Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Vị ngọt tình yêu của cặp uyên ương “trở về từ cõi chết”

(DS&PL) -

(ĐSPL) - Mỗi người một hoàn cảnh, nhưng có chung “tình yêu” với nàng tiên nâu. Sau nhiều lần cai nghiện không thành, anh Phạm Ngọc Kỷ và chị Nguyễn Ngọc Huyền cùng đến chung một nơi cách xa nhà hàng ngàn cây số để cai.

(ĐSPL) - Mỗi người một hoàn cảnh, nhưng có chung “tình yêu” với nàng tiên nâu. Sau nhiều lần cai nghiện không thành, anh Phạm Ngọc Kỷ và chị Nguyễn Ngọc Huyền cùng đến chung một nơi cách xa nhà hàng ngàn cây số để cai. Họ rời bỏ được “cái chết trắng”, và hạnh phúc đến với họ như một sự an bài của số phận.

>> Bão táp cuộc tình ở “lò luyện người” của đôi vợ chồng giang hồ

Kẻ lên “cơn điên”, người “hạ hoả”

Sau những nỗ lực miệt mài, năm 2009, Huyền cai nghiện thành công tại một trung tâm cai nghiện ở Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh. Chị đã xin ông chủ trung tâm cho ở lại để chăm sóc, tâm sự với những người cùng cảnh ngộ. Bởi lúc đó chị nghĩ, chỉ có những người đã từng chiến đấu dứt khỏi “cái chết trắng” mới thấu hiểu người nghiện cần gì nhất. Bằng tấm lòng và sự thấu hiểu của mình, chị trở thành tư vấn viên xuất sắc chuyên tư vấn, trấn an tinh thần cho những người cai nghiện ở trung tâm này. Mỗi tháng chị tư vấn thành công cho hơn 30 con nghiện vào trung tâm cai.

Bão táp cuộc tình ở “lò luyện người” của đôi vợ chồng giang h

Đến năm 2010, chị gặp anh Nguyễn Ngọc Kỷ - một học viên mới vào trung tâm cai nghiện. Nghe Kỷ kể về những cuộc vật lộn của mình với ma túy, Huyền rất mực thông cảm cho anh. Những ngày đầu Kỷ uống thuốc cai, Huyền luôn bên cạnh chăm sóc. Có những lúc, chị còn dùng cả chiếc áo của mình đang mặc để lau mồ hôi toát ra từ người Kỷ.

Chị bảo, mấy ngày đầu dùng thuốc nam (một dạng thuốc cai nghiện – PV) của trung tâm, thì người cai có cảm giác nóng ran cả trong và ngoài cơ thể. Những lúc ấy, chị luôn bên cạnh chia sẻ, động viên Kỷ cố gắng vượt qua. “Dần dà chúng tôi đến với nhau lúc nào không ai hay. Anh ấy cứ chọc tôi là kẻ ma mị, vì lấy tấm áo đang mặc trên người để quyến rũ anh. Nhưng thực sự lúc đó tôi chẳng nghĩ gì cả, chỉ muốn mau mau qua cơn nóng bức mà thôi. Vả lại, lấy cái áo đó ra lau mồ hôi trên người cho anh ấy, tôi vẫn còn mấy chiếc áo nữa mà...” - chị Huyền cười hạnh phúc.

Sau khi anh Kỷ cai nghiện thành công, anh cũng chọn con đường ở lại làm tư vấn viên cho trung tâm cai nghiện ở Cẩm Phả (Quảng Ninh). Được ít lâu thì hai người chuyển vào Đồng Nai vì trung tâm mở rộng thêm một vài cơ sở nữa. Từ đó đến giờ, Huyền và Kỷ sống chung với nhau như vợ chồng. Khi PV thắc mắc, hai anh chị chưa làm đám cưới đã ở với nhau rồi có ai phản ứng gì không? Chị Huyền cười ngất: “Ở trung tâm này có ai không biết chuyện chúng tôi đâu. Cưới xin rồi về ở với nhau, với chúng tôi chẳng có nghĩa lý gì cả. Quan trọng là trong cuộc sống họ đối đãi nhau có ra cái gì hay không thôi. Việc gì phải tổ chức cưới khi ở với nhau vẫn ổn định, đầm ấm và hạnh phúc”.

Chị Huyền chia sẻ thêm: “Trong cuộc sống, không thể tránh được những cãi vã thông thường, to có, nhỏ cũng có. Vì vậy để mà sống với nhau hạnh phúc thì cần có sự hòa hợp. Tuy cá tính Huyền có hơi chút mạnh mẽ hơn anh Kỷ, nhưng lúc nào sai là Huyền tự nhận mình sai, nóng quá cũng chỉ dừng ở mức “đối khẩu” thôi. Khi thấy anh ấy có vẻ sắp “điên” lên là Huyền phải “hạ hỏa” ngay. Nhiều lúc rõ ràng biết là mình đúng, có tí đà thì cũng hơi lấn lên một tí, nhưng nếu Kỷ phản ứng quá thì mình cũng phải “xuống” ngay”. Chị chấp nhận người đàn ông khốn khổ trở về từ nơi xứ người. Hạnh phúc đến với chị là từ sự sẻ chia, cảm thông cho hoàn cảnh có vợ con mà không thể đoàn tụ của anh. 

