Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Sự thật về những "người giời" tự phong cho mình là nhà ngoại cảm

(DS&PL) -

(ĐSPL)-Để có cái nhìn tiệm cận, khách quan về khái niệm "ngoại cảm", báo Đời sống và Pháp luật xin đăng bài viết của TS. Hoàng Thị Dung, một nhà khoa học hoạt động trong lĩnh vực Y học có cái nhìn logic biện chứng về lĩnh vực mang màu sắc tâm linh này.

(ĐSPL)-Trong những năm vừa qua, cụm từ “ngoạ? cảm” được nh?ều ngườ? nhắc đến và dù vớ? thá? độ nào thì khá? n?ệm ấy đã mặc nh?ên tồn tạ? trong xã hộ?. Dư luận ngườ? thì đặt lòng t?n, ngườ? thì ngh? hoặc và ngườ? thì không t?n. Để có cá? nhìn t?ệm cận, khách quan hơn nữa về khá? n?ệm này, báo Đờ? sống và Pháp luật x?n đăng bà? v?ết của TS. Hoàng Thị Dung, một nhà khoa học hoạt động trong lĩnh vực Y học có cá? nhìn log?c b?ện chứng về lĩnh vực mang màu sắc tâm l?nh này.

Nhà ngoạ? cảm cần cá? tâm đầy đặn

Trong lĩnh vực tâm l?nh, ngườ? V?ệt Nam vốn quen vớ? những cụm từ như cúng bá?, bó? toán. Vì vậy, vào thờ? kỳ khá? n?ệm ngoạ? cảm mớ? xuất h?ện, phần đông ngườ? ta không lưu tâm. Cho đến kh? các nhà ngoạ? cảm xuất h?ện nh?ều hơn, ngườ? ta bắt đầu để ý. Một bộ phận quan tâm; một bộ phận lưu vào trí nhớ thoáng qua; một bộ phận hoà? ngh?, thậm chí công kích.

Tìm h?ểu, đánh g?á về lĩnh vực ngoạ? cảm cần một cá? nhìn thật khách quan.

Vậy Nhà ngoạ? cảm – họ là a?? H?ển nh?ên, chúng ta sẽ nó? ngay: Họ là những ngườ? có khả năng đặc b?ệt. Nhưng tạ? sao họ lạ? có khả năng đặc b?ệt? Không a? trả lờ? được. Không có một ngành khoa học nào dạy về khả năng đặc b?ệt của con ngườ?. Chính đây là g?ao đ?ểm g?ữa thực và hư, là ranh g?ớ? g?ữa thật và g?ả, là nút thắt g?ữa chính và tà. Sau hết, là phẩm cách, đạo đức của con ngườ?, những ngườ? được số phận ban cho khả năng đặc b?ệt!

Cho nên, nếu nó? rằng, chỉ vận dụng bản chất b?ện chứng để ngh?ên cứu ngoạ? cảm thì có lẽ chưa đ? đến cùng bản chất của ngoạ? cảm. Bên cạnh khoa học b?ện chứng, nên chăng, các nhà ngh?ên cứu ngoạ? cảm cũng có thể so? sáng thêm bản chất của ngoạ? cảm bằng g?áo lý của Phật học và Thần học.

Trở lạ? vấn đề h?ện tượng ngoạ? cảm và nhà ngoạ? cảm

Một thờ? g?an sau kh? V?ện Ngh?ên cứu và Ứng dụng t?ềm năng con ngườ? được thành lập, bỗng rộ lên trên nh?ều mặt báo nó? về nh?ều ngườ? có khả năng đặc b?ệt. Trong số  những ngườ? được nó? đến tạm ch?a ra ha? nhóm: Một nhóm chẳng có khả năng đặc b?ệt gì và đương nh?ên không phả? nhà ngoạ? cảm. Một nhóm được co? là ngườ? có khả năng đặc b?ệt.

Những ngườ? mạo nhận để lừa gạt ngườ? dân vớ? mục đích trục lợ? thì cần phả? bị cơ quan chức năng ngăn chặn và xử phạt. Đ?ều đáng t?ếc là, ngay một số nhà ngoạ? cảm có khả năng thực sự trong thờ? g?an gần đây đã kh?ến báo chí lên t?ếng chỉ trích. Trong chuyện này, trong số những nhà ngoạ? cảm này, dường như a? đó đã có chút vộ? vàng muốn thể h?ện mình. Dường như a? đó đã trót quên rằng, khả năng đặc b?ệt của mình là bở? “trờ? cho” chứ chẳng phả? do trường lớp nào đào tạo, nên vớ? vốn l?ếng b?ện chứng mỏng manh mà lạ? hơ? to tát quá lờ? nên đã gây phản cảm cho báo chí. Cũng như bất cứ ngành nào khác, cũng có a? đó cứ ham khẳng định mình phả? hơn hẳn, phả? nhất, phả? hàng đầu, mà không chịu lập luận rằng, nếu co? khả năng đặc b?ệt là một thứ tà? năng, thì dạng tà? năng này đâu có dễ phân ra thứ bậc.

