Bị người quen lừa bán sang Trung Quốc từ năm 15 tuổi, chịu tủi nhục qua nhiều động mại dâm, cuối cùng cô gái Hải Phòng đã tìm cách trở về được quê mẹ.
Chồng mất sớm để lại 3 đứa con nhỏ, bà Nguyễn Thị Khói (SN 1957, xóm 6, thôn An Luận, xã An Tiến), lâm vào cảnh góa bụa khó khăn. Con gái lớn của bà là Đỗ Thị Linh (SN 1987) mới học hết lớp 3 Linh đã phải nghỉ học, hàng ngày theo mẹ đi mò cua bắt ốc, làm lụng việc đồng áng để mưu sinh.
Tối ngày 9/9/2002, Linh ra ngoài ngõ chơi rồi không thấy trở về.
"Thường 9h tối là cháu về nhưng hôm đó đợi mãi không thấy con, tôi linh cảm có chuyện chẳng lành", bà Khói nhớ lại. Người mẹ đi khắp nơi tìm con nhưng đều nhận được cái lắc đầu. Sợ con ngã xuống ao trong làng, bà huy động anh em, họ hàng cầm sào tre đi mò.
Có chút tiền, bà bỏ ra thuê người đàn ông có xe máy qua các gia đình họ hàng trong thành phố Hải Phòng tìm con, nhưng cũng không thấy. "Mẹ chồng nằm một chỗ, con gái nhỏ tôi phải gửi hàng xóm, 9 ngày rong ruổi tìm Linh, không thiết ăn uống, bỏ bê cả việc đồng áng, người gầy rộc", bà kể.
Viết đơn báo công an không có hồi đáp, những năm tháng sau đó bà đi khắp miền Bắc tìm Linh. "Tôi bán từng cân thóc, nồi, mâm đồng của gia đình, đạp xe hàng trăm cây số...", bà ứa nước mắt kể.
Bà Khói đau khổ tuyệt vọng vì mất con suốt 16 năm trời. |
Nghĩ con bị lừa bán, bà đạp chiếc xe cà tàng đến các cửa khẩu ở Quảng Ninh, Lạng Sơn, Lào Cai tìm con. Mấy năm trước, một người họ hàng nói nằm mơ thấy Linh về, mặc bộ quần áo trắng. Bà tuyệt vọng nghĩ con không còn nên Rằm tháng 7 hàng năm đều đốt quần áo, vàng mã cho Linh.
Theo như lời Linh khai với cảnh sát sau này thì cô bị cặp vợ chồng lừa rủ xuống Quảng Ninh bán quần áo để lấy tiền về giúp gia đình. Tuy nhiên sau khi đến Móng Cái, cô bị đưa lên một con đò rồi vượt sông Ka Long sang Trung Quốc bán vào nhà chứa ở Trung Quốc do một phụ nữ Việt tên Hồng làm quản lý.
Do không chịu "đi khách" nên Linh thường xuyên bị đánh đập, hành hạ. Ở đó được 1 năm Linh bỏ trốn nhưng rồi lại bị một bọn buôn người khác bắt được và bán vào một “động” mại dâm khác ở tỉnh Nam Ninh.
Khi bị bắt vào đây, tiếp tục bị bọn người quản lý ở đó ép ‘đi khách’ nhưng Linh không làm liền bị chúng đánh đập, hành hạ đủ đường. Đặc biệt, chúng còn dùng búa đánh rạn xương bánh chè 2 đầu gối.
Sau khi thương lành, Linh phải đi gội đầu massage cho khách. Nếu có khách rủ đi "vui vẻ" mà cô từ chối thì sẽ lại bị đánh.
Linh đau khổ khi nhớ lại những tháng ngày bị hành hạ, đánh đập sau khi bị lừa bán sang Trung Quốc. |
“Em không thể nhớ nổi đã bị chúng đánh đập, hành hạ bao lần, nhưng chỉ nhớ ngày nào cũng ăn 2 trận đòn vì không chịu tiếp khách", Linh rơm rớm nước mắt kể lại.
Có lần, chủ sới bắt nhân viên phải cắt gân chân của Linh, nhằm mục đích ép Linh phải đi tiếp khách.
