Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

"Tôi chỉ cưới gái còn trinh!"

(DS&PL) -

Thoáng chốc, Thương lo sợ: "Liệu sau này có ai chấp nhận cô không hay cô sẽ lại bị khước từ vì: 'Tôi chỉ cưới gái còn trinh?'…”.

Một lần nữa, Thương lạ? đề cập đến chuyện đám cướ?. C&oc?rc; đ&at?lde; gần 29 tuổ?, hầu hết bạn bè đ&at?lde; y&ec?rc;n bề g?a thất b&ec?rc;n chồng, b&ec?rc;n con. Thương vớ? L&ac?rc;n y&ec?rc;u nhau được 5 năm, nhưng mỗ? lần c&oc?rc; nhắc đến chuyện cướ? x?n là anh lạ? sừng sổ l&ec?rc;n: “G?ờ ha? đứa tay trắng, lấy nhau về làm sao mà sống được”&hell?p;

Dạo gần đ&ac?rc;y, Thương thấy bất an kh? ngườ? y&ec?rc;u ngày một thay đổ?. Anh ăn d?ện hơn, cộc cằn vớ? c&oc?rc; hơn và Thương còn nghe phong phanh chuyện anh đang tán tỉnh con gá? của g?ám đốc c&oc?rc;ng ty anh. Bở? thế, lần này c&oc?rc; nhất quyết bắt anh nó? r&ot?lde; ràng về tương la? ha? đứa.

Nào ngờ ngay kh? c&oc?rc; mớ? cất g?ọng nhẹ nhàng: “Chúng ta y&ec?rc;u nhau đ&at?lde; l&ac?rc;u rồ?, bố mẹ em g?ục g?&at?lde; ha? đứa kết h&oc?rc;n suốt, g?ờ nghề ngh?ệp cũng đ&at?lde; ổn định, anh xem thế nào&hell?p;".

Chưa kịp dứt lờ?, L&ac?rc;n đ&at?lde; cườ? lớn rồ? nó?: “Cướ?? Đến b&ac?rc;y g?ờ c&oc?rc; vẫn nghĩ t&oc?rc;? sẽ làm đám cướ? vớ? c&oc?rc; à? C&oc?rc; vẫn chưa kh&oc?rc;n ra nhỉ, sao cứ bắt t&oc?rc;? phả? nó? thẳng vớ? c&oc?rc;? Nh&?grave;n thá? độ ghẻ lạnh của t&oc?rc;?, c&oc?rc; phả? tự động b?ết mà rút lu? đ? chứ&hell?p;”
 



Thương bàng hoàng, c&oc?rc; kh&oc?rc;ng thể t?n vào những g&?grave; m&?grave;nh đang nghe nữa. Đúng là dạo gần đ&ac?rc;y, anh lạnh lùng vớ? c&oc?rc; hơn, cũng kh&oc?rc;ng quan t&ac?rc;m c&oc?rc; nh?ều như trước. Nhưng t&?grave;nh cảm 5 năm, sao anh ta có thể nó? một cách v&oc?rc; t&?grave;nh như vậy được.

Nước mắt trào ra, Thương nghẹn ngào: “Anh nó? vậy là sao? Dù g&?grave; ha? đứa cũng là ngườ? y&ec?rc;u 5 năm rồ?. Nếu anh muốn ch?a tay sao kh&oc?rc;ng dứt khoát từ sớm?”. Kh&oc?rc;ng nó? được hết lờ? do khóc nghẹn, Thương đau đớn chứng k?ến vẻ mặt v&oc?rc; cùng ngạc nh?&ec?rc;n và lạnh lùng của ngườ? y&ec?rc;u. Trong ác mộng c&oc?rc; cũng kh&oc?rc;ng bao g?ờ nghĩ anh ta sẽ đố? xử vớ? m&?grave;nh như thế.

Vẫn đ?ềm nh?&ec?rc;n ngồ? rung đù?, L&ac?rc;n nh&?grave;n thẳng vào mắt c&oc?rc; rồ? d&ot?lde;ng dạc: "C&oc?rc; ngu hơn t&oc?rc;? tưởng đấy! Thằng này đố? xử vớ? c&oc?rc; như vậy mà c&oc?rc; vẫn bám lấy. Đó là lỗ? do c&oc?rc;, kh&oc?rc;ng phả? do t&oc?rc;?. Hơn nữa, chắc c&oc?rc; cũng b?ết rồ?, dạo này t&oc?rc;? bận đưa đón con gá? g?ám đốc, kh&oc?rc;ng hơ? đ&ac?rc;u mà bận t&ac?rc;m đến c&oc?rc;, b?ết th&ac?rc;n b?ết phận đ?!”.

Cố gắng móc nố? lạ? mọ? thứ trong đầu, Thương vẫn kh&oc?rc;ng tà? nào h?ểu được những g&?grave; đang d?ễn ra. C&oc?rc; tự hỏ? nếu c&oc?rc; kh&oc?rc;ng chủ động đề cập đến chuyện kết h&oc?rc;n lần nữa, l?ệu đến bao g?ờ anh ta mớ? phơ? bày bộ mặt thật của m&?grave;nh. Trong kh? đó, ngay tố? h&oc?rc;m qua, anh ta vẫn đò? "l&ec?rc;n g?ường" vớ? c&oc?rc;.

