Nếu a? đó có thể phát m?nh ra cỗ máy đ? ngược thờ? g?an để đưa các nhà đầu tư trở về thờ? đ?ểm 1976, cổ ph?ếu nào sẽ được họ tung t?ền mua nh?ều nhất? Vớ? ngườ? Mỹ c&ac?rc;u trả lờ? là rất r&ot?lde; ràng. Cho dù g?á cổ ph?ếu của Apple có đang cao ngất ngưởng th&?grave; t&?acute;nh tr&ec?rc;n khả năng s?nh lờ? đ&at?lde; đ?ều chỉnh rủ? ro, cổ ph?ếu tập đoàn Berksh?re Hathaway của tỷ phú Warren Buffett vẫn hấp dẫn hơn cả.
Kh&oc?rc;ng &?acute;t nhà ngh?&ec?rc;n cứu đ&at?lde; xem Buffett như ngườ? đứng ngoà? những con số thống k&ec?rc;. Những ngườ? khác th&?grave; đơn g?ản là k?nh ngạc trước kỹ năng lựa chọn cổ ph?ếu của nhà đầu tư huyền thoạ? này và xem đó là những quyết định kh&oc?rc;ng thể bắt chước. Nhưng các nhà ngh?&ec?rc;n cứu tạ? đạ? học New York và c&oc?rc;ng ty quản lý quỹ AQR Cap?tal Management mớ? đ&ac?rc;y có vẻ như đ&at?lde; t&?grave;m ra được những nh&ac?rc;n tố ch&?acute;nh g?úp tạo n&ec?rc;n thành t&?acute;ch ph? thường của “huyền thoạ? xứ Omaha”.
Để h?ểu được thành c&oc?rc;ng của Buffett trước hết chúng ta cần nắm được sơ qua lý thuyết về đầu tư. Các nhà chuy&ec?rc;n m&oc?rc;n thường đánh g?á mức độ nhạy cảm của các cổ ph?ếu trong mố? l?&ec?rc;n hệ vớ? những b?ến động của thị trường, hay còn gọ? là hệ số beta.
Các cổ ph?ếu có mức b?ến động mạnh hơn mức chung của thị trường (v&?acute; dụ tăng 10\% kh? chỉ số chung tăng 5\%) được xem là có hệ số beta cao. Trong kh? đó các cổ ph?ếu có mức b?ến động thấp hơn mức chung của thị trường bị xem là có hệ số beta thấp. M&oc?rc; h&?grave;nh này có nghĩa là các nhà đầu tư lu&oc?rc;n mong muốn k?ếm lờ? cao hơn th&oc?rc;ng qua v?ệc sở hữu các cổ ph?ếu dễ b?ến động hơn, có nghĩa là rủ? ro cao hơn.
Vấn đề vớ? m&oc?rc; h&?grave;nh này là ở chỗ, trong dà? hạn, thực tế lạ? hoàn toàn khác. Các cổ ph?ếu có hệ số beta thấp lạ? thường có kết quả tốt hơn kh? so vớ? các cổ ph?ếu có hệ số beta cao xét tr&ec?rc;n cơ sở đ&at?lde; đ?ều chỉnh rủ? ro. Do đó tr&ec?rc;n lý thuyết các nhà đầu tư có thể kha? thác sự khác thường này bằng cách mua các cổ ph?ếu có hệ số beta thấp và tăng khả năng s?nh lờ? th&oc?rc;ng qua sử dụng đòn bẩy tà? ch&?acute;nh.
Nhưng về cơ bản sự bất thường này vẫn tồn tạ? chủ yếu v&?grave; hầu hết nhà đầu tư kh&oc?rc;ng thể hoặc kh&oc?rc;ng muốn sử dụng ch?ến lược này. Do đó họ thường lựa chọn các cổ ph?ếu có hệ số beta cao để tăng sức s?nh lờ? của danh mục đầu tư. Và tất nh?&ec?rc;n danh mục đầu tư của các quỹ này lu&oc?rc;n dễ b?ến động hơn mức trung của thị trường. Trong kh? đó v?ệc các cổ ph?ếu có hệ số beta thấp bị phớt lờ kh?ến chúng thường có g?á rẻ hơn g?á trị thực.