Ở Nam Ninh được hơn 10 năm, không chịu đựng nổi sự hành hạ, ép buộc của chủ chứa, Linh lại tìm cách trốn ra khỏi ‘động quỷ’ này. Tuy nhiên, khi trốn được ra ngoài, Linh lại gặp một phụ nữ tiếp tục lừa bán vào một động chứa gái mại dâm khác ở Đông Hưng (Trung Quốc).
Và thế là cái vòng luẩn quẩn bị ép buộc tiếp khách, bị đánh lại bắt đầu. Chủ nhà chứa thậm chí còn cho cô uống loại thuốc khiến trí nhớ bị giảm sút để tuân theo các mệnh lệnh phục vụ khách làng chơi.
Đầu tháng 11/2018, công an Trung Quốc kiểm tra nhà chứa, đưa Linh cùng một số phụ nữ Việt Nam đi khám chữa bệnh. Cô đã bỏ trốn, mò mẫm tìm đường về Việt Nam qua khu vực cửa khẩu Lạng Sơn.
Sau nhiều ngày băng rừng vất vả, có lúc suýt lại bị lừa bán, cuối cùng Linh đã đến được đồn biên phòng cửa khẩu Tân Thanh và được giải cứu.
Tai đồn biên phòng, Linh tình cờ gặp chị Phạm Thúy Nga, người Hải Phòng làm từ thiện, nên được giúp đỡ liên hệ với người nhà đến đón về.
Theo lời bà Khói, 16 năm tưởng như không còn hy vọng gặp lại được con gái, bỗng ngày 16/11/2018, bà nhận tin có cô gái giống con mình được công an cửa khẩu Lạng Sơn giải cứu. Vay được tiền, bà thuê taxi đi từ tối đến 3h sáng tới Lạng Sơn.
Khi được cán bộ biên phòng dẫn bà Khói vào, Linh òa khóc gọi "Mẹ ơi" rồi lao vào ôm chầm lấy mẹ. Khi làm xong các thủ tục pháp lý liên quan, đến hơn 4h, Linh cùng mẹ và người thân lên xe ô tô về Hải Phòng ngay.
“Trên xe, hai mẹ con chỉ biết ôm nhau khóc suốt chặng đường qua tỉnh Lạng Sơn”, bà Khói nhớ lại.
Mẹ con bà Khói được đoàn tụ sau thời gian bị chia lìa. |
Ngày đầu đoàn tụ, bà đưa con đi ăn sáng. Linh ăn một lúc hai bát phở và nói: "16 năm nay con không được ăn sáng".
Trên đường về, bà Khói thử hỏi Linh về những người thân trong gia đình, những người hàng xóm làng giếng, Linh đều nhớ hết. Linh còn nhớ rõ như in mặt mũi, vóc dáng của những kẻ đã lừa gạt, dụ dỗ Linh trốn sang Trung Quốc để làm gái bán dâm.
Sau khi biết tin Linh trở về, chính quyền, đoàn thể địa phương cũng đã đến thăm hỏi, chia vui, đồng thời tạo điều kiện thuận lợi để đề nghị cấp có thẩm quyền cấp giấy tờ tùy thân cho em.
Đặc biệt, Công an xã, Công an huyện An Lão cũng đã nhanh chóng vào cuộc lấy lời khai, thu thập chứng cứ, tài liệu phục vụ công tác điều tra, truy tìm những kẻ đã lừa bán Linh sang Trung Quốc.
Cái Tết đoàn tụ đầu tiên, cả gia đình xúm lại chuyện trò để Linh dần nhớ lại sự việc. Cô được nhóm thiện nguyện đưa đi chữa trị vì nhiều căn bệnh trong người cũng như vết thương ở đầu gối do bị chủ chứa dùng búa đánh. Nguyện vọng lớn nhất của gia đình bà Khói là những kẻ lừa bán con gái phải chịu sự trừng phạt của pháp luật.
Hiện tại, sau thời gian chữa bệnh và phục hồi trí nhớ, Linh đã được một nhà hảo tâm ở Hải Dương cưu mang, giúp đỡ cho làm việc tại một doanh nghiệp sản xuất bánh đậu xanh truyền thống.
Minh Khôi (T/h)