“Khóa tập huấn” của mẹ chồng
Ban đầu, t&oc?rc;? rất khó chịu v&?grave; mẹ chồng toàn bắt t&oc?rc;? ăn sáng ở nhà. Mà lạ? là ăn cơm “cho chắc dạ”, chứ kh&oc?rc;ng phả? những món chan nước như t&oc?rc;? vẫn thường chọn kh? chưa đ? lấy chồng. Mẹ bảo t&oc?rc;? cứ ngủ ngon, v?ệc bếp núc đ&at?lde; có mẹ lo. Nhưng t&oc?rc;? chưa được t?&ec?rc;m “vacc?ne mặc kệ” n&ec?rc;n đành phả? để chu&oc?rc;ng đồng hồ, dậy theo mẹ từ lúc 5 g?ờ sáng.
Có mỗ? bữa sáng th&oc?rc;? mà mẹ phả? dậy sớm thế làm g&?grave; nhỉ? &Oc?rc;? nh?ều v?ệc lắm. Bắc nồ? cơm xong là mẹ tranh thủ tập thể dục, rồ? quét dọn, g?ặt quần áo. Đến 6h30, nhà cửa sạch sẽ, cơm nước dọn l&ec?rc;n bàn ăn rồ? mẹ mớ? đ? từng phòng, gọ? chồng và 2 cậu quý tử dậy. T&oc?rc;? ngồ? đợ? cả nhà đánh răng rửa mặt, ngáp ngắn ngáp dà?, thèm ngủ hơn là thèm ăn, trong kh? những ngườ? đàn &oc?rc;ng của g?a đ&?grave;nh rất hào hứng vớ? bữa cơm chào ngày mớ?.
Phả? mất 3 tháng, t&oc?rc;? mớ? kh&oc?rc;ng nhớ tớ? bát phở nóng hổ? đầu phố. Mất nửa năm t&oc?rc;? mớ? th&oc?rc;? ý nghĩ rủ chồng trốn mẹ đ? ăn sáng ngoà? đường. Mất 1 năm để có cảm g?ác th&ac?rc;n thuộc kh? cùng mẹ chồng làm v?ệc nhà.
Tự nh?&ec?rc;n b&ac?rc;y g?ờ t&oc?rc;? lạ? ngạ? ăn uống ở ngoà? đường. Nh?ều h&oc?rc;m chồng rủ ra ngoà? để “đổ? g?ó”, t&oc?rc;? m?ễn cưỡng đ? chứ kh&oc?rc;ng hứng thú g&?grave;. T&oc?rc;? y&ec?rc;u kh&oc?rc;ng kh&?acute; tất bật và ấm cúng kh? ở nhà soạn sửa cùng mẹ chồng. Những lúc đ? c&oc?rc;ng tác xa, đ?ều t&oc?rc;? nhớ nhất là mỗ? sớm ma? được cùng mẹ tập thể dục, quét dọn, nấu ăn. Được cùng mẹ đ? g&ot?lde; cửa phòng g?ục những ngườ? đàn &oc?rc;ng lườ? b?ếng mau mau tỉnh dậy. A? đó vẫn thường than v&at?lde;n là họ khổ v&?grave; phả? sống chung vớ? nhà chồng. T&oc?rc;? lạ? khác. T&oc?rc;? th&?acute;ch cá? cảm g?ác 2 ngườ? đàn bà cùng vun vén cho tổ ấm lớn. T&oc?rc;? th&?acute;ch gọ? mẹ chồng là “mẹ”. (Lý Xu&ac?rc;n Phương - Phương Ma?, Q.Đống Đa, Hà Nộ?).
Vợ t&oc?rc;? có tớ? 4 c&oc?rc; em gá?. Qu&ec?rc; t&oc?rc;? gọ? em vợ là “mụ o”. Nghe t?ếng “mụ o” đ&at?lde; đủ b?ết ngườ? xưa quan n?ệm thế nào về những c&oc?rc; em vợ. Thờ? còn đang tán tỉnh, t&oc?rc;? toàn phả? lừa lúc các “mụ o” đ? học để đến rủ ngườ? y&ec?rc;u đ? chơ?. Các “mụ o” mà ở nhà th&?grave; đến khốn khổ. Họ bắt mua quà mớ? cho vào nhà, y&ec?rc;u cầu g?ả? bà? toán xong mớ? đ?, mụ lu&oc?rc;n vặn vẹo tạ? sao lạ? rước chị của mụ đ? chơ? trong lúc cả nhà còn phả? làm v?ệc, mụ út th&?grave; cứ ch&ec?rc; đứng ch&ec?rc; ngồ?, bảo t&oc?rc;? xấu thế mà dám y&ec?rc;u chị gá? của mụ. Nó? thật, y&ec?rc;u nàng lắm th&?grave; t&oc?rc;? mớ? ngỏ lờ? cầu h&oc?rc;n, chứ cứ nghĩ đến 4 “mụ o” là t&oc?rc;? toát hết mồ h&oc?rc;?.
Ngày lạ? mặt, mẹ dú? cho t&oc?rc;? yến gạo vớ? con gà, bảo mang qua b?ếu bố mẹ vợ. Tr&ec?rc;n đường đ?, t&oc?rc;? mua th&ec?rc;m một bó hồng to thật to. Đến nhà vợ, t&oc?rc;? g?ao hoa cho mụ o lớn tuổ? nhất, trịnh trọng tuy&ec?rc;n bố: “Đ&ac?rc;y là bó hoa của t&?grave;nh y&ec?rc;u. Anh nghĩ y&ec?rc;u vợ là y&ec?rc;u cả g?a đ&?grave;nh nhà vợ. Từ nay về sau, anh muốn các em co? anh là anh tra?. Khó khăn g&?grave;, cứ gọ? anh tra?. Anh tra? sa? quấy g&?grave;, cứ góp ý thẳng thắn. Có món g&?grave; ngon, cứ gọ? anh tra?. Nhưng&hell?p; đừng bắt nạt anh như ngày trước nhé, anh cốc đầu đấy!”.
Từ ngạc nh?&ec?rc;n đến cảm động, cả nhà cùng cườ? xòa. Th? thoảng, kh? bị các c&oc?rc; em của vợ v&ac?rc;y quanh, tranh nhau kể tộ?, t&oc?rc;? vẫn gọ? họ là “mụ o” nhưng kh&oc?rc;ng a? g?ận được a? l&ac?rc;u. V&?grave; 4 “mụ o” đều b?ết, t&oc?rc;? bước vào nhà họ vớ? tất cả tấm ch&ac?rc;n t&?grave;nh của một ngườ? anh rể rất muốn m&?grave;nh thực sự là một ngườ? anh tra?. (Phạm Nghĩa Nam - TP V?nh, Nghệ An)
Theo Phunuv?etnam.com.vn