Giáo viên giỏi không chỉ truyền đạt kiến thức, mà còn tìm cách tiếp cận phù hợp với từng học sinh. Ảnh minh hoạ.
Điều này không hề dễ dàng vì nhiều giáo viên lại hiểu nhầm rằng người học đang cố tình không tự nhìn nhận vấn đề mà trông chờ, dựa dẫm vào sự hướng dẫn của giáo viên, mặc dù đã được hướng dẫn trước đó. Suy nghĩ này sẽ mở đầu cho một chuỗi những ngày học tập không hiệu quả của người học.
Một giáo viên tốt, trong trường hợp này, sẽ là một người đi tìm một hướng khác để giúp đỡ người học tiếp nhận kiến thức dễ dàng hơn. Dạy tốt sẽ bắt đầu bằng việc hiểu rõ sự thiếu hiểu biết không phải là khuyết điểm cá nhân của bất kỳ một người học nào mà nói một cách chính xác, người dạy cần xem lại cách truyền đạt của mình.
Yếu tố thứ hai này nhắc chúng ta đến một trạng thái mà chúng ta hay trải qua trong chính đời sống thường ngày: Chúng ta càng muốn chỉ cho ai đó biết một cái gì đó thì chúng ta càng dễ mất bình tĩnh, tâm trí xao động khiến những cảm xúc tiêu cực bộc phát tự nhiên.
Người được truyền đạt cảm nhận được phản ứng của chúng ta, trở nên sợ hãi và thế là chẳng có sự truyền đạt nào xảy ra. Khi dạy học, nổi cáu làm mồi cho những lời nói gây sát thương cho học sinh mà giáo viên chẳng hề kịp gói lại trước khi nó rơi hết ra ngoài.
Những lúc ấy học sinh còn học được gì nữa? Chúng chỉ quan tâm mình nhặt được bao nhiêu lời nói đau lòng mà giáo viên vừa đổ ra đó. Vì thế, một giáo viên tốt, ngay từ đầu cần hiểu việc nắm bắt được kiến thức ngay và luôn không dễ dàng gì với học sinh.
Một giáo viên tốt họ dám thừa nhận sự hạn chế trong vốn liếng kiến thức của mình, và quan trọng hơn nữa, họ có thái độ và tư tưởng cởi mở tiếp nhận, bổ sung những kiến thức mà họ đang còn thiếu. Ảnh minh hoạ.
Thật dễ tưởng tượng cảnh một giáo viên có thể bị “khớp” ngay tại chỗ nếu giáo viên không đủ kiến thức để giải quyết câu hỏi của học sinh ngay lập tức, nhất là nếu học sinh đó có tiếng là học tốt.
Cảm giác ấy thật chẳng dễ chịu chút nào, nhất là khi lòng tự ái nổi lên sẽ dẫn tới quy kết rằng học sinh chắc hẳn nghĩ mình kém lắm. Tuy nhiên, đó không phải là phẩm chất của một giáo viên tốt.
Một giáo viên tốt họ dám thừa nhận sự hạn chế trong vốn liếng kiến thức của mình, và quan trọng hơn nữa, họ có thái độ và tư tưởng cởi mở tiếp nhận, bổ sung những kiến thức mà họ đang còn thiếu.
Tư chất khiêm tốn và thiện chí này khiến cho khoảng cách giữa giáo viên và học sinh được thu hẹp. Và chính các em đang học hỏi một cách vô hình những đức tính tốt đẹp cần được dạy ấy. Hơn nữa, điều này cũng không hề làm giảm uy thế của người giáo viên trong mắt học sinh.
Một người giáo viên không được “tốt” sẽ luôn cố gắng giải quyết vấn đề ngay lúc nó xuất hiện. Nhưng thực tế là điều này không tốt như họ vẫn tưởng bởi làm sao mà chúng ta còn có thể giải quyết được những thứ phức tạp, thậm chí là gây tranh cãi khi mà tâm trí của cả thầy và trò bắt đầu khó chịu và sắp rối như mớ bòng bong.
Ở điểm này, một người giáo viên tốt sẽ biết kiềm chế sự hoang mang và kiên nhẫn chờ đợi thêm, có thể là tới dăm ba hôm nữa, và lựa chọn thời cơ thích hợp để xử lý những vấn đề đó.
Giáo viên nên tự tin rằng không xào xáo một vấn đề luôn và ngay sẽ cho phép họ khắc phục nó một cách chính xác.
Người giáo viên tốt hiểu tầm quan trọng của việc mình cần liên tục trau dồi kiến thức. Ai cũng cần học, kể cả khi ta đã là thầy. Có một nhu cầu tự nhiên trong mỗi con người rằng ai cũng muốn chỉ cái này chỉ cái khác cho mọi người, nên đôi khi, ở vị trí người thầy, chúng ta dễ trở nên khó chịu khi một người lại đi dạy một người đã làm thầy. Nhưng học tốt và dạy tốt cần đi đôi với nhau và học hỏi cần được coi là món quà quý giá mà người thầy nên trân trọng.
*Thông tin mang tính chất tham khảo, không thay thế ý kiến của chuyên gia