“Sau kh? tàu chìm, anh em chúng tô? vớ được tấm xốp rộng 2 mét cùng 2 ch?ếc áo phao thay nhau mặc. Được 3 g?ờ sau thì Kh?êm (ngườ? nhỏ nhất-PV) k?ệt sức tắt thở rồ? chìm. Cứ thế sau 15 g?ờ đồng hồ thì chỉ còn tô? và Hà sống", anh La? nhớ lạ?.
Đau xót nhìn em tra? và những đồng ngh?ệp từ từ chết
17h ngày 30/11, anh Hồ Vĩnh La? (34 tuổ?) và Vũ V?ết Hà, ha? ngư dân sống sót kỳ d?ệu trong vụ đắm tàu xảy ra ở Nghệ An được tàu của ngườ? cùng xã là ông Nguyễn Văn Kính đưa vào cảng Lạch Quèn (xã Quỳnh Thuận, huyện Quỳnh Lưu) và về nhà an toàn.
Trên mặt anh hằn ch? chít những vết thương do va đập trong lúc trô? dạt. Sau phút đoàn tụ, anh La? bắt đầu kể lạ? cho mọ? ngườ? nghe phút chìm tàu và hành trình sống sót kì d?ệu của mình.
Anh Hồ Vĩnh La? là một trong 2 ngườ? may mắn sống sót trở về sau chuyến tàu định mệnh. Kể lạ? g?ây phút tàu đắm, anh La? vẫn còn run sợ, hoảng loạn.
“Khoảng 4h sáng ngày 28/11, kh? mấy anh em đang đánh cá thì không may bị gãy mất 1 sào lướ? kh?ến con tàu bị tràn nước vào khoang. Lúc đó a? cũng cuống, ngườ? thì múc nước, ngườ? sửa chữa lạ? chỗ hư hỏng của tàu nhưng không được. Đến 5h sáng thì tàu bắt đầu chìm, cả 10 anh em chỉ kịp bám vào tấm xốp rộng 2m2, cao 1 mét. Trên tàu có 2 ch?ếc áo phao thì anh em ch?a nhau mặc mỗ? ngườ? một lúc cho đỡ rét. Cứ thế chúng tô? lênh đênh trên b?ển vớ? h? vọng có a? nhìn thấy mình và cứu”.
Thế nhưng, chỉ 4 t?ếng sau, ngườ? đầu t?ên ra đ? là Kh?êm. Rồ? sau đó, cứ và? t?ếng 1 ngườ?, dần dần mọ? ngườ? không trụ được và buông tay kh? khỏ? tấm xốp.
Anh Nguyễn Văn Hà cũng là ngườ? may mắn sống sót trên con tàu bị nạn, vẫn chưa hết bàng hoàng. Anh Hà ch?a sẻ: “Ngoà? đó lạnh lắm, trờ? lạ? mưa, sóng rất lớn nên kh? rơ? xuống nước cả 10 anh em bắt đầu lạnh cóng cả ngườ?. Để duy trì sự sống cho mình, chúng tô? bảo nhau cứ gặp gì là ăn nấy để cho m?ệng khỏ? bị cứng lạ?. Những m?ếng xốp, rong b?ển hay con rạm chúng tô? đều ăn. Lúc nào đó? thì nuốt vào bụng còn không thì cứ nha? rồ? nhả bã”. Đến 19h tố? cùng ngày thì chỉ còn lạ? anh La? và Hà có t?nmo?.vn/C/Suc-khoehttp://www.do?songphapluat.com/do?-song/suc-khoe/">sức khỏe nên vẫn còn bám lạ? còn tất cả mọ? ngườ? đã buông tay. Thất thần bên ban thờ mớ? lập của anh Thế, anh La? đau đớn nhớ lạ? g?ây phút em tra? mình ra đ?.
Anh Vũ V?ết Hà không thể t?n mình vẫn còn sống sót trở về.
“Tô? đang bám vào tấm xốp thì nghe a? đó kêu “anh La?, anh La?, anh La? ơ?” t?ếng rất yếu. Nhìn lạ? thì tô? thấy chú Thế đang buông dần tay. Tô? nhanh chóng lặn theo kéo chú ấy lên nhưng kh? đó chú ấy đã chết rồ?. Ban đầu tô? muốn bỏ t?n-tuc/su-k?en-hang-ngay/t?m-thay-th?-the-nu-s?nh-dh-luat-g?eo-m?nh-xuong-song-tu-tu-a10816.html">th? thể của em mình lên tấm xốp để đưa về nhưng không thể làm được. Vậy là tô? đành buông tay cho em trô? đ?".
Mệt mỏ? và dần đuố? sức thì đến ch?ều ngày 29/11, anh La? nhìn thấy phía xa một con tàu đánh cá đang đ? đến. Lấy hết sức bình s?nh, anh La? cùng anh Hà bỏ tấm xốm bơ? về phía con tàu kêu cứu và được ngườ? trên tàu đưa lên. Kh? được vớt lên, ha? anh đã rất yếu, ngườ? tìm bầm. Được mọ? ngườ? đốt lửa, nấu mì cho ăn, anh La? và anh Hà dần tỉnh lạ? và đ?ện đàm về nhà báo cho mọ? ngườ? b?ết. Đến 11h đêm, sau kh? hoàn thành các thủ tục cần th?ết ha? anh đã được chuyển sang tàu cá của ông Kính để đưa về quê.
Anh La? trong vòng vây của hàng trăm bà con làng xóm và ngườ? thân kh? vừa về tớ? nhà. Anh La? và em Hà được tàu của ông Hồ Trung Thành, trú tạ? Quảng Bình cứu vào lúc 15h ngày 29/11 kh? đang lênh đênh trên b?ển.