Âu thì là chuyện cũng đã xảy ra. Mà tìm h?ểu ra thì cũng chẳng phả? cố tình hay ngụy b?ện. Những sa? sót ấy, nhầm lẫn ấy, cũng bở? suy nghĩ chưa thấu đáo, cũng bở? k?ến thức còn hạn hẹp.

Nhân đây, có đô? đ?ều mạn phép đề đạt vớ? các nhà ngoạ? cảm. Một là, vì các h?ện tượng ngoạ? cảm chỉ do cảm nhận của nhà ngoạ? cảm chứ không thể lượng hóa được, cho nên trước mỗ? khẳng định một kết luận tâm l?nh, nên dè dặt, cân nhắc kỹ lưỡng, lập luận phả? th?ên về g?ả định, không nên dùng cách nó? như đ?nh đóng cột.

Ha? là, bất cứ một kết luận khoa học nào cũng có sa? số ở mức cho phép. Ngoạ? cảm cũng thế, thậm chí nếu t?ến hành một ngh?ên cứu ngang, thì có thể sa? số của các phán quyết ngoạ? cảm là không nhỏ.

Ba là, sa? số của mỗ? phán quyết ngoạ? cảm là rất tổn hạ?. Không những tổn hạ? về t?ền bạc mà còn tổn hạ? về t?nh thần cho khổ chủ được phán quyết, thậm chí có những tổn hạ? gây ám ảnh lâu dà? hoặc thất vọng khủng kh?ếp. Đó là thứ tổn hạ? đặc thù của ngành ngoạ? cảm.

Chính vì vậy, nhà ngoạ? cảm phả? có cá? “tâm” đầy đặn để dẫn dắt khả năng đặc b?ệt của mình.

Những cuộc khảo ngh?ệm nho nhỏ

Từ trước tớ? nay, mỗ? kh? nó? về ngoạ? cảm, hầu như ngườ? ta nghĩ rằng ngoạ? cảm chỉ có ha? lĩnh vực là tìm mộ và chữa bệnh. Ngườ? ta không nhớ ra rằng: Khoa học dự báo là một ngành đặc b?ệt trong khoa học ngoạ? cảm. Dự báo là đoán trước được những đ?ều sẽ xảy ra.

Thoạt đầu, kh? t?ếp xúc vớ? những ngườ? có khả năng dự báo, tô? thật sự hoà? ngh?, và vớ? bản năng nghề ngh?ệp, tô? nghĩ họ có một sức khỏe tâm thần không tốt. Nhưng rồ?, trước những dự báo kỳ lạ của họ mà tô? là ngườ? được trả? ngh?ệm, tô? mong muốn tìm h?ểu nh?ều hơn về lĩnh vực này. Tô? chọn một ngườ? có những đặc đ?ểm mà tô? cho là có nh?ều tính ngẫu nh?ên: Thông m?nh, h?ền lành, trung thực, sức khỏe không thật tốt, học vấn không cao, không b?ết g?ấu những ý k?ến chưa cần nó? ra, đặc b?ệt là chậm phản ứng đồng thờ? khá ngang ngạnh và gàn. Tuy nh?ên, x?n mở ngoặc, đây là nhà ngoạ? cảm được ông Nguyễn Phúc G?ác Hả? đánh g?á cao và đặt nh?ều kỳ vọng.  X?n phép được trình bày ha? khảo ngh?ệm (trong hàng chục khảo ngh?ệm thành công):

Khảo ngh?ệm thứ nhất

Mớ? đây, tô? mất một đô? gương ô tô, đ? khắp các khu vực chợ trờ? không tìm mua được. Sau cả tháng trờ?, có một chủ cửa hàng hẹn đến nhưng lạ? chỉ có một gương. Lạ? nh?ều ngày nữa tìm k?ếm. Lạ? được hẹn. Đến nơ? đúng là có một đô? gương nhưng ha? cá? ha? k?ểu khác nhau.

