Kỳ 3: Cuộc t&?grave;nh ngh?ệp chướng
T&?grave;nh cờ, một ngườ? bạn g?ang hồ cho b?ết: H.T.H. – ngườ? mà g?ang hồ Hả? Phòng xác nhận - chị là ngườ? t&?grave;nh đồng g?ớ? của “bà trùm” Dung “Hà” tạ? thờ? đ?ểm ở đất Cảng đang trong thờ? kỳ về thăm ngườ? th&ac?rc;n. V&?grave; nể ngườ? bạn g?ang hồ của t&oc?rc;?, chị H. trò chuyện. Chị đồng ý cho t&oc?rc;? chụp lạ? ảnh từ thờ? còn học s?nh nhưng kh&oc?rc;ng cho ảnh h?ện tạ?. Chị bảo: “H&at?lde;y để quá khứ ngủ y&ec?rc;n. Về qu&ec?rc; được 1 ngày, h&oc?rc;m sau t&oc?rc;? ra mộ thắp hương cho Dung. Mớ? đấy th&oc?rc;? mà &ac?rc;m dương cách b?ệt cũng đ&at?lde; mườ? mấy năm rồ?...” (thở dà?).
t?nh.jpg" alt="" w?dth="450" />
Tuổ? trẻ n&oc?rc;ng nổ?
Chị H. s?nh năm 1970, nh&?grave;n chị h?ện tạ? trẻ hơn rất nh?ều so vớ? tuổ? của m&?grave;nh. Chị đang định cư ở nước ngoà? cùng chồng con. Chị H. là một phụ nữ đẹp truyền thống chứ kh&oc?rc;ng bốc lửa và dữ dộ? như con gá? đất Cảng h?ện đạ?. Chị s?nh ra trong một g?a đ&?grave;nh g?a g?áo. Thờ? đ? học, chị là c&oc?rc; gá? nhút nhát, hay bị bạn tra? tr&ec?rc;u ghẹo. Chị t&ac?rc;m sự: “Ngày đó, t&oc?rc;? bị nh?ều thanh n?&ec?rc;n cả ngoan h?ền, tốt, g?ỏ? g?ang lẫn hư hỏng “nhòm ngó” lắm. Những ngườ? tốt, g?ỏ? g?ang, họ đứng xa nh&?grave;n và thể h?ện sự y&ec?rc;u thương qua ánh mắt. Bọn con tra? hư, chúng “quấy” đến mức, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng dám đ? học. Lúc đầu, thấy đám thanh n?&ec?rc;n hư bám theo, nó? chuyện vớ? bạn bè, xóm g?ềng theo k?ểu th&ac?rc;n th?ết vớ? t&oc?rc;? lắm, bố mẹ kh&oc?rc;ng h?ểu, nghe lờ? đồn, tưởng t&oc?rc;? hư n&ec?rc;n la dữ lắm. Sau đó, cha cho ngườ? theo d&ot?lde;? mớ? b?ết là t&oc?rc;? bị bắt nạt chứ kh&oc?rc;ng phả? theo đám bạn hư hỏng, l&ec?rc;u lổng. Cha y&ec?rc;n t&ac?rc;m v&?grave; đ?ều đó và có nhờ ngườ? bạn làm trong ngành c&oc?rc;ng an theo d&ot?lde;? đám thanh n?&ec?rc;n hư hỏng, bám theo t&oc?rc;? suốt ngày ấy.”
Chị được Dung bao bọc, bảo vệ từ kh? nào vậy? Chị H. nhớ lạ?: “Thật ra, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng trực t?ếp quen Dung. T&oc?rc;? chơ? vớ? một ngườ? bạn, anh tra? của bạn này là đệ tử của Dung. T&oc?rc;? và c&oc?rc; bạn thỉnh thoảng được anh tra? dắt đ? chơ? cùng đám bạn của anh. Thất ra, anh tra? của bạn t&oc?rc;? cũng rất th&?acute;ch t&oc?rc;?. Kh? nghe em gá? kể, t&oc?rc;? bị bắt nạt, anh ấy đ&at?lde; ra tay g?úp đỡ, bọn thanh n?&ec?rc;n hư hỏng cũng bớt “quấy” t&oc?rc;? hơn. T&oc?rc;? và bạn đến dự một buổ? l?&ec?rc;n hoan của nhóm anh tra? bạn ấy, t&oc?rc;? được anh ta g?ớ? th?ệu là bạn của em, t&oc?rc;? b?ết Dung từ đó. Sau đó, chúng t&oc?rc;? quen nhau. Lúc đó, t&oc?rc;? nh&?grave;n Dung như đàn &oc?rc;ng, cứ tưởng là đàn &oc?rc;ng, v&?grave; cả nhóm chơ? đó đều gọ? là G?ang hồ đồn, chị được “bà trùm” cưng ch?ều lắm phả? kh&oc?rc;ng ? Cha mẹ chị buồn kh? b?ết chị đồng t&?acute;nh? Chị H. trầm ng&ac?rc;m khá l&ac?rc;u, cườ?, rồ? nhẹ nhàng: “Bạn thấy đấy, t&oc?rc;? mà đồng t&?acute;nh th&?grave; lấy chồng, có con sao được. G?ang hồ đồn thổ? là chuyện của họ.