Anh La? thổ lộ thêm: “Trong suốt 6 năm đánh cá thì đây là lần thứ 2 tô? bị nạn. May mắn tô? được trở về nhưng các anh em của tô? đã không con nữa. Nhất là chú Thế, còn nỗ? đau nào lớn hơn kh? chính mắt mình nhìn thấy em tra? chết đ? mà không cứu được. Tô? muốn đưa xác em tô? về lắm nhưng không b?ết buộc vào đâu được. Thế là em tô? chết mất xác rồ?, anh có lỗ? vớ? em Thế ạ, anh không cứu được em cũng không đưa em về quê hương”.
Đạ? tang nơ? xã nghèo m?ền b?ển
Vừa nhìn thấy mọ? ngườ?, anh La? gào lên: “Họ chết hết cả rồ?, chính mắt tô? nhìn thấy họ chết trước kh? buông tay khỏ? tấm xốp. Không còn a? nữa đâu, cả em tra? tô? nữa”. Anh La? vừa dứt lờ? thì tất cả mọ? ngườ? có mặt đón anh òa lên khóc nức nở.
G?a đình các ngư dân đang bị mất tích lần lượt làm lễ phát tang cho họ. N?ềm vu? sống sót trở về của anh La? chưa kịp ch?a sẻ thì căn nhà bên cạnh chị Ma? Thị Phương (SN 1985) cùng anh em họ hàng phả? làm lễ phát tang cho chồng mình là anh Hồ Vĩnh Thế. T?ếng khóc xé lòng của ngườ? vợ trẻ kh? tấm áo tang dần được ngườ? thân lồng vào ngườ? chị. Có lẽ đến lúc này h? vọng sự trở về của ngườ? chồng đã lụ? tắt.
“Anh đ? rồ? em và ha? con b?ết sống sao đây anh ơ?. Anh nó? anh đ? chuyến này k?ếm t?ền về cho mẹ con em sắm tết mà sao lạ? ra nông nỗ? này. Em và các con không cần t?ền nữa, anh về vớ? mẹ con em", chị Phương gào khóc.
Chị Phương vật vã trước ban thờ của chồng.Những đô? mắt đỏ hoe ngân ngấn nước của mọ? ngườ? kh? thấy cảnh ngườ? vợ vật vã trước ban thờ của chồng. Nghe t?ếng mẹ khóc, ha? đứa con của anh Thế òa lên khóc theo mẹ. H? vọng về sự sống của 8 ngườ? còn lạ? đã lụ? tắt. Bà Nguyễn Thị Hương đau đớn kh? cùng lúc bà mất đ? ha? đứa con tra? trên chuyến tàu đó. Căn nhà nhỏ bên con lạch là nơ? mẹ con bà vu? vẻ quây quần bên nhau nay ảm đạm nhuốm màu đau thương. Ngay kh? anh La? trở về, g?a đình bà cũng đã chuẩn bị phát tang cho ha? anh em Trí và Huỳnh.
Lết từng bước nặng nề trong căn nhà nhỏ bé nhưng từ nay có lẽ ngô? nhà đó trở nên lạnh lẽo và trống trả? kh? mất đ? ha? đứa co thân yêu của bà.
Anh La? (ảnh trên) và bà Là? bất thần bên bà thờ lập vộ? của anh Thế.
Nhìn ha? đứa con của anh Thế, a? cũng không cầm được nước mắt. Từ đây ha? cháu sẽ mã? mã? mất đ? ngườ? bố của mình.
Để có số t?ền góp váo đóng tàu, bà Hương phả? chạy vạy vay mượn khắp nơ?. Không ngờ con tàu vừa ra khơ? được chuyến thứ 2, các đồ dùng trên tàu còn chưa sắm hết chứ đừng nó? chuyện trả đồng t?ền nợ nào. Vậy mà nay bà Hương mất đ? ha? đứa con và phả? cộng theo số nợ khổng lồ. Chỉ nghĩ đến nh?ều ngườ? thương cảm cho ngườ? góa phụ chịu nh?ều bất hạnh.
Bà Hương suy sụp sau sự ra đ? của ha? ngườ? con tra?.Vật vã trước d? ảnh của con tra?, bà Nguyễn Thị Ngoan (SN 1977) mẹ của ngư dân Nguyễn Duy Kh?êm, ngườ? nhỏ tuổ? nhất đau đớn nó?: “Con tô? chỉ là một đứa trẻ, tạ? sao nỡ bắt nó đ? sớm như vậy chứ. Trả lạ? con cho tô?".
Không khí đau thương, tang tóc bao trùm lấy xã nghèo. Anh La? nghẹn ngào nó? t?ếp: “Dẫu b?ết sống chết ở nghề nhưng cá? nghề đ? b?ển này phũ phàng quá. Em tra? tô? đã đ? rồ?, bây g?ờ không b?ết có tìm được xác không. Tang thương quá".
Cũng trong ch?ều cùng ngày lãnh đạo huyện Quỳnh Lưu cũng đã có mặt để thăm hỏ? và động v?ên các g?a đình có ngườ? bị nạn. Ông Lê Văn Quyết phó chủ tịch xã An Hoa cho b?ết: “Sau kh? nhận được thông t?n về sự v?ệc chúng tô? đã có mặt tạ? các g?a đình có ngườ? thân bị nạn để thắp hương ch?a buồn cùng các g?a đình có ngườ? bị nạn”.
Theo Tr? Thức