(ĐSPL) - 30 tuổ?, hắn vẫn ở nhà chờ ngườ? mẹ g?à ngoà? 70 đ? làm về nuô?. Ngườ? mẹ muốn con mình k?ếm v?ệc làm nên nh?ều lúc cằn nhằn. Trong lúc tức g?ận, hắn dùng dao chặt gần đứt cổ mẹ, dùng dầu nóng đổ lên xác, cho vào thùng sơn rồ? đem chôn ph? tang. Vớ? tộ? ác tày đình, nh?ều ngườ? cho rằng, và? chục lần tử hình mớ? đủ để phán xét hắn.
Nỗ? ám ảnh của cả làng
Bà Nguyễn Thị Ngọc Ch. (70 tuổ?, xã Tân Trung, thị xã Gò Công, tỉnh T?ền G?ang) lấy chồng từ độ trăng tròn. Bà s?nh được ba ngườ? con. Tuy nh?ên, ha? đứa con đầu do tật nguyền nên chết từ hồ? nhỏ. Đứa con thứ ba ra đờ?, ha? ông bà mừng lắm đặt tên là Trần Thế Tr?ều.
Thưở th?ếu thờ?, dù cha mẹ khuyên nhủ nhưng hắn vẫn thường trốn học để tụ tập, chơ? bờ?, đàn đúm vớ? bạn bè. Vì quá thương con, cha mẹ hắn không bao g?ờ dùng ro? dạy dỗ mà chỉ nó? lờ? ngon ngọt. Nhưng, đố? vớ? một đứa con ngỗ ngược thì chừng đó đâu đủ thay đổ? tính nết.
Lớn lên, tính ngang ngạnh của hắn vẫn không thay đổ?. Không chỉ thế, hắn lạ? mắc tật thích “thó” tà? sản của ngườ? khác. Mỗ? đêm, hắn đ? rong khắp làng xóm, nhà nào quên khóa cửa, hắn l?ền đột nhập “k?ếm” ít đồ. Mặc dù mọ? ngườ? b?ết, nhưng không bắt tận tay, day tận mặt nên cũng không làm gì được. Mọ? ngườ? ức lắm, lập kế hoạch bắt g?ữ.
Đ? đêm lắm cũng có ngày gặp ma, cách đây chừng chục năm, trong một đêm trộm đồ, Tr?ều bị công an bắt g?ữ. Lần đó, hắn bị đưa ra tòa huyện xét xử và phả? nhận 2 năm tù g?am. Tuy nh?ên, thấy con đ? tù, vợ chồng bà Ch. đau xót, khóc ròng, quên cả ăn uống. Hàng xóm thấy thế thương tình đồng loạt v?ết g?ấy x?n g?ảm án. Sau 9 tháng cả? tạo, hắn được tạ? ngoạ?.
Cứ ngỡ đó là bà? học lớn, nhưng trá? lạ? Tr?ều vẫn không một chút đổ? thay. Về nhà, sống yên thân được và? bữa, hắn quay lạ? “thú” đ? đêm. Cùng khoảng thờ? g?an này, một ngườ? anh họ thấy em của mình đ? tù về không có công ăn v?ệc làm nên đem lên làm bảo vệ cùng công trình mình đang làm ở TP.HCM. Tuy nh?ên, chỉ được một ngày, hắn “ôm” mấy ch?ếc máy bơm của chủ đ? mất tăm. Vì thế, ngườ? anh họ có lòng tốt cũng bị đuổ? v?ệc.
Kh? nhắc đến Tr?ều, nh?ều ngườ? dân còn ngán ngẩm cho b?ết ngoà? chôm đồ hắn còn là “yêu râu xanh”. Không ít lần, các cô gá? đang tắm phát h?ện có ngườ? nhìn trộm. Các cô la hét, ngườ? thân chạy ra thì kẻ rình trộm đã cao chạy xa bay nhưng họ vẫn có thể nhìn dáng đó chính là Tr?ều. Thậm chí, có lần, ngườ? chị họ cũng bị hắn rình mò nhưng kịp thờ? phát g?ác.
Đứa con trờ? đánh...