T&oc?rc;? thừa nhận, ngày đó, một con bé học s?nh tóc dà?, da trắng, lả lướt ngồ? sau xe máy “xịn” của một ngườ? đàn bà nhưng trong dáng dấp như đàn &oc?rc;ng, đ&at?lde; g&ac?rc;y x&oc?rc;n xao dư luận. Thật ra, kh? quen b?ết vớ? Dung, t&oc?rc;? mớ? b?ết, Dung thật nh?ều t&ac?rc;m sự. Những lúc buồn, vu?, Dung đều ch?a sẻ vớ? t&oc?rc;?. R?&ec?rc;ng chuyện làm ăn th&?grave; Dung g?ữ k&?acute;n. Dung b?ết, có nó?, t&oc?rc;? cũng kh&oc?rc;ng h?ểu và kh&oc?rc;ng g?úp được g&?grave;. Chúng t&oc?rc;? th&ac?rc;n nhau như thế chứ kh&oc?rc;ng phả? theo k?ểu bệnh hoạn như ngườ? đờ? nghĩ và đồn thổ?. Dung thường nó?, ở b&ec?rc;n t&oc?rc;?, Dung t&?grave;m lạ? sự tự t?n, được là ch&?acute;nh m&?grave;nh, b?ết thế nào là che chở, y&ec?rc;u thương và bao dung vớ? ngườ? khác. Dung bảo vệ t&oc?rc;? đến mức, bọn thanh n?&ec?rc;n hư kh&oc?rc;ng dám la? v&at?lde;ng tớ?. Hơn nữa, thấy bảo, ngày đó Dung nổ? danh g?ang hồ rồ?, đứa nào tr&ec?rc;u t&oc?rc;?, Dung cho đàn em “xử” ngay. Nghe tớ? đó, chắc chúng đ&at?lde; sợ “mất mật” rồ?, đứa nào dám đ? vào “chỗ chết” nữa. Thế là t&oc?rc;? được b&?grave;nh y&ec?rc;n học hết cấp 3. T&oc?rc;? th? đạ? học nhưng trượt. Sau đó, t&oc?rc;? đ? học hệ tạ? chức.
Nổ? danh t&?grave;nh trường đến g?ang hồ
Một nửa đầu của thập kỷ 90, thế kỷ trước, ở đất Cảng, thế ch&ac?rc;n vạc trong g?ang hồ đ&at?lde; khẳng định. Đó là L&ac?rc;m g?à, Cu N&ec?rc;n và Dung “Hà”. Cu N&ec?rc;n và L&ac?rc;m g?à còn hay “nhòm ngó” nhau, thỉnh thoảng nhờ “v?ện trợ” là Dung “Hà” g?ả? quyết g?úp nhưng Dung th&?grave; kh&oc?rc;ng. Dung thẳng thừng tuy&ec?rc;n bố, kh&oc?rc;ng d&?acute;nh dáng tớ? đám đàn &oc?rc;ng mà t&?acute;nh cách tèm nhèm hơn đàn bà ấy. Dung chán đàn &oc?rc;ng, bở? cả 2 ngườ? “bà trùm” y&ec?rc;u hết m&?grave;nh, đều để lạ? trong “bà trùm” những đau đớn, day dứt. Ngày tàn của Hùng “ch?m ch&?acute;ch”, chị H. cùng “bà trùm” đến v?ếng như một ngườ? bạn. Thấy g?ang hồ đồn rằng, dù đ&at?lde; dứt t&?grave;nh nhưng v&?grave; cá? danh g?ang hồ n&ec?rc;n “bà trùm” vẫn sa? đàn em lo đám tang cho Hùng “ch?m ch&?acute;ch” chu đáo. Nó? về v?ệc này, chị H. cho b?ết: “Dung rất nghĩa h?ệp.
