NHỚ BÁC
Mùa thu này bỗng khác mùa thu trước
Ghế đá, rêu phong buồn nỗ? bơ vơ
Sầu thương đọng m? cay những g?ọt nước
Chợt tỉnh g?ấc nồng sau dạ ngẫn ngơ
Nay Bác ra đ? nơ? nơ? nhớ, t?ếc
Nghe trống trã? một vùng thương mến ngườ?
Bác kết nố? tâm hồn dân tộc V?ệt
Vắng bóng bác rồ?, tắt lịm nụ cườ?
Đêm nay trờ? không sương mà lạnh buốt
Dòng máu nóng sao dịu cơn tê tá?
Thấy chơ? vơ? ẩn sâu từng mảnh ruột
G?ờ cảm thấu bác là ánh ban ma?
Bác thành huyền thoạ? so? gương cho đờ?
Đã trở về vớ? vòng tay đất mẹ
Vẫn đọng lạ? trang kí ức một thờ?
Tượng đà? ch?ến sĩ trong t?m tuổ? trẻ
Ngườ? góp nên hòa bình cho Tổ quốc
Mang đất nước cập được bến độc lập
Đứng vững trước phong ba của thờ? cuộc
Để rạng non sông d?ệt cả bão táp
Nặng gánh trách nh?ệm trên đô? bờ va?
Trờ? Đ?ện B?ên thay dân hình chữ S
Muôn thuở nhớ công ơn vị tướng tà?
Mã? khắc gh? tên ngườ? Võ Nguyên G?áp.
Tác g?ả Lê Thị Nguyệt Thu
(Vĩnh Tr?nh, Vĩnh Thạnh, Cần Thơ)