Trong y học cổ truyền, đinh lăng được sử dụng để chữa trị nhiều loại bệnh như ho, cảm cúm, viêm phổi, đau lưng, mệt mỏi và các bệnh về tiêu hóa. Rễ, lá, và cả thân cây đinh lăng đều có thể dùng làm thuốc, nhưng rễ được coi là phần có giá trị nhất vì chứa nhiều dưỡng chất nhất.
Cây đinh lăng được trồng lâu, rễ của nó sẽ phát triển mạnh mẽ và tích lũy nhiều dưỡng chất hơn. Đặc biệt, rễ cây trồng từ 3 đến 5 năm trở lên sẽ có kích thước lớn, chứa hàm lượng saponin cao, là thành phần chính có tác dụng chữa bệnh trong y học cổ truyền. Các dưỡng chất trong rễ đinh lăng giúp tăng cường sức khỏe, cải thiện tuần hoàn máu, giảm mệt mỏi và tăng cường trí nhớ.
Trong y học cổ truyền, đinh lăng được sử dụng để chữa trị nhiều loại bệnh như ho, cảm cúm, viêm phổi, đau lưng, mệt mỏi và các bệnh về tiêu hóa. Ảnh minh họa.
Bên cạnh đó, khi đinh lăng được trồng lâu năm, không chỉ rễ mà cả thân và lá cây cũng phát triển mạnh mẽ. Lá cây đinh lăng lâu năm thường xanh tốt, có kích thước lớn và dày hơn, chứa nhiều tinh dầu và các hợp chất có lợi. Lá cây đinh lăng lâu năm có thể dùng làm nguyên liệu chế biến thực phẩm chức năng hoặc phơi khô để làm trà thảo mộc, hỗ trợ sức khỏe.
Đối với những người trồng đinh lăng với mục đích kinh tế, việc trồng cây lâu năm sẽ giúp tăng giá trị của sản phẩm thu hoạch. Cây đinh lăng càng lớn, rễ càng to, giá bán càng cao, mang lại nguồn thu nhập đáng kể cho người trồng. Thông thường, những cây đinh lăng lâu năm thường được ưa chuộng để làm cây cảnh hoặc ngâm rượu trang trí do hình dạng đẹp và kích thước lớn
Vậy có phải trồng cây đinh lăng càng lâu càng tốt? Không phải như vậy; cây trồng quá lâu năm (sau 10 năm) thì rễ sẽ già cỗi, dần dần mất đi một phần giá trị dược liệu. Rễ cây quá già sẽ cứng, xơ, lượng hoạt chất ít hơn, hiệu quả làm thuốc giảm.
Chưa kể, cây đinh lăng trồng càng lâu, rễ càng ăn sâu vào đất, việc thu hoạch sẽ trở nên khó khăn hơn. Đối với cây lớn, quá trình đào có thể làm hư hại rễ, giảm chất lượng hoặc gây mất mát sản phẩm.
Cây đinh lăng có thể thu hoạch củ sau 3 năm, dược tính cao nhất là trong khoảng 5 - 10 năm tính từ khi trồng. Trong khoảng thời gian này, cây đã phát triển đủ lớn, rễ chứa đầy đủ dưỡng chất, không quá già cỗi mà vẫn giữ được độ tươi tốt và giá trị dược liệu cao.
Nếu bạn muốn cây đinh lăng phát triển tốt và thu hoạch rễ có chất lượng cao, hãy chú ý đến quá trình chăm sóc cây trong suốt thời gian trồng. Đảm bảo cây được cung cấp đủ nước, ánh sáng và dinh dưỡng, đồng thời kiểm tra và phòng ngừa sâu bệnh định kỳ.
Nên thu hoạch cây đinh lăng khi cây đạt ít nhất 5 năm tuổi để đảm bảo rễ có dược tính cao nhất.
Khi thu hoạch, cần chú ý kỹ thuật để không làm tổn thương rễ cây quá nhiều. Sau khi thu hoạch, có thể để lại một phần rễ để cây tiếp tục phát triển.
Rễ đinh lăng sau khi thu hoạch cần được rửa sạch, phơi khô và bảo quản đúng cách để giữ nguyên dược tính. Rễ khô có thể dùng để ngâm rượu hoặc chế biến thành các sản phẩm y học khác.
Rễ đinh lăng có nhiều công dụng quý giá trong y học cổ truyền. Ảnh minh họa.
Rễ đinh lăng có nhiều công dụng quý giá trong y học cổ truyền, các công dụng chính bao gồm:
- Bồi bổ cơ thể: Rễ đinh lăng chứa nhiều dưỡng chất giúp tăng cường sức khỏe, bồi bổ cơ thể và cải thiện sức đề kháng.
- Chữa bệnh: Rễ đinh lăng có tác dụng chữa các bệnh về tiêu hóa, hô hấp, và cơ xương khớp. Nó cũng được sử dụng để giảm đau, kháng viêm và làm dịu các triệu chứng dị ứng.
- Ngâm rượu: Rượu ngâm rễ đinh lăng có tác dụng bồi bổ, tăng cường sinh lực và giúp cơ thể thư giãn, giảm căng thẳng.