Anh hùng dân tộc - vị tướng tà? ba trong lòng tô?
Một ngày mùa thu Hà Nộ? se se lạnh, từng hàng cây sơ sác rụng dần lá g?ữa từng đoàn ngườ? tấp lập xé tan không g?an tĩnh lặng của buổ? sáng mờ sương, trong lòng tô? chợt buồn man mác kh? tưởng nhớ về ngườ? đạ? tướng của nhân dân - Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp. Đất nước đã trở về một mố? nhân dân ta đã được sống trong hòa bình độc lập tự do vậy mà bác lạ? ra đ?-ngườ? anh hùng của dân tộc. Dẫu đạ? tướng đã trở về vớ? đất mẹ nhưng bác vẫn sống trong lòng mỗ? ngườ? dân V?ệt Nam. Nước mắt đã chảy dà? trên khắp đất nước V?ệt Nam. Cũng trong cá? thờ? t?ết này, 3 năm trước tô? chập chững bước vào trường đạ? học. Ngô? trường mà tô? vẫn hằng ước mơ. Vì sao tô? th? vào một trường thuộc lực lượng vũ trang? Đã là s?nh v?ên năm thứ 3 nhưng tô? vẫn còn nhớ từ hồ? nhỏ mình đã nghe bố kể về Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp và tô? ước mong một ngày sẽ được như bác - một huyền thoạ? của nhân dân, huyền thoạ? của dân tộc.
Kể từ buổ? ch?ều tố? ngày 4-9, kh? Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp mã? mã? ra đ?, khắp nơ?, từ ngô? nhà số 30 Hoàng D?ệu - Hà Nộ?, đến làng quê khắp nơ? trên đất nước... hàng tr?ệu đồng bào đã cùng nỗ? buồn và thương t?ếc, nh?ều ngườ? thức trắng đêm đốt những ngọn nến để tưởng nhớ ông- vị tướng k?ệt xuất của dân tộc và nhân loạ?. Suốt hơn một tuần trong đau thương, khắc khoả?, chứng k?ến ngườ? dân cả nước t?ễn b?ệt Đạ? tướng, tô? mớ? h?ểu hết tầm vóc vĩ đạ? của một con ngườ? đã dành trọn cuộc đờ? hơn một thế kỉ của mình ch?ến đấu, h? s?nh vì dân vì nước. Quốc tang kết thúc, thỏa mãn ước nguyện của dân dành cho vị Tướng yêu quí của mình. Nhưng trong lòng dân, không khí Quốc tang dường như vẫn chưa dứt. Hàng ngàn ngườ? vẫn đổ về Vũng Chùa dâng hoa bá? b?ệt Đạ? tướng. Nhân dân cầu nguyện cho Ngườ? yên g?ấc ngàn thu.
Không quản ngạ? khó khăn, khoảng cách địa lí xa xô?, thờ? t?ết nắng mưa, hàng nghìn ngườ? dân V?ệt Nam đã đứng xếp hàng để được vào v?ếng Đạ? tướng, “dòng chảy yêu thương” dường như không bao g?ờ ngừng. Mọ? ngườ? đều ý thức xếp hàng ngay ngắn, trật tự trước cửa khu vực v?ếng để chờ đến lượt mình, a? nấy đều xúc động và không cầm được nước mắt. sự ra đ? của Đạ? tướng là mất mát lớn lao của g?a đình và nhân dân cả nước, đến dự lễ v?ếng không chỉ có các cựu ch?ến b?nh, các thế hệ bô lão cùng thờ? đạ? tướng mà còn có rất đông những gương mặt trẻ tuổ?, những thanh n?ên, th?ếu n?ên, nh? đồng,…tất thảy đều tụ họp lạ? cùng thành kính t?ễn đưa vị đạ? tướng anh hùng. Đạ? tướng ra đ?, một danh nhân quy tụ cho những sự cao quý của nhân dân V?ệt Nam đã từ b?ệt cõ? đờ?, nhưng cũng từ mất mát này ngườ? ta mớ? lạ? được nhìn thấy rõ hơn bao đ?ều tốt đẹp lâu nay có thể đã bị lẩn khuất đâu đó trong những vòng quay cuộc sống. Tô? đã đến và dâng hương tớ? bác, có lẽ tô? là một ngườ? may mắn, rất nh?ều ngườ? đã xếp hàng nhưng không được v?nh hạnh thắp nén nhang t?ễn b?ệt ấy. Trong khu vườn nhà bác chỉ còn một những bó hoa xếp từng tầng ngay ngắn, tươ? tắn nhưng bác đã không còn nữa những bó hoa ấy mang nỗ? buồn xa xăm của những ngườ? con dân tộc kính v?ếng tớ? Bác.
Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp - Anh hùng dân tộc của V?ệt Nam
Trong chương trình đặc b?ệt 12 t?ếng tường thuật lễ quốc tang đạ? tướng phát sóng trên kênh VOV1, lờ? vĩnh b?ệt rưng rưng nước mắt của cụ Tô Đình Cắm - ngườ? ch?ến sĩ cuố? cùng của độ? V?ệt Nam tuyên truyền g?ả? phóng quân được cất lên: “Tô? nhớ Đạ? tướng quá nhưng mà g?ờ không b?ết làm thế nào nữa. Vĩnh b?ệt là không bao g?ờ thấy nữa. Thế là chịu thô?. Vĩnh b?ệt ông Văn nhé! Nhớ nhớ nhớ tô? nhé và nhớ đồng độ? nhé…”. Câu t?ễn b?ệt đó được cất lên, không b?ết bao nh?êu ngườ? dân V?ệt Nam đã trào nước mắt. Trước sự ra đ? của đạ? tướng, cụ Cắm - thành v?ên cuố? cùng độ? V?ệt Nam tuyên truyền g?ả? phóng quân đã không khỏ? đau đớn, xúc động cất lên những lờ? nó? từ đáy lòng mình để t?ễn đưa ngườ? anh cả về an nghỉ nơ? chín suố?.
G?ây phút máy bay đưa l?nh cữu Đạ? tướng về vớ? đất mẹ Quảng Bình, cả dân tộc ngh?êng mình trước Đạ? tướng. Trong g?ờ phút đó, Đạ? tướng của chúng ta như cánh ch?m bằng không phả? bay về nơ? chín tầng trờ? như lờ? của nhà báo Uông Ngọc Dậu. Cánh ch?m không b?ết mệt mỏ? ấy vẫn chao l?ệng đâu đó trên đạ? ngàn Trường Sơn, trên cánh rừng đỉnh nú? V?ệt Bắc, Tây Bắc, trên b?ển Đông hùng vĩ và trên dãy Hoành Sơn quê ông. Dường như có một ngọn lửa đang nhen lên trong mỗ? con dân V?ệt Nam, trong trá? t?m của hàng tr?ệu ngườ? đã đứng xếp hàng và? t?ếng đồng hồ để chờ vào v?ếng Đạ? tướng. Đạ? tướng mất đ? g?ống như một ngườ? đang g?eo hạt, đang kết nố? mọ? ngườ? xích lạ? gần nhau hơn.
Kh? Đạ? tướng qua đờ?, mỗ? ngườ? dân V?ệt Nam đều thương t?ếc và mỗ? ngườ? có cách r?êng để tưởng nhớ tớ? vị tướng của mình. Ở đạ? tướng, chúng ta học được cách sống g?ản dị, kh?êm nhường và không cần bất kì sự tôn v?nh nào. Trong hàng dà? nố? qua nh?ều con phố đến v?ếng và t?ễn đưa Đạ? tướng có không ít thanh n?ên và họ đã bày tỏ lòng ngưỡng mộ, t?ếc thương và kính trọng đố? vớ? ngườ? anh cả của quân độ? V?ệt Nam. Một đức t?n lớn lao cho thấy g?ớ? trẻ ngày nay không phả? không có hoà? bão. Phả? là ngườ? tà? năng, đức độ, cả đờ? vì dân, luôn t?n tưởng lớp trẻ như Đạ? tướng mớ? tạo được n?ềm t?n ấy. Qua đây, thanh n?ên V?ệt Nam đã thể h?ện mình sẽ luôn xứng đáng vớ? n?ềm t?n và h? vọng của Đạ? tướng, t?ếp nố? và phát huy những truyền thống quý báu của thế hệ cha anh, luôn gh? nhớ công ơn và những bà? học đạo đức mà vị đạ? tướng tà? ba của dân tộc đã để lạ?. Kh? đất nước có sự k?ện lớn, thanh n?ên luôn hướng về Tổ quốc. Nh?ều ngườ? cho rằng lớp trẻ bây g?ờ thực dụng, xa rờ? lý tưởng, chơ? bờ?, phá phách... nhưng chính ở thờ? khắc lịch sử như thế, lớp trẻ đã thể h?ện mình rất đúng mực. Trong suốt tang lễ Đạ? tướng, an n?nh trật tự rất tốt. Mấy chục vạn ngườ? dân từ khắp mọ? m?ền đổ về Hà Nộ? để tưởng nhớ Đạ? tướng nhưng không xảy ra chuyện gì. Bên cạnh đó cá? xấu cũng không dám xuất h?ện trong tang lễ Đạ? tướng. Rõ ràng kh? đã có đức t?n, kh? lòng dân cùng về một hướng thì mọ? thứ trở nên tốt đẹp hơn.
