Anh à! G?ờ này chắc anh đang vu? và hạnh phúc lắm đúng kh&oc?rc;ng? Chắc anh chẳng còn nhớ đến em đ&ac?rc;u anh nhỉ? Còn em đang nhớ anh nhớ rất nh?ều đấy! Nhưng cá? quyền nó? nhớ anh, cá? quyền chủ động đ?ện thoạ? cho anh, em đ&at?lde; đánh mất nó rồ?.
Em b?ết m&?grave;nh sa? rất nh?ều, ngay cả v?ệc đến b&ec?rc;n anh, em cũng sa?. Em b?ết anh chẳng y&ec?rc;u g&?grave; em, một ngườ? con gá? anh đ&at?lde; từng dễ dàng đạt được. Nhưng anh ơ?! Em đến b&ec?rc;n anh đ&ac?rc;u phả? v&?grave; vụ lợ?, v&?grave; t?ền hay bất cứ v&?grave; một thứ vật chất nào khác? Em đến b&ec?rc;n anh v&?grave; em cần một sự quan t&ac?rc;m, một chút che chở... chỉ v&?grave; những lý do ch&ac?rc;n thành thế th&oc?rc;?!
Cuộc sống đ&at?lde; kh&oc?rc;ng cho em được trọn vẹn vớ? t&?grave;nh y&ec?rc;u ch&ac?rc;n thành của m&?grave;nh. Lúc em gặp anh, em cũng chẳng bao g?ờ nghĩ chúng ta y&ec?rc;u nhau, mà đúng hơn là em y&ec?rc;u anh như ngày h&oc?rc;m nay đ&ac?rc;u! Nhưng những ngày ngắn ngủ? được ở b&ec?rc;n cạnh anh, em như quen dần vớ? cuộc sống có anh, có được t&?grave;nh y&ec?rc;u thương tưởng chừng như trọn vẹn đó!
Có một sự thật mà đến b&ac?rc;y g?ờ, mỗ? lần nghĩ đến em vẫn thấy cay cay nơ? khóe mắt... đấy là ngày anh trở về vớ? g?a đ&?grave;nh. Em đ&at?lde; cố t&?grave;nh kh?ến cho anh nghĩ em là một đứa con gá? hư hỏng... và kết quả cuố? cùng em nhận được cũng như những g&?grave; em mong đợ?. Anh bỏ mặc em kh? em cần anh nhất, anh dùng những lờ? lẽ nặng nề, xúc phạm nhất từ trước đến nay để mắng mỏ em. Và nh?ều lúc nghĩ lạ?, em cũng kh&oc?rc;ng thể ngờ được m&?grave;nh lạ? phả? nhận những đ?ều đó từ ngườ? em y&ec?rc;u thương. Lòng tự trọng của em bị tổn thương kh?ến trá? t?m em đau thắt lạ?.
Em đ&at?lde; rất hận anh, hận cuộc sống này sao bất c&oc?rc;ng vớ? em như vậy? Một m&?grave;nh c&oc?rc; đơn nơ? góc phòng từng thuộc về ha? chúng m&?grave;nh, em đ&at?lde; khóc và dường như ngày nào cũng thế! Em kh&oc?rc;ng thể dừng lạ? được những suy nghĩ về anh... nỗ? nhớ anh lạ? cuộn trào da d?ết.
Em đ&at?lde; kh?ến bản th&ac?rc;n m&?grave;nh tổn thương và nghĩ rằng, anh sẽ để ý đến em nh?ều hơn! Nhưng kh&oc?rc;ng... anh kh&oc?rc;ng quan t&ac?rc;m đến đ?ều đó! Em kh&oc?rc;ng b?ết tạ? sao em lạ? y&ec?rc;u anh nh?ều như vậy? Em tập quen dần vớ? thờ? g?an b?ểu của em - thờ? g?an b?ểu chỉ cho phép em thức dậy và? g?ờ trước kh? đ? làm và chỉ được rơ? &?acute;t nước mắt v&?grave; anh th&oc?rc;?!
Thờ? g?an càng kéo dà?, nỗ? nhớ anh càng g?ằng xé trá? t?m nhỏ đầy vết thương của m&?grave;nh. Em đ&at?lde; ngăn nó th&oc?rc;? kh&oc?rc;ng được đau v&?grave; anh nữa... nhưng nó vẫn ngoan cố, vẫn nhớ và y&ec?rc;u anh nh?ều lắm!
