(ĐSPL)- Thấy chúng tôi lưỡng lự, nam nhân viên nhà nghỉ vừa cất giọng sang sảng vừa chỉ vào gần chục cô gái trông như người mẫu, trang phục khêu gợi: “Các anh chọn thoải mái, không thích em đổi lượt khác!”
Là lần đầu tiên xuống Đồ Sơn, TP Hải Phòng- khu du lịch biển trứ danh mà nhắc đến hầu như ai cũng biết, chúng tôi thật sự ngỡ ngàng.
Xe chúng tôi chớm đến khu vực đầu bãi I (khu du lịch Đồ Sơn có 3 bãi tắm), có tới 4- 5 anh xe ôm chạy xe kè kè theo chào mời: “Các anh ơi! Em gửi anh cái card, đây là địa chỉ và số điện thoại của nhà em, có bất cứ nhu cầu gì các anh gọi em nhé, em sẽ điều cho các anh toàn người mẫu 9X, chiều hết mình luôn”.
Xe chạy quãng chừng dăm phút nữa, chúng tôi đã có mặt ở bãi 2, mà theo lời một thanh niên là “thổ dân” đi cùng trên xe, đây chính là nơi “khách làng chơi” miền Bắc không ai không biết.
Lần theo số điện thoại và địa chỉ trên card đã nhận của một anh xe ôm ban nãy, chúng tôi dừng xe, tấp vào nhà nghỉ Th. với có treo biển hiệu “Chuyên phục vụ ăn, nghỉ”. Vừa xuống xe, 2 thanh niên phục vụ tại nhà nghỉ lập tức xô đến, lễ phép: “Em mời các anh vào uống nước rồi nhu cầu như thế nào bảo em để em phục vụ”.
|
Một cô gái “9X” được nhân viên nhà nghỉ điều đến phục vụ khách. |
Pha một ấm trà nóng, nhân viên nhà hàng bắt đầu giới thiệu: “Nhà em có đủ dịch vụ các anh nhé, thế mạnh bọn em phục vụ ăn nghỉ, nhân viên của chúng em phục vụ “tới Z”. Giá của chúng em ở đây phổ biến rồi, các anh ngủ qua đêm tiền phòng là 200 nghìn, một em út ngủ qua đêm là 1 triệu. Nhưng anh thuê phòng, ngủ qua đêm rồi thì em lấy 800 nghìn thôi.
Ở đây bọn em chỉ có các em tuổi 18 đến 20 thôi anh nhé, không có già hơn. Nếu gọi “hàng” U40 thì các anh chơi khó em, lâu lắm rồi ở Đồ Sơn chỉ có một em được liệt vào hàng U40 thôi nhưng đấy lại là "hàng độc", xưa rồi anh ạ. Tầm đấy không phải gọi cái có ngay mà chỉ có các em 18 đôi mươi thôi. Giá em đã phát ra, không mặc cả”.
Không cần biết chúng tôi có nhu cầu hay có đồng ý hay không, cậu nhân viên rảo bước nhanh ra ngoài hành lang. Nơi đó đã có sẵn gần chục cô gái cao như người mẫu, trang điểm rất ấn tượng, khoác trên mình những bộ đồ cũn cỡn, mỏng tanh, rất khêu gợi.
Được lệnh của nhân viên “điều hàng”, các cô lần lượt đến đứng trước chỗ bàn uống nước chúng tôi đang ngồi, cô nào mắt cũng đong đưa.
Thấy chúng tôi có vẻ lưỡng lự, chưa “chấm” được cô nào, cậu nhân viên nhà nghỉ cất giọng sang sảng: “Các anh cứ chọn thoải mái, toàn chân dài 9X, thậm chí đưa vào phòng “xem hàng” không thích, bảo em đổi cho, đừng ngại”.
Để tìm hiểu về cuộc sống của những cô gái mại dâm Đồ Sơn, tôi bất đắc dĩ “chấm” một cô. Tôi rất muốn hiểu vì sao những thiếu nữ xinh đẹp, trẻ trung dường kia lại sa chân vào con đường nhớp nhúa này, do ai và vì đâu?
Cô gái mà tôi đã “chấm” không theo tôi về phòng ngay mà phải 5 phút sau, tôi mới nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô gái có nước da trắng như trứng gà bóc, cao gần 1m7, mặc bộ đồ voàn hồng khẽ nói: “Cho em chiều anh nhé!”.
(Còn nữa)