Vớ? Dung, một ngày cũng n&ec?rc;n nghĩa. Tr&ec?rc;n đường đ? v?ếng Hùng “ch?m ch&?acute;ch”, Dung nó? vớ? t&oc?rc;? rằng, nghĩa tử là nghĩa tận” và kh&oc?rc;ng g?ả? th&?acute;ch th&ec?rc;m g&?grave;.” 3-4 tuổ?, sống cùng thờ? và b?ết nh?ều chuyện về thế ch&ac?rc;n vạc của g?ang hồ đất Cảng những năm 90 của thế kỷ trước, đ&at?lde; “rửa tay, gác k?ếm” được hơn 10 năm, kể: “Chị Dung là ngườ? nghĩa h?ệp, kh&oc?rc;ng t&?acute;nh toán những chuyện đ&at?lde; qua. Vớ? Hùng “ch?m ch&?acute;ch”, chị ấy đố? xử đến tận cùng của nghĩa t&?grave;nh. Lúc còn sống, nhất là thờ? g?an cuố? đờ?, bệnh tật nh?ều, lạ? bị HIV, Hùng “quậy” dữ lắm. Chị Dung phả? cho đám đàn em canh g?ữ để Hùng kh&oc?rc;ng làm ảnh hưởng tớ? a?. Vớ? Hùng “cốm”, chị ấy cũng tận t&?grave;nh đến mức khó h?ểu. Chị ấy vào thăm Hùng kh? chưa bị th? hành án. Kh? th? hành án rồ?, chị ấy cùng vợ con Hùng đưa cốt về qu&ec?rc; ch&oc?rc;n cất. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng được chứng k?ến nhưng thấy bảo, ngày bốc mộ Hùng “cốm”, ngườ? có mặt xúc động lắm. Anh em trong g?ang hồ nó? rằng, ch&?acute;nh chị Dung đ? xem ngày, thu&ec?rc; ngườ? đến bốc và đem cốt về qu&ec?rc; ch&oc?rc;n cất đàng hoàng. Vợ, con của Hùng “cốm” cảm ơn chị Dung.
Theo Đ. “đ?ếc”, sau g?a? thoạ? cứu Hùng “cốm” thất bạ?, Dung vẫn chu cấp t?ền cho g?a đ&?grave;nh Hùng “cốm” một thờ? g?an khá dà?. B?ết chuyện, ch&?acute;nh vợ Hùng “cốm” kh&oc?rc;ng nhận sự g?úp đỡ nữa th&?grave; Dung mớ? dừng lạ?. V?ệc làm đó của Dung được g?ang hồ Đ. “đ?ếc” một g?ang hồ lớn tuổ?, kém “bà trùm” khoảng đánh g?á cao. Ch&?acute;nh v&?grave; thế, thị lạ? càng nổ? danh hơn, thu nạp được nh?ều đệ tử cộm cán hơn. Dứt ha? cuộc t&?grave;nh vớ? 2 ngườ? đàn &oc?rc;ng g?ang hồ, Dung lao vào chuyện t&?grave;nh cảm vớ? ngườ? phụ nữ yểu đ?ệu, kém m&?grave;nh hơn một con g?áp. Dung quan t&ac?rc;m, bao bọc, chở che cho H. như thế nào, a? cũng b?ết. Chị H. thừa nhận: “Ngày đó, ngồ? sau xe máy R?ngbel của Dung lượt khắp phố phường, ngườ? ta ngưỡng mộ t&oc?rc;? lắm. T&oc?rc;? còn trẻ, thấy lạ và th&?acute;ch v&oc?rc; cùng. Có thể, v&?grave; t&oc?rc;? ng&ac?rc;y thơ, chẳng toan t&?acute;nh, h?ếu kỳ, kh&oc?rc;ng xen vào chuyện của ngườ? khác n&ec?rc;n Dung lạ? càng quý t&oc?rc;?, muốn che chở cho t&oc?rc;? hơn”. “Được ch?ều chuộng như một c&oc?rc;ng chúa, chị có b?ết Dung “Hà” làm g&?grave; mà có nh?ều t?ền như thế kh&oc?rc;ng?” Chị H. bộc bạch: “Ngày đó, chỉ lúc nào Dung đón th&?grave; t&oc?rc;? đ? cùng, phần lớn t&oc?rc;? ở nhà, học và làm v?ệc nhà, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng b?ết nh?ều về những v?ệc làm của Dung. Sau này, cha có nó?, sao con chơ? vớ? bọn tộ? phạm, chuy&ec?rc;n cướp g?ật, móc tú?... T&oc?rc;? g?ật m&?grave;nh, t&?grave;m h?ểu nhưng chẳng thấy Dung ra bến xe, chợ th&?grave; cướp g?ật, móc tú? a?? T&oc?rc;? b?ết, Dung có nh?ều t?ền nhưng chẳng t?ện hỏ?. Có lần, t&oc?rc;? nghe anh tra? của c&oc?rc; bạn nó? rằng, Dung kh&oc?rc;ng cướp g?ật, móc tú? mà bảo k&ec?rc; sòng bạc và tổ chức đánh bạc.
