Đóng

Bí mật làm xét nghiệm ADN vì uẩn khúc trong lòng, tôi suýt đánh mất gia đình

  • Thủy Tiên (T/h)
(DS&PL) -

Cầm tờ xét nghiệm trên tay, tôi không chỉ tìm lại được sự bình yên trong tâm hồn, mà còn học được một bài học sâu sắc về giá trị của gia đình.

Tổ ấm mà tôi và vợ vun đắp suốt 7 năm qua luôn là niềm tự hào của tôi. Vợ tôi hiền lành, xinh đẹp, còn cu Bin, cậu con trai 5 tuổi của chúng tôi, thì thông minh, lém lỉnh. Tôi đã từng nghĩ mình là người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian, cho đến khi những lời ong tiếng ve và một sự thật không thể chối cãi cứa vào lòng tôi một vết dao.

Mọi chuyện bắt đầu từ những lời trêu đùa vô thưởng vô phạt của mấy người hàng xóm. "Thằng Bin càng lớn càng không giống bố nhỉ, nhìn nét nào ra nét đấy của ông  Q. hàng xóm", một bà buột miệng trong lúc tôi đang chơi với con ở sân chung cư. Tôi chỉ cười trừ cho qua chuyện, bụng bảo dạ trẻ con nét nó còn thay đổi. 

Cái "gai" nghi ngờ nảy mầm trong lòng tôi, lớn dần lên từng ngày, bám rễ vào từng suy nghĩ, giấc ngủ. Tôi bắt đầu săm soi con trai mình, tìm kiếm một nét gì đó của tôi trong nó nhưng vô vọng. Tôi trở nên cáu bẳn, hay gây sự với vợ một cách vô cớ. Mỗi lần nhìn thấy vợ và con trai cười đùa vui vẻ, lòng tôi lại quặn thắt. Tình yêu thương vô điều kiện tôi dành cho con bắt đầu nhuốm màu hoài nghi, dằn vặt. Tôi sợ hãi cái ý nghĩ mình đang "nuôi con tu hú", đang đổ hết tình yêu thương cho một đứa trẻ không phải máu mủ của mình.

Sau nhiều đêm mất ngủ, đấu tranh với chính mình, tôi đi đến một quyết định cay đắng: bí mật làm xét nghiệm ADN. Tôi cảm thấy tội lỗi, như một kẻ phản bội lại chính gia đình mình, nhưng tôi không còn cách nào khác. Sự nghi ngờ này, nếu không được làm sáng tỏ, sẽ giết chết tâm hồn tôi và phá nát hạnh phúc gia đình tôi từ bên trong.

Tôi lấy lý do đi công tác, lén lấy mẫu tóc của con và của mình rồi tìm đến một trung tâm xét nghiệm. Một tuần chờ đợi kết quả dài như cả thế kỷ. Trong suốt thời gian đó, tôi sống trong lo âu và sợ hãi. Tôi đã vẽ ra trong đầu hàng trăm kịch bản. Nếu Bin là con tôi, tôi sẽ day dứt thế nào vì đã nghi ngờ vợ con? Còn nếu không phải, tôi sẽ đối mặt với sự thật phũ phàng đó ra sao? Tình yêu tôi dành cho thằng bé liệu có còn vẹn nguyên?

Tôi bí mật làm xét nghiệm ADN và suýt trả giá vì tự tay phá hạnh phúc gia đình. Ảnh minh họa: AI 

Ngày cầm trên tay tờ kết quả, tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Run rẩy, tôi mở niêm phong. Dòng chữ "CÓ QUAN HỆ HUYẾT THỐNG CHA - CON" hiện ra trước mắt khiến tôi sững người. Tôi đọc đi đọc lại, dụi mắt nhiều lần để chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm. Rồi một cảm giác vỡ òa xâm chiếm lấy tôi. Tôi đã khóc, khóc như một đứa trẻ. Đó là giọt nước mắt của sự nhẹ nhõm, của sự hối hận và cả niềm hạnh phúc tột cùng.

Bin là con trai tôi. Thằng bé đích thực là máu mủ của tôi. Cái gánh nặng ngàn cân đè nặng lên trái tim tôi bấy lâu nay đã được trút bỏ.

Tối hôm đó, tôi về nhà, ôm chầm lấy vợ và con trai. Tôi xin lỗi vợ vì đã vô tâm, cáu gắt với cô ấy trong suốt thời gian qua. Tôi không nói cho cô ấy biết sự thật về việc xét nghiệm, bởi tôi không muốn cô ấy bị tổn thương bởi sự nghi ngờ của chồng mình. Tôi chỉ biết rằng, từ giây phút này, tôi sẽ yêu thương và bù đắp cho vợ con nhiều hơn nữa.

Nhìn con trai đang say ngủ trong vòng tay, tôi thầm cảm ơn cuộc đời đã không đẩy tôi vào bi kịch. Tôi nhận ra rằng, đôi khi, sự giống nhau về ngoại hình chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên của tạo hóa. Điều quan trọng nhất chính là tình yêu thương, sự tin tưởng và trách nhiệm mà chúng ta dành cho nhau trong cuộc sống này.

* Tâm sự từ độc giả

Tin nổi bật