Sự xuất sắc của Buffett ch&?acute;nh là ở chỗ &oc?rc;ng có thể kha? thác sự khác thường này. Đ&at?lde; từ l&ac?rc;u tỷ phú này nổ? t?ếng vớ? v?ệc mua được cổ ph?ếu thuộc hàng bluech?p kh? các c&oc?rc;ng ty đó gặp khó khăn tạm thờ?. T?&ec?rc;u b?ểu nhất có thể kể đến cổ ph?ếu Coca-Cola trong những năm 1980 kh? thứ đồ uống có t&ec?rc;n New Coke mà c&oc?rc;ng ty này cho ra mắt bị thị trường chố? bỏ. Hay mớ? đ&ac?rc;y hơn là cổ ph?ếu của General Electr?c trong g?a? đoạn khủng hoảng tà? ch&?acute;nh 2008.
“T&oc?rc;? thà mua cổ ph?ếu một c&oc?rc;ng ty tuyệt vờ? ở mức g?á vừa phả? còn hơn là mua một c&oc?rc;ng ty vừa phả? ở mức g?á tuyệt vờ?”, Buffett từng tuy&ec?rc;n bố. Đồng thờ? &oc?rc;ng cũng hoàn toàn tránh xa các lĩnh vực dễ b?ến động v&?acute; dụ như c&oc?rc;ng nghệ bở? &oc?rc;ng kh&oc?rc;ng thể chắc chắn l?ệu lợ? thế của một c&oc?rc;ng ty trong ngành này có bền vững hay kh&oc?rc;ng.
Tuy nh?&ec?rc;n nếu kh&oc?rc;ng sử dụng đòn bẩy tà? ch&?acute;nh, lợ? nhuận mà vị CEO k?&ec?rc;m chủ tịch của Berksh?re Hathaway có được sẽ g?ảm đ? nh?ều. Các nhà ngh?&ec?rc;n cứu ước t&?acute;nh rằng, trung b&?grave;nh Berksh?re sử dụng đòn bẩy tà? ch&?acute;nh ở mức khoảng 60\%, do vậy đ&at?lde; tăng được khả năng s?nh lờ?. Quan trọng hơn nữa là c&oc?rc;ng ty này có thể vay được vốn vớ? l&at?lde;? suất thấp. Suốt g?a? đoạn 1989 đến 2009, mức t&?acute;n nh?ệm của họ lu&oc?rc;n được chấm cao nhất.
B&ec?rc;n cạnh đó một yếu tố &?acute;t được chú ý tớ? trong ch?ến thuật sử dụng đòn bẩy của Berksh?re đó là hoạt động bảo h?ểm và tá? bảo h?ểm của c&oc?rc;ng ty này, đóng góp khoảng hơn một phần ba nguồn vốn. Các c&oc?rc;ng ty bảo h?ểm lu&oc?rc;n nhận ph&?acute; bảo h?ểm trước và trả t?ền cho ngườ? thụ hưởng sau. Thực tế đ&ac?rc;y là một h&?grave;nh thức vay t?ền từ khách hàng.
Ch?ến lược này sẽ kh&oc?rc;ng h?ệu quả nếu c&oc?rc;ng ty kh&oc?rc;ng lường hết được rủ? ro m&?grave;nh đang bảo h?ểm. Nhưng nhờ sức s?nh lờ? mạnh từ hoạt động bảo h?ểm, ch? ph&?acute; vay vốn của Berksh?re từ nguồn này trung b&?grave;nh chỉ ở mức 2,2\%/năm, thấp hơn khoảng 3 đ?ểm phần trăm ch? ph&?acute; vay vốn ngắn hạn của ch&?acute;nh phủ Mỹ trong cùng thờ? kỳ.
Một lợ? thế nữa đó là sự ổn định trong nguồn vốn của Berksh?re. Các nhà bất động sản từng phả? rút ra bà? học đau đớn rằng v?ệc dựa vào nguồn vốn vay có thể tăng lợ? nhuận nhưng cũng có thể trở thành mố? nguy lớn một kh? các chủ nợ mất n?ềm t?n. Tuy nh?&ec?rc;n bản chất dà? hạn của hoạt động bảo h?ểm đ&at?lde; g?úp Buffett trụ vững trong suốt thờ? kỳ cổ ph?ếu của Berksh?re có mức s?nh lờ? thấp hơn mức chung của thị trường.
Như vậy, ch&?acute;nh ch?ến lược duy tr&?grave; danh mục đầu tư có hệ số beta thấp và sử dụng đòn bẩy tà? ch&?acute;nh đ&at?lde; g?úp Buffett có được thành c&oc?rc;ng vượt trộ?. Đ?ều đáng nó? hơn là ch?ến thuật ấy đ&at?lde; được Buffett nhận ra và áp dụng thành c&oc?rc;ng suốt nửa thế kỷ qua trước kh? g?ớ? chuy&ec?rc;n m&oc?rc;n và báo g?ớ? nhận ra nó.
Nguồn: D&ac?rc;n Tr&?acute;