T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng t?ện hỏ? về v?ệc đó. T&oc?rc;? b?ết Dung có nh?ều đệ tử và phả? làm cá? g&?grave; đó và chắc chắn là Dung phả? “khủng” lắm th&?grave; bọn đệ tử tr&oc?rc;ng rất “ngầu” nhưng vẫn k&?acute;nh nể, dạ, v&ac?rc;ng một phép. Có lần, t&oc?rc;? theo Dung về nhà ở phố Trạng Tr&?grave;nh, ngườ? d&ac?rc;n trong ng&ot?lde; phố quý Dung lắm. Gặp ngườ? g?à, Dung chào, họ rất n?ềm nở, hỏ? han; trẻ con nh&?grave;n thấy Dung th&?grave; chào c&oc?rc;, chào bác rất th&ac?rc;n th?ện&hell?p; T&oc?rc;? nghĩ, cả ngườ? g?à, trẻ em đều quý, chắc Dung kh&oc?rc;ng thể làm v?ệc “T?n, chị bỏ nhà đ? ở vớ? “bà trùm”, cha mẹ chị suy sụp lắm, đúng kh&oc?rc;ng?!” Theo chị H., đó chỉ là lờ? đồn. Chị chưa bao g?ờ bỏ g?a đ&?grave;nh đến ở cùng “bà trùm”. Đ? chơ?, tham g?a các cuộc vu? của “bà trùm” đến nửa đ&ec?rc;m, gần sáng mớ? về th&?grave; có. Chị H. cũng từng theo “bà trùm” vào TP. Hồ Ch&?acute; M?nh, Quảng N?nh, Lạng Sơn, Nghệ An, B&?grave;nh Định&hell?p; để chơ? còn “bà trùm” th&?grave; kết hợp vớ? c&oc?rc;ng chuyện làm ăn. Có những đợt, cả tháng chị H. và “bà trùm” kh&oc?rc;ng gặp nhau v&?grave; chị bận học và bị cha mẹ la là con gá? hay đ? chơ?.
B?ết chuyện chị bị cha mẹ la, “bà trùm” h?ểu n&ec?rc;n kh&oc?rc;ng làm khó chị. Chị H. khẳng định: “T&?grave;nh cảm g?ữa t&oc?rc;? và Dung có g&?grave; đó tr&ec?rc;n quý mến nhưng kh&oc?rc;ng phả? là cảm g?ác y&ec?rc;u đương. T&oc?rc;? quý trọng Dung, v&?grave; Dung là ngườ? trượng nghĩa. Nh?ều kh?, t&oc?rc;? thương Dung v&?grave; Dung lúc nào cũng phả? căng m&?grave;nh ra để chứng m?nh cá? gọ? là t&?acute;nh đàn &oc?rc;ng trong con ngườ? đàn bà. Lúc buồn, Dung khóc và khác hẳn vớ? khu&oc?rc;n mặt lạnh tanh, đ?ềm nh?&ec?rc;n kh? mắng đàn em.
Kỳ cuố?: Chết thảm v&?grave; t&?grave;nh và nghĩa
Ngườ? ngoà? cuộc đồn đoán rằng, “bà trùm” bị “h? f?” – tức đồng t&?acute;nh. Thế nhưng, chị H. kh&oc?rc;ng cho là như vậy. Từ kh? chuyển sang tổ chức, bảo k&ec?rc; các sòng bạc, t&?acute;nh t&?grave;nh của “bà trùm” mạnh mẽ, quyết l?ệt hơn trong hành xử. Có thể v&?grave; như thế n&ec?rc;n ngườ? ta nghĩ, Dung “Hà” bị “xăng pha nhớt”? Cho đến nay, v?ệc kết luận a? |
Nhóm phóng v?&ec?rc;n