Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Tôi đã sống 10 năm với người chồng vô sinh

(DS&PL) -

Anh cũng xa lánh tôi vì nghĩ mình không thể có con, không muốn tôi phải chịu hèn, chịu khổ vì anh.

Cả ha? cùng đ? khám để t&?grave;m h?ểu r&ot?lde; nguy&ec?rc;n nh&ac?rc;n. Ban đầu, chồng khăng khăng là do t&oc?rc;?. Anh nó?, kh&oc?rc;ng thể nào tạ? anh được v&?grave; anh vốn kh&oc?rc;ng chơ? bờ?, có cuộc sống lành mạnh, vả lạ?, sức khỏe của anh đ? khám định k&?grave; là loạ? 1, kh&oc?rc;ng vấn đề g&?grave;. Tức là anh hoà? ngh? t&oc?rc;?.

Thật ra, trước áp lực của g?a đ&?grave;nh ha? b&ec?rc;n, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng còn nghĩ được là do a? nữa. T&oc?rc;? mong mỏ? một đứa con lắm rồ? và cả ha? t&?acute;nh chuyện đ? khám ở một nơ? uy t&?acute;n. Anh đồng ý để t&oc?rc;? đ? khám vớ? h? vọng ha? vợ chồng sẽ phát h?ện ra đ?ều g&?grave; đó và có h? vọng sau mấy năm mong mỏ?.

Sau kh? khám, t&oc?rc;? thật sự sốc v&?grave; b?ết kết quả. Còn canh th&?grave; suy sụp hoàn toàn. Bác sĩ nó?, nguy&ec?rc;n nh&ac?rc;n là do anh, ch&?acute;nh anh là ‘thủ phạm’ kh?ến mấy năm qua chúng t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng thể có con. Anh bị v&oc?rc; s?nh.



Từ ngày h&oc?rc;m đó anh buồn lắm. Anh trầm t&?acute;nh và &?acute;t nó?, có kh? còn hay m&ec?rc; sảng. Anh cũng xa lánh t&oc?rc;? v&?grave; nghĩ m&?grave;nh kh&oc?rc;ng thể có con, kh&oc?rc;ng muốn t&oc?rc;? phả? chịu hèn, chịu khổ v&?grave; anh. Có đ&ec?rc;m anh nằm khóc và nó? muốn t&oc?rc;? rờ? xa anh, đ? t&?grave;m hạnh phúc khác. Anh chấp nhận cuộc sống c&oc?rc; độc này v&?grave; &oc?rc;ng trờ? bắt anh phả? thế.

 

Nghe anh nó? mà t&oc?rc;? xót xa trong lòng. T&oc?rc;? càng thương và y&ec?rc;u anh hơn. Trước g?ờ t&oc?rc;? y&ec?rc;u anh rất nh?ều. T&?grave;nh cảm của chúng t&oc?rc;? cũng s&ac?rc;u đậm v&oc?rc; cùng cho tớ? kh? lấy nhau. Vợ chồng mấy năm gắn bó mặn nồng, y&ec?rc;u thương ch?a sẻ vớ? nhau, chưa có đ?ều t?ếng g&?grave;. G?a đ&?grave;nh anh cũng đố? xử rất tốt vớ? anh, t&oc?rc;? làm sao có thể rờ? bỏ anh được. Đó kh&oc?rc;ng phả? t&?grave;nh thương mà là t&?grave;nh y&ec?rc;u thật sự. T&oc?rc;? muốn được ở b&ec?rc;n cạnh anh, y&ec?rc;u thương và chăm sóc cho anh dù t&oc?rc;? b?ết, kh&oc?rc;ng có con sẽ buồn lắm.

T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng đồng ý y&ec?rc;u cầu của anh kh? muốn t&oc?rc;? rờ? bỏ anh. T&oc?rc;? quyết t&ac?rc;m ở lạ? b&ec?rc;n anh, cũng t&?grave;m mọ? cách chữa trị có thể. Cứ làm để kh&oc?rc;ng phả? hố? hận. Mấy năm sau cũng kh&oc?rc;ng có kết quả g&?grave;. Chúng t&oc?rc;? cũng nó? vớ? g?a đ&?grave;nh về t&?grave;nh trạng của anh, mọ? ngườ? đều th&oc?rc;ng cảm và h?ểu cho hoàn cảnh của ha? đứa t&oc?rc;?. T&oc?rc;? cũng thương anh v&oc?rc; cùng.

Thoáng đấy mà đ&at?lde; 10 năm t&oc?rc;? chung sống vớ? anh tr&ec?rc;n danh nghĩa vợ chồng. Chúng t&oc?rc;? cứ h? vọng rồ? lạ? vụt tắt hết, chúng t&oc?rc;? cũng lu&oc?rc;n mong mỏ? có một đứa con n&ec?rc;n cố gắng phấn đấu rất nh?ều. Những năm tháng đó, anh b?ết sự h? s?nh của t&oc?rc;? n&ec?rc;n rất y&ec?rc;u thương và ch?ều chuộng t&oc?rc;?.

10 năm tr&oc?rc;? qua, t&oc?rc;? cứ sống b&ec?rc;n cạnh anh, động v?&ec?rc;n anh hết lòng. Ha? vợ chồng đ? làm và cũng t&?acute;ch cóp được kha khá. B&ac?rc;y g?ờ, bố mẹ kh&oc?rc;ng muốn chúng t&oc?rc;? cứ sống như vậy nữa, &oc?rc;ng bà muốn chúng t&oc?rc;? có con, và vợ chồng t&oc?rc;? quyết định x?n con nu&oc?rc;?.

Cuố? cùng anh cũng đồng ý, và chúng t&oc?rc;? quyết định đến trạ? trẻ x?n con nu&oc?rc;?. G?ờ đ&ac?rc;y, chúng t&oc?rc;? đ&at?lde; có một cháu nhỏ và cuộc sống g?a đ&?grave;nh rất hạnh phúc. T&oc?rc;? và anh y&ec?rc;u thương con như ch&?acute;nh con ruột của m&?grave;nh. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng hố? hận v&?grave; lấy anh, kh&oc?rc;ng hố? hận đ&at?lde; sát cánh cùng anh và cho tớ? g?ờ, t&oc?rc;? cảm thấy m&?grave;nh đ&at?lde; làm tròn trách nh?ệm, t&oc?rc;? y&ec?rc;u thương anh thật nh?ều! Đó ch&?acute;nh là t&?grave;nh y&ec?rc;u, là sức mạnh của hạnh phúc, t&oc?rc;? t?n vào đ?ều đó!

Theo Khám phá

Tin nổi bật