HỒNG TANG
(Kính v?êng Bác Võ Nguyên G?áp,vào ngày cả nước để tang)
Sáng sớm nay...
Tô? nghe cụ g?à tuổ? đã được gần trăm
Mắt đang nhòa trong màu mây đục
Cụ bảo: ta không thể nào không khóc...
Dẫu b?ết Đất Nước và Nhân Dân mình đang có HỒNG TANG.
Trờ? mùa thu mênh mang
Cũng vắt ngang một vầng mây trắng.
Bác G?áp để lạ? cho toàn dân tình sâu, nghĩa nặng
Ân đức cao dày rạng rỡ n?ềm t?n.
Bác đã đ? xa còn để lạ? tầm nhìn
Con cháu và nhân dân vẫn còn đ?ểm tựa
Nỗ? đau càng chất chứa
N?ềm t?n yêu càng đầy
Như buổ? sớm hôm nay
Mặt Trờ? tỏa rực Hồng Ân cùng Đất Nước.
Không kể trẻ, g?à, gá? , tra?... mọ? ngườ? cùng thao thức
Nén nỗ? đau trong lòng...đón lễ HỒNG TANG.
Cờ Đỏ kh? g?ả? phóng Thủ Đô rưc rỡ ánh sao vàng
Tung bay khắp năm cửa ô,
Kh? ngườ? dân nức nở cườ? nhòa nước mắt
Năm mươ? chín năm – nay cờ rủ g?ả? băng tang đau thắt
T?ến đưa bác G?áp về Trờ? vớ? những bậc H?ền Nhân
Hồng Tang, trong t?ếc thương vô hạn...
Cũng rất đỗ? tự hào từ ý nguyện của toàn Dân.
Nhân Dân đã phong THÁNH cho NGƯỜI, từ tâm hồng rực rỡ
G?ữa cuộc đờ?: Đen Trắng rất phân m?nh
Cả cuộc đờ? Bác đã hy s?nh
Chức trọng, quyền cao...
vẫn rất chân tình...
và t?ếc, xót từng g?ọt máu đào ch?ến sỹ
Ngườ? đã sống vớ? đờ? hơn thế kỷ.
G?ây phút cuố? cùng vẫn để lạ? HỒNG TANG.
Tác g?ả: Đặng Quang Long
(Cẩm Phả, Quảng N?nh)