Đóng

Bắt quả tang chồng vào khách sạn với bạn thân, tôi ngã ngửa khi biết sự thật phía sau

  • Thủy Tiên
(DS&PL) -

Cuộc đời thật trớ trêu, nhưng cũng nhờ cú sốc này, tôi càng thêm trân trọng những người thân yêu bên cạnh mình.

Tôi đã từng tin rằng cuộc sống của mình là một bức tranh hoàn hảo. Ở tuổi 32, tôi có một người chồng tâm lý, thành đạt tên Hoàng và một cô bạn thân từ thuở đại học tên Linh, người mà tôi coi như chị em ruột thịt. Ba chúng tôi đã cùng nhau đi qua những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất. Vậy mà chỉ trong một buổi chiều, bức tranh hoàn hảo ấy đã vỡ tan thành trăm mảnh trước mắt tôi, để rồi khi những mảnh vỡ ấy được ghép lại, hình thù của nó lại khiến tôi sững sờ đến không nói nên lời.

Mọi chuyện bắt đầu khoảng hai tháng trước. Tôi nhận ra Hoàng có những biểu hiện lạ. Anh thường xuyên đi làm về muộn, những cuộc gọi thì thầm lén lút và cả những khoản chi tiêu không rõ ràng trong tài khoản chung. Cùng lúc đó, Linh, cô bạn thân của tôi, cũng dần xa cách. Những cuộc cà phê hàng tuần thưa dần, những tin nhắn cũng chỉ được trả lời qua quýt. Linh nói cô ấy bận rộn với dự án mới, còn Hoàng thì bảo anh đang phải lo một thương vụ quan trọng. Tôi đã cố tin họ, gạt đi những gợn sóng nghi ngờ trong lòng.

Cho đến chiều hôm ấy. Một số điện thoại lạ gửi cho tôi một tấm ảnh chụp vội: Hoàng đang dìu Linh vào một khách sạn ở ngoại ô. Kèm theo đó là dòng tin nhắn ngắn gọn: "Chồng và bạn thân chị tình cảm quá nhỉ?". Đất dưới chân tôi như sụp đổ. Tai tôi ù đi, tim đập như trống trận. Sự phản bội mà tôi chỉ thấy trong phim ảnh giờ đây lại đang diễn ra với chính mình, cay đắng và tàn nhẫn hơn gấp bội.

Không một giây chần chừ, tôi lao xe đến địa chỉ trong tin nhắn. Cơn ghen và nỗi đau khiến tôi mất hết lý trí. Tôi chỉ muốn xông vào, bắt quả tang đôi gian phu dâm phụ, để xem họ còn có thể chối cãi thế nào trước mặt tôi. Lễ tân khách sạn nhìn tôi với ánh mắt ái ngại khi tôi yêu cầu số phòng mà họ vừa nhận. Cuối cùng, có lẽ vì thấy bộ dạng thất thần của tôi, cô ấy cũng chỉ cho tôi.

Đứng trước cánh cửa phòng 302, tay tôi run rẩy. Tôi hít một hơi thật sâu, dùng hết sức bình sinh đập cửa. Vài giây sau, Hoàng ra mở cửa. Nhìn thấy tôi, mặt anh biến sắc, từ ngạc nhiên chuyển sang hoảng hốt. Và rồi tôi nhìn thấy Linh, đang ngồi co ro trên giường, quần áo xộc xệch, gương mặt tái nhợt và đầy những vết bầm tím.

Ảnh minh họa: AI

Cơn thịnh nộ trong tôi bùng lên. "Hai người giỏi lắm! Hoàng, anh giải thích đi! Còn cậu nữa Linh, sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy?".

Tôi đã sẵn sàng cho một cuộc cãi vã long trời lở đất, sẵn sàng nghe những lời chối tội vô liêm sỉ. Nhưng không, Hoàng chỉ im lặng, cúi đầu vẻ bất lực. Còn Linh, cô ấy bật khóc nức nở. Tiếng khóc của Linh không phải là sự xấu hổ của kẻ bị bắt quả tang, mà là sự tủi hờn, đau đớn đến tột cùng.

Và rồi, sự thật mà tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được đã hé lộ. Chồng của Linh, người đàn ông vẻ ngoài hào hoa, lịch lãm, lại là một kẻ vũ phu và nghiện cờ bạc. Dạo gần đây hắn thua một món nợ lớn, liên tục về nhà đánh đập, hành hạ Linh để ép cô đưa tiền. Những vết bầm trên người cô chính là bằng chứng. Linh đã quá sợ hãi và xấu hổ, cô không dám nói với tôi vì không muốn tôi lo lắng và cũng không muốn gia đình mình tan nát.

Trong một lần tình cờ, Hoàng bắt gặp chồng Linh đang gây sự với cô ở quán cà phê. Anh đã can thiệp và từ đó biết được toàn bộ câu chuyện. Hoàng đã âm thầm giúp đỡ Linh. Anh cho cô ấy tiền để trả nợ tạm thời, khuyên cô ấy phải mạnh mẽ dứt khoát. Chiều hôm nay, chồng Linh lại đến công ty cô quậy phá, dọa dẫm. Hoàng đã đưa Linh đến khách sạn này để cô có một nơi an toàn tạm thời, trong lúc anh liên lạc với luật sư để giúp cô làm thủ tục ly hôn và xin lệnh bảo vệ từ tòa án.

Lý do họ giấu tôi, như Hoàng nói, là vì Linh van xin anh đừng nói. Cô ấy sợ tôi sẽ nổi nóng mà làm ầm lên, khi đó chồng cô sẽ không để cho cả ba chúng tôi được yên. Hoàng cũng không muốn tôi phải phiền lòng vì những chuyện này. Anh định khi mọi việc ổn thỏa sẽ nói cho tôi biết.

Tôi đứng chết lặng giữa căn phòng. Nước mắt cứ thế tuôn rơi, nhưng không phải vì tức giận, mà vì xấu hổ, vì thương bạn, và vì cả sự cảm kích dành cho chồng mình. Tôi đã nghi ngờ người đàn ông đầu ấp tay gối của mình, người đang âm thầm bảo vệ cho người bạn thân nhất của tôi. Tôi đã kết tội họ khi chưa biết sự thật.

Đêm đó, tôi ở lại cùng Linh. Chúng tôi ôm nhau khóc. Tôi khóc vì đã vô tâm không nhận ra nỗi đau mà bạn mình phải chịu đựng. Linh khóc vì cuối cùng cũng có thể trút bỏ gánh nặng bấy lâu. Nhìn chồng mình tất bật lo giấy tờ, gọi điện thoại cho luật sư, tôi nhận ra rằng, trong hôn nhân và tình bạn, đôi khi có những bí mật không phải để lừa dối, mà là để bảo vệ. Dù cách làm của anh và Linh có thể sai khi không cho tôi biết, nhưng xuất phát điểm của nó lại là tình yêu thương và sự quan tâm sâu sắc.

* Tâm sự của độc giả

Tin nổi bật