T?ếc thương Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp
Đất nước đau buồn trong “Quốc tang”,
Khóc thương Đạ? tướng thăng th?ên đàng,
Ngườ? anh, ngườ? bác k?ên trung ấy,
X?n vĩnh b?ệt ngườ?: Bác G?áp ơ?!
« « « «
Bác G?áp đ? rồ? đồng chí ơ?!
Tuổ? g?à đến lúc phả? nghỉ ngơ?,
Đường cách mạng Bác luôn đ? tớ?,
Tổ quốc gh? nhớ Bác muôn đờ?.
« « « «
Bác đã đ? rồ?, đ? rất xa,
Nhưng để lạ? muôn vàn yêu thương,
Cho Đảng, cho dân, cho Bộ độ?,
Cho các th?ếu n?ên và nh? đồng,
Cho cả “Năm mươ? bốn” dân tộc,
Cho tất cả bè bạn năm châu.
« « « «
Nhớ năm xưa, ngày đầu thành lập,
Quân ta chỉ có “Ba mươ? bốn ngườ?”,
Mườ? năm sau, làm nên lịch sử,
Ch?ến thắng “B?ện B?ên” chấn động năm châu,
“Bốn mươ? ngày đêm” ch?a ba đợt,
Ch?ến đấu quên mình, d?ệt lủ xâm lăng.
« « « «
Lòng yêu nước, sục sô? thù hận,
Lãnh đạo tà? tình quân lệnh như sơn,
Đổ? ch?ến thuật: từ “nhanh” sang “chắc”,
Trang sử vàng, Tổ quốc mã? gh? công,
Võ Nguyên G?áp – ngườ? hùng nước V?ệt,
Vị tướng tà?, k?ệt xuất của nhân dân.
« « « «
Bác ra đ?, bao ngườ? nức nở,
G?ọt lệ sầu, chan chứa nỗ? đau chung,
T?m thổn thức, lòng đau oặn thắt,
Đồng bào ta như mất một ngườ? cha.
« « « «
Bác G?áp ơ?! Ô? Bác G?áp ơ?!
Cả trờ? đất, cỏ cây cũng chửng lạ?,
Bầu trờ? đêm th?ếu một vì sao,
Ngườ? “Anh cả” đã ra đ? mã? mã?,
Quân độ? ta mất một ngườ? thân,
“Võ Nguyên G?áp” – ngườ? học trò xuất sắc,
Của Bác Hồ – Chủ tịch kính yêu,
Đầu “ch?ến lược” và trá? t?m “quả cảm”,
Kh?ến quân thù kh?ếp đảm bao phen,
Trả? qua ha? cuộc kháng ch?ến trường kỳ,
Th?ên sử vàng càng thêm chó? lọ?,
Cờ đỏ sao vàng tô thắm non sông.
Tự hào thay, dân tộc V?ệt Nam,
Ch?ều dà? đất nước có hình chữ S,
G?ờ đứng trước hung t?n Bác mất,
Vũ trụ nghẹn ngào khóc Bác ra đ?,
Gốc đa Tân Trào thuở xưa ấy,
Cũng chạnh lòng, ủ rủ đứng chơ? vơ?.
“Tám mươ? mốt tr?ệu” dân nước V?ệt,
Từ cụ g?à cho đến các em thơ,
Khóc thương nhà quân sự tà? ba,
Vị Đạ? tướng của “Bách ch?ến, bách thắng”,
Ngườ? Tổng Tư lệnh đầy đức độ,
Ngườ? anh hùng sống mã? trong lòng dân./.
Tác g?ả: Nguyễn Ngọc Hồng
(Hộ? CCB thị trấn Tân H?ệp, Châu Thành, T?ền G?ang)