Trong những ngày thu Hà Nộ?, cả dân tộc cú? mình trước sự ra đ? của vị đạ? tướng tà? ba. Đó là những ngày thu thật buồn bở? nó nhòa trong dòng lệ của lớp lớp thế hệ ngườ? dân V?ệt Nam. Đường phố Hà Nộ? tấp nập dòng ngườ? từ khắp mọ? m?ền tổ quốc cùng hướng về Thủ đô để v?ếng bác. Tr?ệu con t?m đau buốt gọ? tên ngườ? nhưng g?ờ đây, đạ? tướng đã mã? xa. Vẫn đó những hàng cây, vẫn đó bầu trờ?, vẫn đó khoảng sân, góc vườn vẫn đó ngô? nhà bình lặng và căn phòng xưa nơ? bác trăn trở lo toan v?ệc nước bao ngày.
Đất nước những ngày thu thật buồn, nhưng cũng là những ngày thu rạng ngờ? chân lí. Đạ? tướng muôn đờ? an nghỉ g?ữa lòng dân, ngườ? muôn đờ? là nguyên khí trờ? nam. Là con ngườ? văn võ song toàn, luôn kh?êm nhường g?ản dị. Nhưng g?ờ đây, non sông đã vắng bóng một h?ền tà?, vắng bóng một ngườ? lính g?à, một vị đạ? tướng tà? ba, k?ệt xuất của dân tộc. Tất cả mọ? thế hệ ngườ? dân V?ệt Nam phả? vượt lên đau thương, hướng đến những đ?ều tốt đẹp phía trước, cùng nhau đoàn kết, kế thừa và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc để xây dựng đất nước ngày càng t?ến bộ, văn m?nh hơn, không phụ lòng mong mỏ? của Đạ? tướng. Có lẽ đó cũng là d? nguyện của vị anh hùng đã trả? qua 103 mùa xuân cùng đất trờ?, mọ? ngườ? dân V?ệt Nam, đặc b?ệt là thế hệ trẻ sẽ không bao g?ờ quên tâm nguyện của Bác.
Sống trên đờ? là một vị tướng tà? ba, kh? ra đ? trở về nơ? chín suố?, bác đã để lạ? trong lòng ngườ? dân V?ệt bao đau thương mất mát.Ngày bác đ?, hàng ngàn ngườ? t?ễn đưa, nước mắt hóa dòng lệ, t?ếng nấc nghẹn ngào từ b?ệt ngườ? anh hùng-ngườ? con đất V?ệt.
Bác đã đ? nhưng trong lòng chúng con, những thế hệ trẻ tương la?, hứa sẽ sống và học tập thật tốt. Phấn đấu trong cuộc sống. đưa đất nước đ? lên con đường Chủ Nghĩa Xã Hộ?, xây dựng một V?ệt Nam g?àu mạnh và phát tr?ển. Hình ảnh và tấm gương của bác mã? sống trong lòng chúng con và sống mã? vớ? non sông V?ệt Nam.
Tác g?ả: Bù? T?ến Vũ
(Học v?ện An n?nh Nhân dân - Tp. Hà Nộ?)