Đóng

Phát hiện bí mật của chồng khiến tôi đau đớn hơn cả sự phản bội

  • Thủy Tiên
(DS&PL) -

Nỗi đau này không phải là sự tức giận của một người bị phản bội, không phải là sự ghen tuông, mà là sự bất lực đến tột cùng.

Hà Nội những ngày cuối năm se lạnh, thành phố lên đèn rực rỡ mà sao lòng tôi lại trống rỗng, hoang hoải đến lạ. Tôi ngồi đây, trong căn nhà mà chúng tôi đã cùng nhau vun đắp suốt 10 năm qua, nhìn những món đồ trang trí Giáng sinh lấp lánh mà tâm hồn lại chìm trong một màu xám xịt. Người ta thường nói, trong hôn nhân, sự phản bội là nhát dao chí mạng nhất, là tận cùng của nỗi đau. Nhưng không, thứ tôi vừa khám phá ra từ người chồng tôi hết mực yêu thương và tin tưởng còn đau đớn và tàn nhẫn hơn gấp vạn lần.

Chồng tôi, trong mắt tôi và tất cả mọi người, anh là một hình mẫu gần như hoàn hảo. Anh tài giỏi, điềm đạm, yêu thương vợ con. Suốt 10 năm chung sống, chưa một lần anh to tiếng với tôi, luôn là bờ vai vững chãi để tôi tựa vào, là người cha tuyệt vời của hai đứa con nhỏ. Tôi đã từng ngỡ mình là người phụ nữ may mắn nhất thế gian này, cho đến cái ngày định mệnh ấy, cái ngày mà tôi ước gì mình chưa từng tồn tại.

Mọi chuyện bắt đầu thật tình cờ. Anh nói anh có một dự án quan trọng ở xa, cần đi công tác vài tuần. Tôi không một chút nghi ngờ, còn tất bật chuẩn bị hành lý cho anh. Đêm đó, khi đang dọn dẹp lại phòng làm việc, tôi vô tình làm rơi chiếc hộp sắt cũ anh giấu kỹ trên nóc tủ. Mọi thứ bên trong đổ tràn ra sàn: không phải là những kỷ vật cũ, mà là hàng chục giấy tờ vay nợ, những lá thư đòi tiền từ ngân hàng, từ những cái tên lạ hoắc với những lời lẽ đe dọa. Tổng số tiền nợ lên đến một con số khổng lồ mà có lẽ cả đời này chúng tôi cũng không thể trả hết.

Ảnh minh họa

Trái tim tôi như có ai đó bóp nghẹt. Trời đất quanh tôi chao đảo. Toàn bộ cơ ngơi này, chiếc xe hơi sang trọng, những chuyến du lịch đắt đỏ, cuộc sống sung túc mà tôi vẫn luôn tự hào… tất cả đều được xây dựng trên một đống nợ nần chồng chất. Anh, người chồng mẫu mực của tôi, đã nói dối tôi suốt bao nhiêu năm. Anh không đi công tác, anh đang đi trốn nợ.

Tôi đã cố gắng gọi cho anh hàng trăm cuộc nhưng không được. Và rồi, tôi nhận được một tin nhắn từ số lạ, là của anh: "Anh xin lỗi. Đừng tìm anh nữa. Hãy bán căn nhà đi để trả nợ và làm lại cuộc đời. Anh không xứng đáng với em và các con".

Tin nhắn ấy như một nhát búa giáng thẳng vào tâm can tôi. Tôi đã khóc, khóc đến cạn khô nước mắt. Giá như anh ngoại tình, giá như anh có một người đàn bà khác, có lẽ tôi sẽ gào lên, sẽ chửi rủa, sẽ làm ầm ĩ lên để giải tỏa nỗi uất hận. Nhưng đằng này, tôi phải làm gì đây? Trách anh ư? Oán hận anh ư? Tôi biết, tất cả những gì anh làm cũng chỉ vì muốn cho tôi và các con một cuộc sống đủ đầy, để tôi không phải thua kém bạn bè. Anh đã tự mình gồng gánh áp lực tài chính, tự mình lao vào vòng xoáy nợ nần mà không hề cho tôi biết.

Sự im lặng và gánh chịu một mình của anh còn tàn nhẫn hơn bất kỳ sự lừa dối nào. Anh đã tước đi của tôi quyền được cùng anh chia sẻ, được cùng anh đối mặt với khó khăn. Anh biến tôi thành một người vợ vô dụng, sống trong nhung lụa giả tạo mà không hề hay biết chồng mình đang chênh vênh trên bờ vực thẳm. Mỗi ngày, tôi đã vui vẻ tận hưởng cuộc sống mà không biết rằng anh đang phải đối mặt với những lời đe dọa, với sự cùng quẫn và bế tắc.

Tôi đau vì yêu thương anh, đau vì sự hy sinh mù quáng của anh. Sự phản bội thể xác có thể khiến người ta đau đớn, nhưng vết thương đó có thể được chữa lành bằng thời gian hoặc sự tha thứ. Nhưng bí mật mà anh che giấu lại tạo ra một vực sâu ngăn cách giữa chúng tôi, một vết thương lòng sẽ chẳng bao giờ có thể liền sẹo. Nó là một nỗi đau âm ỉ, một sự dằn vặt khôn nguôi sẽ theo tôi đến hết cuộc đời này. Tôi mất anh, không phải vì một người thứ ba, mà vì chính gánh nặng anh tự đặt lên vai và cái cách anh chọn để "bảo vệ" gia đình. Và đó, mới chính là nỗi đau đớn hơn cả sự phản bội.

* Tâm sự của độc giả

Tin nổi bật