Bạn cũ của vợ ghé chơ?, chồng thò đầu ra chào rồ? rút lu?, bạn thắc mắc: “Vợ chồng cậu vẫn ổn đấy chứ? Trước đây cứ như đô? sam, g?ờ sao rờ? rạc vậy?”. Vợ gượng cườ? vớ? bạn mà lòng ngổn ngang.
Lần cuố? cùng vợ chồng t?ếp khách cùng nhau, chở nhau đ? chơ?, xem ph?m… dường như đã xa lắc. Lúc con còn nhỏ, bận rộn lo con ốm con đau, bù đầu s?nh kế, những lúc thảnh thơ? h?ếm ho?, vợ vẫn tựa va? chồng cùng xem t? v?, đọc báo, dắt nhau ra quán cóc đầu hẻm ăn khuya… Bao khó khăn trước mắt vẫn thấy nhẹ tênh. G?ờ con lớn, công v?ệc rảnh rang, tố? đến thì vợ một nơ?, chồng một góc, có kh? vô tình ngồ? gần nhau lạ? thấy gượng gạo.
Ngày xưa, mỗ? lần công v?ệc trắc trở, chồng về nhà trút nỗ? n?ềm, vợ lắng nghe, cùng ch?a sẻ nhưng g?ờ thì khác, buồn bực gì thì chồng hú bạn ra la? ra? xả stress, vì “có nó? em cũng không h?ểu đâu”; kh?ến vợ thấy mình trở nên xa lạ vớ? chồng.
Rảnh rỗ?, vợ rủ chồng học thêm chuyên môn, vừa nâng cao k?ến thức, vừa để nâng cao thu nhập. Chồng m?ễn cưỡng theo vợ tớ? lớp. Cả lớp ?m phăng phắc, bỗng có t?ếng ngáy như kéo gỗ, nhìn lạ? hóa ra là chồng mình. Vợ khều, chồng quê quá nên ôm tập chu? xuống cuố? lớp… ngủ t?ếp. Tan học, vợ gọ? chồng về.
Chồng dụ? mắt: “Công nhận vô đây ngủ ngon th?ệt”. Nhớ thờ? s?nh v?ên, ha? đứa vẫn thường vô nhà sách đọc ké. Tớ? trường, thấy khóa học nào hay là nhảy vào học chu?. G?ờ có đ?ều k?ện, chồng lạ? chẳng màng tớ? chuyện nâng cấp bản thân, kh?ến vợ thấy nản.
Vợ không dám đứng nú? này trông nú? nọ, so sánh chồng mình vớ? chồng ngườ?, nhưng nhìn những ngườ? đàn ông thành đạt xung quanh, vợ không khỏ? ganh tỵ vớ? vợ của họ. Vợ không đò? hỏ? những gì quá sức của chồng, nhưng ít ra chồng cũng đừng buông xuô?, mặc cho nước chảy bèo trô? như thế!
Theo PNO