Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Nữ giáo viên gạt nỗi niềm riêng, gieo con chữ cho học trò nghèo

(DS&PL) -

Ngoài việc dạy chữ cho các em, cô Hợp cũng như đội ngũ giáo viên nhà trường còn phải làm nhiệm vụ như những người cha, mẹ bởi học sinh còn rất nhỏ.

Ngoài việc dạy chữ cho các em, cô Hợp cũng như đội ngũ giáo viên nhà trường còn phải làm nhiệm vụ như những người cha, mẹ bởi học sinh còn rất nhỏ. 

Cô giáo Đỗ Thị Hợp (sinh năm 1982). 

Cô Đỗ Thị Hợp (SN 1982), hiện đang công tác tại trường Phổ thông Dân tộc bán trú Tiểu học số 1 Văn Lăng, đóng trên địa bàn xã vùng cao, thuộc vùng 135 (tỉnh Thái Nguyên).

Trường có trên 25% học sinh là con em thuộc diện hộ nghèo. Có nhiều học sinh dân tộc, nhà xa trường, không có đủ điều kiện đi học và học 2 buổi, giáo viên phải đến tận nhà vận động phụ huynh cho các em ra lớp.

Suốt nhiều năm qua, cô Hợp gắn bó với bản nghèo, hết mình chăm lo cho các em học sinh. Cô là một trong những giáo viên được tuyên dương trong chương trình “Chia sẻ cùng thầy cô” năm 2019.

Có những học sinh ra lớp chưa biết nói Tiếng Việt nên việc học tập; tiếp thu bài; các sinh hoạt cá nhân còn gặp nhiều khó khăn. Do vậy, giáo viên phải hết sức tỉ mỉ uốn nắn các em cách phát âm, hướng dẫn từng nét chữ, thực hiện từng phép tính; hướng dẫn các sinh hoạt cá nhân.

Ngoài việc dạy chữ cho các em, cô Hợp cũng như đội ngũ giáo viên nhà trường còn phải làm nhiệm vụ như những người cha, mẹ bởi học sinh còn rất nhỏ. Do đặc thù của nhà trường bán trú, các em lớp 1 vừa chia tay trường Mầm non và ở lại trường qua đêm, nên thầy cô phải hướng dẫn các em từ tắm gội, vệ sinh cá nhân, chăm sóc cả bữa ăn giấc ngủ hằng ngày và tự ôn bài mỗi tối...

“Nhiều lúc trong ca trực, học sinh bị ốm vào ban đêm, chúng tôi phải đưa các em ra trạm y tế xã, đi viện cấp cứu vì phụ huynh ở xa chưa đến kịp. Một số học sinh lớp 1, lớp 2 vì xa nhà, nhớ bố mẹ nên thường xuyên khóc. Những lúc đó, tôi giải thích, dỗ dành bằng tình yêu thương như một người mẹ, giúp các em quên đi nỗi nhớ nhà để chăm lo học tập”, cô Hợp chia sẻ.

Sau những giờ học, cô thường tổ chức cho học sinh chơi các trò chơi dân gian phù hợp lứa tuổi tiểu học, học múa, hát… để các em được sinh hoạt, tạo thêm tình yêu thương, đoàn kết, gắn bó trong mọi sinh hoạt và hòa nhập, cùng nhau lớn lên.

4 năm liền, cô Hợp đạt danh hiệu Giáo viên dạy giỏi cấp huyện; 2 năm liền đạt Chiến sĩ thi đua cấp cơ sở đặc biệt từ năm 2012 đến nay, cô luôn đạt danh hiệu Giáo viên dạy giỏi cấp trường...

Chồng của cô Hợp, anh Dương Văn Long cũng là giáo viên cắm bản, hiện công tác tại điểm trường Bản Tèn thuộc trường Tiểu học số 2 Văn Lăng. Đây là một điểm trường cao nhất của tỉnh Thái Nguyên. “Chồng công tác ở điểm trường xa, những hôm mưa to gió lớn, đường trơn trượt không thể về nhà, vừa lo vừa thương chồng. Biết làm sao được, cái nghề dạy chữ ở vùng cao này ai cũng vất vả, nhưng bù lại là tình yêu của học trò đối với mình”, cô Hợp chia sẻ.

Vợ chồng cô Hợp có hai con, nhưng phần lớn thời gian trong ngày cô dành cho công tác giảng dạy và chăm lo học sinh bán trú, thời gian dành cho con cái rất ít. “Anh Long vừa là chồng, đồng thời là một đồng nghiệp, động viên tôi rất nhiều. Anh luôn ở bên hỗ trợ, chia sẻ những khó khăn, nhờ thế mà tôi yên tâm bám trụ lấy nghề”, cô Hợp nói.

Vất vả là vậy nhưng vợ chồng cô Hợp luôn động viên nhau cố gắng vượt qua, miệt mài dạy chữ học trò nghèo bằng cái tâm của một nhà giáo.

Mộc Miên (T/h)

Tin nổi bật