Ngườ? đ? rồ?, tô? ơ?!
Dòng K?ến G?ang vẫn chảy
Êm đềm như tuổ? thơ
Bỗng một ngày cuồn cuộn
Đỏ ngàu như mắt a?.
Có phả? sét ngang ta??
Hay là cơn đ?̣a chấn
Không! Đó là sự thật
Ngườ? đ? rồ?, tô? ơ?…
Hà Nộ? – thu đang rơ?
Như t?m a? rụng rờ?
Cả nỗ? đau nén chặt
Cũng chợt vỡ làm đô?
Hoa vẫn phủ ngập lố?
Chờ Ngườ? về, Ngườ? ơ?!
Mắt a? đang vô đ?̣nh
T?̀m lạ? dáng h?̀nh nào.
Cả vườn cây xạc xào
Và cá? nắng hanh hao
Dướ? bóng cây long não
Ngườ? như vẫn còn đây
Đạ? tướng là thế đấy
B?̀nh d?̣ và g?ản đơn
Bữa cơm ch?̉ có vậy
Canh rau đắng, cá kho
Ngườ? đã cùng âu lo
Cùng vận mệnh dân tộc
Nước bây g?ờ thống nhất
Non sông ?n h?̀nh Ngườ?.
Mã? còn đây nụ cườ?
Làm ấm lòng V?ệt Nam
Và đây cánh tay vững
Làm nên b?ết bao đ?ều.
Bác Đạ? tướng k?́nh yêu.
Quê hương đón ngườ? về
G?ọng hò khoan vẫn thế
Sóng Vũng Chùa còn reo./
Tác g?ả: Phạm Văn Quang
(Tp. Huế, Thừa Th?ên Huế)