Cuộc sống hôn nhân của tôi và Linh, vợ tôi, tưởng chừng như êm đềm trôi qua. Chúng tôi đã có gần 10 năm gắn bó, hai mặt con đủ nếp đủ tẻ, một căn nhà nhỏ ấm cúng và công việc ổn định. Tôi vẫn thường tự hào về gia đình mình, về người vợ đảm đang, tháo vát mà ai cũng ngợi khen. Thế nhưng, cái vỏ bọc hoàn hảo ấy đã vỡ tan tành vào một chiều mưa tầm tã, khi tôi vô tình phát hiện ra một "bí mật động trời" mà cô ấy đã chôn giấu suốt bấy lâu.
Mọi chuyện bắt đầu từ một lần Linh để quên điện thoại ở nhà. Thật ra, tôi chưa bao giờ có thói quen lục lọi điện thoại của vợ, tôi tin tưởng cô ấy tuyệt đối. Nhưng hôm đó, điện thoại cứ rung liên hồi với những tin nhắn từ một số lạ. Ban đầu tôi định kệ, nhưng rồi một linh cảm lạ lùng mách bảo tôi nên xem. Và rồi, cái tên "Anh Y." hiện lên cùng với những lời lẽ ngọt ngào, những icon trái tim, và cả những bức ảnh chụp chung tình tứ. Tim tôi như thắt lại. Tôi đọc không sót một tin nhắn nào, từ những lời hẹn hò lén lút, những lời than vãn về cuộc sống gia đình, cho đến những kế hoạch tương lai đầy hứa hẹn mà trong đó, tôi và các con không hề tồn tại.
Đầu óc tôi quay cuồng. Người vợ mà tôi tin tưởng, yêu thương hết mực, người mẹ của các con tôi, lại đang lén lút qua lại với người đàn ông khác. Tôi như rơi vào một vực sâu không đáy, mọi thứ xung quanh dường như mất đi ý nghĩa. Cơn giận dữ, nỗi đau đớn và sự thất vọng cùng lúc xé nát tâm can. Nhưng xen lẫn với cảm xúc hỗn loạn ấy là một sự lạnh lùng đến đáng sợ. Tôi quyết định sẽ không làm ầm ĩ lên ngay lập tức. Tôi muốn tìm hiểu rõ mọi chuyện, và trên hết, tôi muốn cô ấy phải nhận ra cái giá của sự phản bội.
Ảnh minh họa: AI
Những ngày sau đó, tôi vẫn hành xử như không có chuyện gì. Tôi vẫn đi làm, vẫn về nhà ăn cơm, chơi với con, vẫn đối xử với Linh như thường lệ. Nhưng sâu bên trong, tôi đã lên một kế hoạch tỉ mỉ, từng bước một. Tôi bắt đầu thu thập bằng chứng một cách cẩn trọng. Tôi âm thầm cài đặt phần mềm định vị vào điện thoại của cô ấy, ghi âm lại một số cuộc nói chuyện, và sao lưu tất cả những tin nhắn quan trọng. Mỗi khi Linh đi ra ngoài với lý do "gặp bạn", "đi họp", tôi đều biết rõ cô ấy đang ở đâu, gặp ai. Nhìn cô ấy nói dối tôi một cách thản nhiên, tôi cảm thấy ghê tởm, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.
Song song với việc thu thập bằng chứng, tôi cũng âm thầm chuẩn bị cho cuộc sống mới. Tôi tìm hiểu về thủ tục ly hôn, về quyền nuôi con, về việc phân chia tài sản. Tôi nhờ một người bạn làm luật sư tư vấn, nhưng vẫn giữ bí mật tuyệt đối.
Khoảng một tháng sau, khi tôi đã có đủ tất cả những gì cần thiết, tôi quyết định ra đòn. Hôm đó là một buổi tối cuối tuần, tôi chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn. Linh có vẻ ngạc nhiên và vui vẻ. Khi các con đã ngủ, tôi yêu cầu cô ấy ngồi xuống nói chuyện nghiêm túc. Cô ấy có vẻ hơi bối rối, nhưng vẫn ngồi xuống.
Tôi bắt đầu bằng cách hỏi han về công việc, về những dự định tương lai của cô ấy. Linh vẫn trả lời một cách bình thường, thậm chí còn hào hứng kể về một dự án mới. Khi cô ấy đang say sưa nói, tôi bỗng dừng lại, nhìn thẳng vào mắt cô ấy và nói một câu mà tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng: “Anh biết tất cả mọi chuyện rồi, Linh à. Về ‘Anh Y.’ và tất cả những gì em đã làm”.
Khuôn mặt Linh biến sắc ngay lập tức. Cô ấy tái mét, lắp bắp không nói nên lời. Tôi không cho cô ấy cơ hội thanh minh. Tôi đưa ra tất cả những bằng chứng mà tôi đã thu thập được: những bức ảnh, tin nhắn, và cả đoạn ghi âm. Tôi nói một cách điềm tĩnh, không một chút nóng giận hay quát tháo, nhưng mỗi lời tôi nói ra đều như những nhát dao cứa vào lòng cô ấy. Tôi nói về sự tin tưởng mà tôi đã đặt vào cô ấy, về những năm tháng chúng tôi đã cùng nhau xây dựng, và về sự tổn thương mà cô ấy đã gây ra cho tôi và các con.
Linh sụp đổ. Cô ấy khóc lóc, van xin tôi tha thứ, nói rằng cô ấy đã sai lầm, rằng cô ấy bị dụ dỗ. Nhưng những lời nói đó, đối với tôi lúc này, chỉ là sự giả dối và vô nghĩa. Tôi đã quá mệt mỏi để tin thêm một lời nào nữa.
Sau đó, tôi đưa ra một lá đơn ly hôn đã được chuẩn bị sẵn, cùng với các điều khoản mà tôi đã thảo luận với luật sư. Tôi nói rằng tôi sẽ giữ quyền nuôi con, và các con sẽ ở lại căn nhà này với tôi. Tôi cũng nói rõ về việc phân chia tài sản, đảm bảo rằng cô ấy sẽ không được phép lợi dụng tài chính từ tôi sau này.
Linh không thể tin vào mắt mình. Cô ấy không ngờ tôi lại chuẩn bị kỹ lưỡng đến vậy, không ngờ tôi lại có thể "cao tay" làm một việc khiến cô ấy không kịp trở tay. Sự thật phơi bày, mọi lời nói dối đều sụp đổ, và cô ấy không còn đường lui. Cô ấy đã cố gắng níu kéo, nhưng tôi đã quá lạnh lùng và kiên quyết.
Giờ đây, khi mọi chuyện đã kết thúc, tôi cảm thấy một nỗi buồn sâu sắc, nhưng cũng là sự nhẹ nhõm. Cuộc hôn nhân của tôi đã kết thúc, nhưng tôi đã giữ được sự tôn nghiêm của mình và bảo vệ được các con. Tôi biết, con đường phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng tôi tin mình sẽ vượt qua. Bài học đắt giá này đã dạy tôi rằng, trong tình yêu, sự tin tưởng là nền tảng, nhưng đôi khi, sự tỉnh táo và bản lĩnh mới là thứ giúp ta vượt qua giông bão. Tôi sẽ không bao giờ quên cảm giác khi phát hiện ra sự thật, cũng như cách tôi đã chọn để đối mặt với nó.
* Tâm sự của độc giả