Nhưng mọ? chuyện đ&ac?rc;u dừng lạ? ở đó? Anh v&oc?rc; t&?grave;nh hay cố ý làm tổn thương em bằng những cuộc đ?ện thoạ? vớ? và? lờ? trách móc, ghen tu&oc?rc;ng kh? nghĩ em sẽ đến vớ? ngườ? khác. Em kh&oc?rc;ng h?ểu được đó là t&?grave;nh y&ec?rc;u hay chỉ v&?grave; anh muốn sở hữu r?&ec?rc;ng em? Nhưng dù v&?grave; đ?ều g&?grave; đ? chăng nữa th&?grave; nỗ? nhớ anh vẫn đang cuộn cháy trong trá? t?m em!
G?á như anh kh&oc?rc;ng gọ? đ?ện, g?á như anh đừng nhắn t?n lạ? th&?grave; có lẽ em sẽ cố gắng rờ? xa anh. Em kh&oc?rc;ng muốn m&?grave;nh là kẻ thứ ba, một ngườ? đ? phá hoạ? hạnh phúc của ngườ? khác... em rất sợ bị ngườ? đờ? kh?nh bỉ. Em b?ết n?ềm hạnh phúc đó là của chỉ ấy, em chỉ vay tạm ở một khoảng thờ? g?an th&oc?rc;? anh nhé!
Đến b&ec?rc;n anh, em cố gắng cườ? vu?, cố gắng làm anh hạnh phúc... và em ch&?grave;m đắm trong vòng tay anh và? g?ờ ngắn ngủ? rồ? anh lạ? trở về vớ? c&oc?rc;ng v?ệc, vớ? g?a đ&?grave;nh của m&?grave;nh. Anh đ&ac?rc;u hề b?ết được em đ&at?lde; rất đau kh? vào facebook của anh nh&?grave;n h&?grave;nh ảnh g?a đ&?grave;nh anh hạnh phúc! Em chỉ ước, sao hạnh phúc đó kh&oc?rc;ng phả? là của em? Sao em kh&oc?rc;ng được cườ? rạng rỡ b&ec?rc;n anh như chị ấy? Nhưng rồ?... em lạ? thấy sợ nếu m&?grave;nh ở trong hoàn cảnh của chị ấy, em sẽ đau lắm kh? b?ết chồng m&?grave;nh phản bộ?.
Em b?ết anh kh&oc?rc;ng y&ec?rc;u em... mà nếu có y&ec?rc;u th&?grave; đấy cũng chỉ là một chút lòng thương hạ? cho một con t?m khát khao được y&ec?rc;u thương. Nhưng anh ơ?! Em có thực sự hạnh phúc kh&oc?rc;ng kh? em cố g?ành nó bằng cách khác vỡ hạnh phúc của ngườ? khác?
Anh cũng đ&at?lde; từng khẳng định vớ? em: "Sẽ kh&oc?rc;ng bao g?ờ bỏ vợ đ&ac?rc;u"., c&ac?rc;u nó? ấy của anh em khắc s&ac?rc;u lắm! Ch&?acute;nh v&?grave; đ?ều đó n&ec?rc;n em tự răn bản th&ac?rc;n m&?grave;nh rằng: "Sẽ kh&oc?rc;ng t?ếp tục sống trong sự mơ hồ nữa". Dù em b?ết em sẽ khóc rất nh?ều kh? xa anh... nhưng em kh&oc?rc;ng còn bất cứ sự lựa chọn nào khác.
Anh à! Đ&ac?rc;y là cách tốt nhất cho cả em và anh, h&at?lde;y để em qu&ec?rc;n anh đ?! Em mong anh sẽ sống cuộc sống hạnh phúc b&ec?rc;n g?a đ&?grave;nh anh! Em bu&oc?rc;ng tay em v&?grave; em quá y&ec?rc;u anh... và em kh&oc?rc;ng muốn lún s&ac?rc;u để chịu th&ec?rc;m đau khổ, bất hạnh nữa! V&?grave; thế, anh đừng nghĩ đến em, t&?grave;m em nữa anh nhé!
Tạm b?ệt anh - ngườ? em y&ec?rc;u thương!
Theo Khampha.vn