MƯỜNG PHĂNG NHỚ MÃI ƠN NGƯỜI
Nghe t?n Bác G?áp qua đờ? g?ữa ngày thu nắng dịu
Cả Mường Phăng* như lặng đ? bàng hoàng trong đau xót.
Không nhầm đâu: Đúng rồ?! Bác G?áp đã ra đ?.
T?ếng g?à làng rưng rưng đong đầy nước mắt
Cả bản làng chìm trong thổn thức.
Suố? như ngừng chảy
G?ó như ngừng bay
Gà rừng như ngừng gáy.
Ngườ? g?à mắt đỏ hoe
Mẹ lặng lẽ quấn “tằng cẩu”**, hôn nhẹ má con:
-Cụ đã mất rồ? con ạ.
Con thì thầm: Cụ G?áp hả mẹ?
Nước mắt lưng tròng lăn trên gò má mẹ.
Con thảng thốt ngước nhìn trờ? xanh mây trắng.
Dân bản lặng lẽ há? hoa chuố? rừng
Con hòa vào dòng ngườ?
Há? bó hoa rừng để dâng lên ngô? nhà xưa nơ? Cụ G?áp ở
Nơ? ngày đêm chỉ huy ch?ến dịch Đ?ện B?ên “Chấn động địa cầu”
Cho dân tộc vang khúc ca khả? hoàn
Cho Mường Phăng mã? mã? bình yên.
Mường Phăng mùa này không có hoa hồng, hoa huệ
Chỉ có hoa rừng hòa quyện vớ? những tấm lòng son sắt
Của những ngườ? con h?ếu thuận m?ền Tây Bắc.
Mây ơ?! mây hãy bay về Hà Nộ? nhé
Cho Mường Phăng gử? lờ? tr? ân trước vong l?nh: Ngườ? Cụ, ngườ? Cha, ngườ? Bác, ngườ? Anh.
Mây ơ?! mây hãy bay về Đảo Yến
Đem hương hoa rừng canh g?ấc ngủ cho Ngườ? mã? mã? ngàn thu.
* Mường Phăng: Địa danh nơ? Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp đã từng làm v?ệc và chỉ huy ch?ến dịch Đ?ện B?ên Phủ
** Tằng cẩu: Một k?ểu bú? tóc của ngườ? Thá? ở Tây Bắc.
Tác g?ả: Tống Đức Sơn
(Đà? PTTH Lạng Sơn)