Ở thời phong kiến, việc đàn ông 5 thê 7 thiếp là chuyện thường. Địa vị của người phụ nữ trong xã hội này cũng không hề cao, hầu hết họ chỉ được coi như những “công cụ” sinh đẻ. Nếu người vợ nào sinh được quý tử thì cuộc đời như “sang trang”. Điều này thể hiện rõ nhất ở trong hoàng cung.
Trong xã hội phong kiến, người phụ nữ nào sinh được quý tử thì cuộc đời sẽ "sang trang".
Chính vì vậy, việc các phi tần muốn có địa vị cao hơn, nhận được nhiều ân sủng hơn, đồng nghĩa với việc phải sinh được hoàng tử, hoặc ít nhất là công chúa. Thế nhưng, không chỉ có những chuyện đấu đá trong hậu cung mà phi tần muốn mang thai cũng không dễ.
Cụ thể, sau khi sủng ái xong, thái giám bên cạnh hoàng thượng sẽ hỏi: "Giữ hay không giữ". Nếu như hoàng thượng bảo "giữ" thì thái giám sẽ ghi chép ngày, tháng, năm và địa điểm sủng hạnh phi tần đêm hôm đó. Còn nếu như Hoàng thượng nói: "Không giữ" thì mọi chuyện sẽ đau khổ hơn.
Thái giám sẽ hiểu rằng phải loại bỏ "long tinh" ra ngoài. Để làm điều này, thái giám sẽ tìm huyệt ở đâu đó giữa thắt lưng của vị phi tần đó xoa nhẹ để loại bỏ "long tinh". Nhưng cách này chỉ là nhân tạo, nếu không thành công thì sẽ có thủ thuật phá thai.
Việc muốn giữ thai hay không, các phi tần đều không có quyền lựa chọn.
Những chi tiết này cho thấy cuộc đời của các phi tần chốn hậu cung không chỉ có diện xiêm y lộng lẫy, đi dạo trong ngự hoa viên hay được hưởng vinh hoa phú quý. Họ còn đối diện với biết bao nhiêu quy tắc hà khắc, phải tuân theo. Cho đến khi hoàng đế sủng hạnh cũng không hề đơn giản. Điều hạnh phúc nhất của người phụ nữ là mang thai và sinh con cũng có thể không được tự mình quyết định.
Dẫu biết khó khăn là vậy nhưng việc chiếm được sự sủng ái của hoàng đế luôn là mơ ước, mong muốn và là động lực trong lòng mọi nữ nhân trong cung. Có người cố gắng bằng năng lực, song cũng có người không từ thủ đoạn nào mà có những câu chuyện còn lưu truyền mãi đến những đời sau.
Hầu hết, những phi tần không được hoàng đế chọn để mang giống rồng là những người có thân thích hoặc gia tộc, nguy cơ lấn át vị trí của ngài. Ngoài ra, một số phi tần địa vị thấp, hoàng đế cũng không để nàng sinh con cái.
Phương Linh (T/h)