Sống cùng vớ? cha mẹ, Tr?ều s?nh ra ỷ lạ?, không chịu đ? làm, chỉ muốn ở nhà hưởng thụ. Ha? vợ chồng g?à phả? còng lưng đ? làm thuê, cuốc mướn để nuô? đứa con tra? trưởng thành. Vào năm 2006, cha mất, hắn vẫn không chịu k?ếm công ăn v?ệc làm, t?ếp tục sống bám vào mẹ. Bà Ch. đã g?à, không thể làm v?ệc nặng nên x?n kết hoa vả? cho một ngườ? trong làng, mỗ? ngày k?ếm được chừng ha?, ba chục nghìn. Nh?ều lúc bà Ch. khuyên con tra? nên k?ếm v?ệc để tự nuô? sống mình chứ không thể cứ ăn bám mã? được. Tuy nh?ên, hắn vẫn chây ì, không thèm đếm xỉa gì đến lờ? nó? của mẹ.
Ch?ều 31/8/2012, đ? làm về, thấy Tr?ều vẫn còn nằm ngủ, bà Ch. bực bộ?, cằn nhằn, bảo hắn k?ếm v?ệc làm và đuổ? đ?. Vẫn như bao lần trước, hắn th?nh lặng, không nó? gì. Tuy nh?ên, hôm đó, bỗng nh?ên hắn thấy ghét cay, ghét đắng mẹ ruột của mình vì: “S?nh con mà không nuô? nổ?” nên nảy s?nh ý định sát hạ?.
Khoảng 17h30 cùng ngày, sau kh? tắm rửa xong, bà Ch. đứng bên cửa sổ nhà sau để chả? tóc. Cùng lúc, Tr?ều rón rén lấy con dao phay đ? đến sau lưng, dùng hết sức lực chém mạnh l?ên t?ếp vào đầu và gáy. Bất ngờ bị chém, ngườ? mẹ g?à chỉ quay lạ?, chưa kịp kêu cứu thì đã ngất xỉu.
Tr?ều vẫn bình thản trước tộ? ác tày đình của mình.
Sau kh? ra tay một cách tàn độc, Tr?ều sợ bị mọ? ngườ? phát h?ện nên nghĩ đến chuyện chôn xác mẹ ph? tang. Hắn nghĩ, nếu chôn cất bình thường thì mù? xú uế bốc lên sẽ kh?ến mọ? ngườ? phát h?ện nên hắn nấu một chảo dầu đổ lên th? thể của nạn nhân. Hắn xuống nhà bếp lấy ch?ếc thùng nhựa đựng sơn rồ? kh?êng xác mẹ bỏ vào bên trong. Hắn kh?êng ch?ếc thùng sơn ra phía sau vườn hoang của hàng xóm cách nhà mình khoảng 150m. Sau đó, hắn dùng cuốc đào một ch?ếc hố rồ? chôn th? thể của ngườ? mẹ tộ? ngh?ệp.
Để mưu đồ của mình trọn vẹn hơn, Tr?ều lấy một cây xoà? g?ống trồng lên nơ? vừa lấp lạ? và dùng cỏ phủ lên. Chỉ sau một đêm mưa, khu đất đó bỗng nh?ên trở lạ? bình thường.
Suốt nh?ều ngày sau đó, không thấy bà Ch. đâu, mọ? ngườ? hỏ? Tr?ều, nhưng hắn bình thản đáp: “Mẹ tô? đ? chơ? rồ?”. Ban đầu, mọ? ngườ? cũng t?n, nhưng về sau, họ phát h?ện có nh?ều đ?ểm bất thường như tất cả áo quần của bà Ch. vẫn để ở nhà, ch?ếc đ?ện thoạ?, vật bất ly thân vẫn để trên g?ường và những ch?ếc hoa vả? đang kết dở còn nằm trong hộp g?ấy. Ngh? ngờ bà Ch. mất tích, mọ? ngườ? đ? khắp vùng tìm nhưng vô vọng.
Sau đó không lâu, công an nhận được thông t?n có ngườ? nhìn thấy trong khu vườn hoang ở cạnh bà Tr?ều có khu đất lạ, đã từng bị đào lên, chôn lạ? trong thờ? g?an gần đây. Nhanh chóng, công an đến, đào lên và phát h?ện đó là th? thể của bà Ch... Lợ? dụng lúc đông ngườ?, Tr?ều bỏ trốn. Tuy nh?ên, sau đó, hắn phả? tra tay vào còng số tám kh? đang ngủ trong một căn nhà hoang.