Hạnh phúc không chờ đợi ai...

Với anh Kỷ, để hạnh phúc vững bền thì thứ nhất, hai người phải hiểu nhau bằng hành động và việc làm chứ không phải lời nói suông. Không phải con thuyền nào trôi trên sông nước cũng êm đềm, cũng phải có lúc gặp sóng to gió lớn. Lúc ấy, những người điều khiển phải làm sao chèo chống nó vượt qua cơn bão táp thì thuyền mới không chìm. Một con thuyền cứ mãi chòng chành thì chắc chắn sẽ chìm. Nếu muốn vậy thì trong cuộc sống gia đình cả hai bên phải cố gắng hòa đồng, không tạo ra bất kỳ con sóng nào thì con thuyền nhất định sẽ cập đến bến bờ hạnh phúc. Anh Kỷ bảo: “Hạnh phúc không chờ đợi ai cả, chỉ có ta đi tìm và xây dựng nó theo cách hai người cùng hiểu nhau, đùm bọc nhau sống tốt hơn mà thôi”.

Hiện nay, hai người sống với nhau đã được 3 năm, tuy chưa tổ chức lễ cưới nhưng đã ra mắt gia đình đôi bên. Mọi người ai cũng biết, Huyền cũng không có ý định cưới. Bởi Huyền suy nghĩ, ở với nhau có ra cái gì mới là điều quan trọng, còn cưới xin chẳng cần thiết. Huyền cũng khác người lắm, sống với người sống với mình là chính, tiếp theo là với gia đình chồng, còn xã hội nói gì Huyền không quan tâm. Huyền sống theo mặc định của bản thân, chẳng cần thiết phải tuyên bố với thiên hạ rằng đây là chồng tôi. Hay phải đi đăng ký kết hôn mới là chồng, vợ của nhau.

Lời gan ruột của cặp đôi đi qua cơn phong ba

Cùng chung quan điểm sống, hoàn cảnh sống nên đôi nam nữ dễ dàng đến với nhau. Anh Kỷ chia sẻ: “Để níu kéo hạnh phúc, chủ yếu đôi bên phải hợp nhau, hiểu nhau là đúng hơn, phải hiểu đối phương như thế nào mới là đúng. Không hẳn cứ nhịn nhau mới có hạnh phúc. Bởi, cả cuộc đời sống với nhau không thể không có trường hợp cứ nhịn nhau mãi được, càng nhịn thì càng nguy hiểm. Cách tốt nhất là có gì thì cứ nói rõ ra cho đối phương hiểu...”.

Chia sẻ về công lao của người thầy, chị Huyền cho hay: “Thầy Ngọc cũng tạo điều kiện cho chúng tôi có phòng riêng. Trong này chúng tôi sống nương tựa vào nhau, giúp đỡ và chia sẻ nhau cùng vượt qua con ma bóng tối ma túy. Ở đây, dù cho người nghiện nặng cũng như người nghiện nhẹ, nếu quyết tâm và từ bỏ thì cơ hội thoát khỏi con ma đó là rất cao. Nhưng thứ ma lực đó rất quyến rũ và khó bỏ, phần lớn là cai xong, trở ra ngoài xã hội chỉ được vài ngày là nghiện lại, nên đừng bao giờ thử. Thuốc phiện không trừ một ai, kể cả ông già 80 tuổi cho đến đứa trẻ 10 tuổi cũng có thể làm nô lệ cho nó”.

Là một người trực tiếp được cặp uyên ương Kỷ, Huyền giúp đỡ tận tình, anh T. (SN 1980, người Lai Châu, học viên đang cai trong trại) tâm sự: “Tôi là người quê gốc Lai Châu. Tôi dính vào ma túy đến gần 10 năm nay. Nhiều lần gia đình cho tôi đi cai nhưng cứ hễ ra ngoài xã hội tôi lại “bập” vào “cái chết trắng” đó.

Nghe tin trung tâm cai nghiện của anh Ngọc đã lâu, nên gia đình cho tôi vào trung tâm này cai. Và anh Ngọc biết tôi là người khó bỏ nên anh cho vào tận trong Đồng Nai cai. Nhất là từ khi gặp anh Kỷ người đã hết mực động viên và chị Huyền người đã hết mực chăm sóc, lo lắng từng miếng ăn, giấc ngủ cho tôi, khiến tôi càng cảm thấy mình là người vẫn còn quan trọng chứ không phải đồ bỏ đi. Thấy anh chị hạnh phúc, chúng tôi cũng cảm thấy hạnh phúc lây...”.

Chị Huyền tâm sự: “Cuộc sống là một chuỗi lựa chọn và đều do bản thân mình quyết định. Bước chân của mình thì do mình bước đi. Nếu bước nhầm vào bóng tối thì cuộc đời sẽ tàn theo nó, còn nếu bước sang con đường sáng tỏ thì tương lai sẽ tươi đẹp, rực rỡ hơn... Tùy từng thời điểm mà con người lựa chọn, bởi nó là ý thức chủ quan, đừng đổ lỗi cho ai hoặc lấy bất kỳ lý do nào đổ lỗi cho điều đó cả. Phải biết chấp nhận và sửa sai, ở đời không có con đường cụt, cái chính là do bản thân mà thôi”.                 

Thơ Trịnh – Hoàng Minh

Tin nổi bật