Chỉ còn cách vào hãng đặt hàng và đương nh?ên là đắt. Bí quá, tô? gọ? cho nhà ngoạ? cảm này. Tô? đưa vấn đề của mình nhưng cảm thấy hà? hước. Vậy mà anh ta khẳng định khoảng một tuần nữa sẽ mua được đô? gương còn mớ?, g?á rẻ nh?ều so vớ? g?á chợ trờ?. Đó là một cửa hàng bán rất nh?ều loạ? gương ô tô, tên cửa hàng có vần... ương ở sau, còn ha? chữ đầu là gì thì khó nhìn quá nên nhìn không thật rõ.

Theo phán đoán của nhà ngoạ? cảm, cửa hàng này không nằm trong khu vực chợ, gốc cây trước cửa dựng một cá? gương hình bầu dục, có vết nứt. Tô? buồn cườ? vì nghĩ anh ta chả h?ểu gì về Hà Nộ?. Bọn trộm cắp gương ô tô chả bán ở chợ trờ? thì bán ở đâu. Vả lạ?, chúng tô? đã lùng khắp chợ trờ? hàng chục lần, không một cửa hàng nào bỏ sót, mà chẳng có hàng nào chỉ bán gương ô tô như anh ta nó?.

Đúng một tuần sau, chúng tô? lạ? đ? mấy vòng quanh chợ trờ?, lần này đ? chậm và tô? rủ thêm mấy ngườ? bạn cùng đ?. Vẫn không có. Bỗng dưng, đáng lẽ chúng tô? rẽ qua tập thể Nguyễn Công Trứ, ra phố Lò Đúc để về phố Thanh Nhàn, thì chúng tô? lạ? rẽ ra hồ Ha? Bà rồ? đ? thẳng ra phố Nguyễn Công Trứ đoạn ngã ba đố? d?ện nhà máy rượu. Đây là nơ?  chúng tô? hay đến thăm một ngườ? quen và b?ết khá rõ một số nhà mặt phố buôn gì bán gì. Kỳ lạ thay, như thể trên trờ? rơ? xuống, một cửa hàng toàn gương là gương, đủ các loạ? gương ô tô, và đúng là có một cá? gương ch?ếu hậu hình bầu dục, loạ? gương của xe khách, dựng ở gốc cây trước cửa, mặt gương vỡ một đường chéo. Dễ dàng, chúng tô? tìm ngay được đô? gương g?ống hệt đô? gương đã bị mất cắp. Cửa hàng gương đó có b?ển h?ệu v?ết nguệch ngoạc ha? chữ Thanh Hương bằng thứ sơn đã bong, chữ Thanh và chữ H rất mờ vì là b?ển cũ. Vợ chồng chủ hàng ngườ? m?ền Nam, vừa thuê nhà được 3 ngày.

Khảo ngh?ệm thứ ha?

Do những hoàn cảnh lịch sử đặc b?ệt, bố tô? cấm chị em chúng tô? được về quê. Tô? chẳng hình dung mảnh đất ông cha mình thế nào. Nh?ều lần đ? ô tô ngang qua, b?ết chắc chỉ ngoặt tay lá? là quê hương sẽ h?ện ra. Nhưng nghĩ đến lờ? dặn của cha, tô? lạ? thở dà? và không ngoá? lạ?.

Tô? thường hình dung quê mình qua lờ? kể của bố tô?. Tô? rất thuộc g?a phả dòng tộc mình mặc dù không gh? chép vào đâu hết. Nhưng sau một b?ến cố lịch sử năm 1944, ông bà nộ? tô? đã mang cả đàn con ly hương! Ruột thịt không một a? ở quê nữa. Họ hàng lớp chú bác cũng qua đờ? hết rồ?. Lớp tuổ? tô? thì chắc chắn không thể b?ết. Nhưng chúng tô? vẫn lên đường. Tô? có một tâm trạng th?êng l?êng khó tả pha lẫn thất vọng.

Chúng tô? về làng, tìm gặp tất cả những ngườ? g?à trên bảy mươ?, không một a? nhớ gì về sự k?ện lịch sử kh?ến cả dòng họ tô? phả? tha hương. Trên bảy mươ? không nhớ thì tìm trên tám mươ?, cũng không a? nhớ. Vậy thì tìm những ngườ? g?à trên chín mươ? tức cùng lớp tuổ? cha tô?, chắc hẳn họ không quên. Dân làng bảo, cả xã chỉ còn một bà cụ g?à trên chín mươ?. T?ếc thay, chưa kịp vu? mừng thì bà cụ  bảo đã rờ? quê đ? làm ăn và cũng không nhớ gì về những ngườ? bạn thuở nhỏ nữa.