Nhớ lạ?, có lẽ chỉ vào những lúc ngủ vớ? c&oc?rc;, L&ac?rc;n mớ? nó? được đ&oc?rc;? c&ac?rc;u ngọt ngào. Nh?ều lúc nghĩ tủ? th&ac?rc;n, nhưng c&oc?rc; lu&oc?rc;n t?n rằng do c&oc?rc;ng v?ệc bận rộn, rồ? áp lực nh?ều thứ n&ec?rc;n anh mớ? như vậy. Hơn nữa, ha? ngườ? đ&at?lde; y&ec?rc;u l&ac?rc;u, g?a đ&?grave;nh ha? b&ec?rc;n đều b?ết nhau, Thương lu&oc?rc;n nghĩ v?ệc cướ? x?n cũng chỉ là vấn đề thờ? g?an.

Nhưng đến g?ờ phút này th&?grave; Thương hoàn toàn sụp đổ. Đố? d?ện vớ? c&oc?rc; kh&oc?rc;ng còn là L&ac?rc;n của trước k?a nữa mà là bộ mặt khoá? trá đang cườ? mỉa ma? trước bộ dạng b? thương của ngườ? con gá? vẫn t?n vào t&?grave;nh y&ec?rc;u 5 năm.

Lấy hết sức b&?grave;nh tĩnh, c&oc?rc; nó?: “Tạ? sao anh nỡ đố? xử vớ? t&oc?rc;? như vậy? T&oc?rc;? đ&at?lde; làm g&?grave; sa?? T&?grave;nh cảm của anh thờ? g?an qua là g&?grave;?”. L&ac?rc;n đáp gọn lỏn: “T&oc?rc;? chỉ cướ? gá? còn tr?nh, c&oc?rc; h?ểu chứ?”. Thương tưởng như sắp ngất lịm đ? v&?grave; sốc.

C&oc?rc; kh&oc?rc;ng còn tr?nh, đúng, nhưng ngườ? lấy đ? tr?nh t?ết của c&oc?rc; là anh ta, và cũng ch&?acute;nh anh ta đ&at?lde; hứa hẹn sẽ chịu trách nh?ệm vớ? cá? "ngàn vàng" của c&oc?rc;. G?ờ th&?grave; c&oc?rc; đ&at?lde; h?ểu, mọ? l&?acute; do chỉ là ngụy b?ện. Anh ta đang chố? bỏ trách nh?ệm.

Tức g?ận, c&oc?rc; chỉ thẳng vào mặt L&ac?rc;n: “T&oc?rc;? đ&at?lde; y&ec?rc;u nhầm thằng khốn!” rồ? bỏ đ?. C&oc?rc; kh&oc?rc;ng về nhà mà gọ? đ?ện hẹn gặp con gá? của &oc?rc;ng g?ám đốc mà L&ac?rc;n đang hẹn hò.

V&?grave; ngh? ngờ từ l&ac?rc;u n&ec?rc;n c&oc?rc; đ&at?lde; nhờ một ngườ? bạn cùng c&oc?rc;ng ty L&ac?rc;n x?n số c&oc?rc; gá? đó. C&oc?rc; cũng kh&oc?rc;ng định làm thế này nhưng những g&?grave; c&oc?rc; vừa chịu đựng quá sức tưởng tượng, và c&oc?rc; đ&at?lde; thề vớ? lòng m&?grave;nh sẽ cho anh ta một bà? học.

C&oc?rc; gá? vừa ngồ? xuống, Thương nó? một hồ? như để trút những uất hận đè trong lồng ngực: “Ngườ? y&ec?rc;u của em h?ện tạ? cũng là ngườ? y&ec?rc;u của chị. Hắn ta vừa bỏ chị để theo em, nhưng kh&oc?rc;ng phả? v&?grave; y&ec?rc;u mà v&?grave; em là con gá? g?ám đốc. Em h?ểu chị nó? g&?grave; chứ? Anh ta nó? anh ta chỉ cướ? gá? còn tr?nh, em còn tr?nh kh&oc?rc;ng? Nếu còn th&?grave; chúc mừng em, chị đ&at?lde; mất tr?nh v&?grave; anh ta n&ec?rc;n g?ờ anh ta bỏ chị&hell?p;”.

Nó? xong một hồ?, Thương đứng dậy, bỏ mặc c&oc?rc; gá? còn ngơ ngác kh&oc?rc;ng h?ểu chuyện g&?grave; đang d?ễn ra. C&oc?rc; ta chạy theo năn nỉ c&oc?rc; nó? cho r&ot?lde; ràng, nhưng Thương chỉ đáp gọn: “Có g&?grave; em cứ hỏ? ngườ? y&ec?rc;u em ấy. Tất nh?&ec?rc;n anh ta sẽ chố? quanh nhưng chị mong em tỉnh táo&hell?p;”.

Một lúc sau, t?ếng chu&oc?rc;ng đ?ện thoạ? reo, Thương tắt máy ngay sau kh? thấy t&ec?rc;n L&ac?rc;n h?ện l&ec?rc;n. Có lẽ anh ta đang phả? g?ả? quyết đống rắc rố? của m&?grave;nh và gọ? đ?ện để chử? mắng c&oc?rc;. Thương b?ết m&?grave;nh vừa làm tổn thương một ngườ?, nhưng &?acute;t nhất c&oc?rc; ta còn may mắn hơn c&oc?rc;, v&?grave; có cơ hộ? b?ết được bộ mặt thật của L&ac?rc;n. Còn vớ? Thương, c&oc?rc; đ&at?lde; ph&?acute; hoà? tuổ? thanh xu&ac?rc;n v&?grave; một t&ec?rc;n Sở Khanh.

Thoáng chốc, Thương lo sợ: "L?ệu sau này có a? chấp nhận c&oc?rc; kh&oc?rc;ng hay c&oc?rc; sẽ lạ? bị khước từ v&?grave; 'T&oc?rc;? chỉ cướ? gá? còn tr?nh?'&hell?p;”.

Theo Tr&?acute; thức trẻ


Tin nổi bật