... và lờ? lẽ trơ tráo của quỷ dữ
Vụ án Nguyễn Thế Tr?ều sát hạ? mẹ ruột trở thành nỗ? kh?ếp hã? của nh?ều ngườ? ở tỉnh T?ền G?ang mỗ? kh? nhắc đến. Họ cảm thấy ghê rợn vớ? sự tàn độc của đứa con đố? vớ? ngườ? đã từng mang nặng đẻ đau, nuô? nấng mình. Ngày ph?ên tòa sơ thẩm d?ễn ra, hàng ngàn ngườ? đã có mặt để được tận mắt, tận ta? chứng k?ến ngày đền tộ? của đứa con ác quỷ. Kh? mức án tử hình ấn định, những tràng pháo tay được cất lên cũng chính là sự đồng tình của dư luận.
Nh?ều ngườ? cho rằng, đố? vớ? hắn phả? và? lần tử hình.
Sau đó không lâu, Tr?ều v?ết đơn x?n g?ảm án. Mớ? đây, Tòa phúc thẩm TAND tạ? TP.HCM đã mở ph?ên tòa phúc thẩm xét xử bị cáo Trần Thế Tr?ều. Đứng trước vành móng ngựa, hắn mặc một ch?ếc áo trắng vớ? đô? mắt man dạ?.
Đến phần thẩm vấn, Tr?ều rành mạch kha? nhận mọ? hành v? của mình. Kh? được hỏ? về nguyên nhân tạ? sao lạ? ra tay vớ? ngườ? có công s?nh thành, hắn ngẩng đầu đáp: “Tô? yêu mẹ tô? lắm. Nhưng, mẹ s?nh ra mà không nuô? nổ? tô?”. Vị chủ tọa nghe đến đây l?ền cắt lờ?: “Bị cáo nghĩ sao mà lạ? nó? như vậy. Bị cáo đã 30 tuổ?, mẹ bị cáo lạ? là bà g?à, đáng nhẽ phả? được an dưỡng, lạ? phả? đ? kết hoa vả? k?ếm t?ền nuô? đứa con đã quá tuổ? trưởng thành”. Vị chủ tọa dứt lờ?, kẻ tộ? đồ b?ến dần sắc mặt, cú? đầu không nó? năng gì?.
Nhưng, chỉ một lát sau, Tr?ều lạ? cất t?ếng: “Ở nhà, bị cáo vẫn thường quét nhà, quét sân, nấu cơm, g?ặt áo quần, thế mà mỗ? lần gặp mặt, mẹ cứ la rầy, bảo tô? là ngườ? ăn hạ?. Ban đầu, tô? nảy s?nh ý định sát hạ? mẹ chỉ là để mẹ đỡ khổ, không phả? chịu cảnh suốt ngày buồn rầu, nhìn đứa con vô công rồ? nghề. Bên cạnh đó, kh? mẹ qua đờ?, bị cáo có thể được sống yên thân”. Những ngườ? ngồ? dướ? khán phòng rất phẫn nộ trước những lờ? b?ện bạch của hắn cho hành v? man rợ của mình.
Dường như b?ết mình đã quá “thật thà”, kha? hết mọ? tâm tư nên Tr?ều vộ? vàng lấp l?ếm: “Ban đầu thì nghĩ vậy, nhưng kh? mẹ qua đờ?, bị cáo mớ? nhận ra, trong căn nhà, không có t?ếng mẹ thì buồn bã vô cùng. G?ờ đây, bị cáo mong được g?ảm án để có thể trở về thắp trên bàn thờ cha mẹ một nén nhang tạ tộ?”. Những lờ? lẽ của hắn càng khắc sâu hơn vào nỗ? căm phẫn của những ngườ? dự tòa.
Tử hình và? lần vẫn chưa đủ! G?ờ nghị án kết thúc, HĐXX nhận định, hành v? của Tr?ều là hết sức man rợ, không còn khả năng cả? tạo nên tuyên phạt y án tử hình. Hắn lê đô? chân nặng nề ra xe bít bùng chờ ngày th? hành án để lạ? đằng sau những lờ? bình phẩm của những ngườ? dự khán: “Đến g?ờ mà nó vẫn suy nghĩ như thế thì và? lần tử hình cũng không rửa hết tộ? chứ kháng cáo làm gì?”. |
HUY LINH