Trước tình cảnh ấy, nhà ngoạ? cảm chỉ tay đ? về phía nhà thờ. X?n nó? thêm, kh? ô tô cách làng hơn mườ? cây số, nhà ngoạ? cảm đã yêu cầu dừng xe, vào một quán nước ven đường, x?n cá? vỏ bao thuốc lá gh? tường tận căn nhà như thế nào, bộ bàn ghế ra sao. Lạ? nó?, theo hướng tay chỉ của nhà ngoạ? cảm, chúng tô? đ? vào mấy ngõ xóm, gặp a? cũng chỉ hỏ? đúng một câu: Quanh đây, có cụ g?à nào trên chín mươ? tuổ? không. Sau nh?ều cá? lắc đầu, nhà ngoạ? cảm không hỏ? nữa mà k?ên quyết dẫn chúng tô? vào một khu xóm rộng rã? thoáng mát.

Chúng tô? lao đến một ngô? nhà có bà cụ g?à. Tô? đứng như trờ? trồng kh? b?ết bà cụ đã 102 tuổ?. Bà cụ m?nh mẫn như ngườ? trẻ, cườ? nó? rang rảng. Bà cụ chính là hàng xóm của cha tô?. Cụ mô tả ch? t?ết đất cát nhà cửa của ông bà nộ? tô? thế nào, chỉ cho tô? những mảnh đất nào đã có chủ mớ?, chỉ cho tô? nếp nhà cũ nơ? cha tô? s?nh ra và lớn lên vẫn còn k?a. Tô? hỏ? tên ông bà nộ? và các bác tô?, bà cụ đều nó? đúng. Tô? hỏ? tên các ông trẻ tô? và những ngườ? đứng đầu họ hàng nộ? ngoạ? của cha tô?, cụ đều nó? đúng. Tô? gần như nín thở hỏ? câu cuố? cùng, tô? đợ? chờ để nghe và để được khóc. Tô? hỏ? cụ tên cha tô? hồ? nhỏ, cá? tên này bà nộ? tô? nó? cho tô? b?ết kh? tô? mớ? tám tuổ?. Tô? g?ữ kín tên cúng cơm của bố tô?, mẹ tô? và các em ruột tô? cũng không được b?ết. Bà cụ đã nó? đúng.

Thế là tô? đã có quê!

Sau khảo ngh?ệm tìm quê, tô? t?ếp tục nh?ều khảo ngh?ệm nữa và thu được nh?ều thành công. Tô? luôn nhắc nhà ngoạ? cảm ấy là phả? tu tâm thật tốt. Chỉ có tu tâm thật tốt thì khả năng ngoạ? cảm mớ? ở lạ? vớ? mình.

Để có một cá? kết nho nhỏ cho bà? v?ết còn nh?ều nông cạn này, tô? x?n có ha? thỉnh cầu: Trước hết x?n thỉnh cầu các nhà ngoạ? cảm, kh? đã mang trong mình một sứ mệnh đặc b?ệt là bắc ch?ếc cầu nố? g?ữa âm dương, thì nhất định phả? thực tâm – thực tà?.

Sau nữa là thỉnh cầu dư luận, kh? phân tích, đánh g?á các vấn đề ngoạ? cảm, x?n rằng, bên cạnh sự tỉnh táo của các lý thuyết khoa học, thì cũng chừng mực nào đó đặt mình vào tâm thức không hoàn toàn đứng ngoà? tâm l?nh, để tránh những kh?ên cưỡng và quy chụp. Bở? vì văn hóa tâm l?nh là một lĩnh vực cần được ngh?ên cứu. Bản thân nó có tính đặc thù cao, không dễ để chứng m?nh và quá khó để rạch rò?. Nếu dư luận cứ nhất định phả? rạch rò? thì g?ữa “ngoạ? cảm” và “phán xét ngoạ? cảm” sẽ mã? không đ? đến đ?ểm chung. Đ?ều đó sẽ làm ảnh hưởng một lượng lợ? ích xã hộ?.

Bên cạnh đó, kh? nó? về ngoạ? cảm không chỉ có ngoạ? cảm tìm mộ, ngoạ? cảm chữa bệnh mà còn có ngoạ? cảm dự báo và nh?ều lĩnh vực ngoạ? cảm khác.

Dự báo đặc b?ệt sẽ thành t?ên tr?. Ước gì V?ệt Nam ta sẽ xuất h?ện một Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Kh?êm lần nữa!

Ngoạ? cảm là một lĩnh vực nhạy cảm. Tìm h?ểu về nó, ngh?ên cứu về nó, quả thực, chúng ta phả? rất nhạy cảm!

TS. Hoàng Thị Dung

Tin nổi bật