Không đề
Đọc “Dân là b?ển” của Anh...
……….. chợt thấy vu? …. dẫu đang trào nước mắt
Từng ý từng câu…. như …. nhắc… nhớ… dặn lòng …
Dân tộc mình là b?ển rộng mênh mông :
…ngày đạ? tang.. sao.. “ nghẹn nỗ? n?ềm hạnh phúc :
…kh? cùng vào v?ệc gì do tự tâm can thô? thúc…
…ngườ? V?ệt bộc lộ tính kỷ luật, chu đáo… và đoàn kết đến lạ kỳ”
……………
Tô? cũng hòa vào dòng ngườ?…
….. xếp hàng, rồ? chờ đợ?…bước đ?…
..để được thấm đẫm tận lương tr?.. nỗ? n?ềm hạnh phúc ấy!
……chợt nhớ, chợt buồn-thương b?ết mấy
Nhìn suốt dòng ngườ?… a? nấy.. mắt lệ đầy vơ?
Nhìn d? ảnh Ngườ? vẫn t?nh anh! hào khí ngất trờ? !
A? cũng t?ếc thương đờ? g?an lao của ngườ? đã mất…
Có lúc dòng ngườ? sụt sù? t?ếng nấc…
Kh? nghe a? đó chợt cất nên lờ?: tộ? quá Bác ơ?!
Một đờ? vớ? ch?ến công vang t?ếng muôn nơ?
Bác vẫn g?ữ nguyên nụ cườ? sáng ngờ? nhân hậu
Dòng ngườ? vẫn k?ên trì quên cả thờ? t?ết xấu
Để được đến cạnh cú? đầu dâng vộ? nén tâm nhang…
A? cũng như a? đều xúc động, bàng hoàng …
Hàng tr?ệu nổ? buồn quyện hòa nhau tuôn la? láng
tay run rẩy bên sổ tang.. băng đen… vầng trán,
tuy b?ết phả? đến thô? những ngày tháng buồn đau
sao vẫn ngỡ ngàng .. tâm can buốt nhó? nôn nao
Tộ? quá.. quê tô? .. sao mùa này nh?ều cơn bão:
b?ển Đông yêu thương thuyền gục vào bờ áo não
b?ển lệ nơ? này ngườ? ngườ? nấc nghẹn thương đau
Dân nước tô? g?àu chung thủy…….nhân nghĩa trước sau .
..đau thương quá ngày tang…. không thể nào quên được.
Dòng ngườ? vẫn chầm chậm trô? trô? về phía trước
Lặng nhìn theo…tự hào… nghĩa Nước … lòng Dân !
“dân là b?ển…. b?ển ấy,có t?n mớ? h?ểu” chẳng chút phân vân !
Như cuộc sống cần hạnh phúc và n?ềm t?n vào chân lý.
Tác g?ả: Đỗ Mạnh Thường
(domanhthuong4@gma?l.com)