Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Nuốt nước mắt dự đám cưới 'người cũ'

(DS&PL) -

Chứng kiến cảnh người ta trao nhẫn cưới cho em, anh đã không kìm được nước mắt....

Thờ? g?an thấm thoát tr&oc?rc;? nhanh quá, phả? kh&oc?rc;ng em? Đ&at?lde; gần một năm tr&oc?rc;? qua kể từ ngày em bu&oc?rc;ng tay theo t&?grave;nh duy&ec?rc;n mớ?. Và chỉ sau một tháng, em đ&at?lde; l&ec?rc;n xe hoa vớ? ngườ? ấy, để lạ? anh vớ? nỗ? đau day dứt...

B?ết em v&oc?rc; t&ac?rc;m, b?ết em kh&oc?rc;ng lựa chọn m&?grave;nh để đ? theo ngườ? đàn &oc?rc;ng khác nhưng sao trong trá? t?m anh vẫn chẳng thể nào qu&ec?rc;n được em&hell?p;


Em còn nhớ ngày chúng ta quen nhau, gặp nhau là vào tố? s?nh nhật lần thứ 22 của anh kh&oc?rc;ng? Kể từ kh? vừa nh&?grave;n thấy em, trá? t?m anh đ&at?lde; đập rộn r&at?lde; v&?grave; em. Anh cứ nghĩ ngày chúng m&?grave;nh gặp nhau, em là món quà v&oc?rc; g?á mà &oc?rc;ng trờ? đ&at?lde; ban tặng cho r?&ec?rc;ng anh. Em m&at?lde;? m&at?lde;? là của anh&hell?p; nhưng đ?ều đ&?acute; kh&oc?rc;ng được như anh mong đợ?.


Đúng là cuộc đờ? đ&ac?rc;u a? b?ết trước chữ ngờ? Ngày em nó? lờ? ch?a tay, trá? t?m anh đau đớn v&oc?rc; cùng... Cảm g?ác nhó? đau ấy da? dẳng trong suốt thờ? g?an dà?, nó còn đau đớn hơn cảm g?ác m&?grave;nh mất đ? ngườ? mẹ y&ec?rc;u quý nhất, lúc anh 16 tuổ?,


Một năm kể từ kh? quen em, y&ec?rc;u em, đố? vớ? anh thờ? g?an đó kh&oc?rc;ng quá ngắn nhưng cũng kh&oc?rc;ng đủ dà?. Chừng đó thờ? g?an để chúng ta có những khoảng thờ? g?an b&ec?rc;n nhau thật hạnh phúc, để anh và em h?ểu nhau hơn, để anh thấy y&ec?rc;u em nh?ều hơn và trao trọn trá? t?m m&?grave;nh cho em!

Ngày em nó? lờ? ch?a tay, anh đ&at?lde; ngỡ ngàng hỏ? lý do v&?grave; sao. Em bảo: “Em đ&at?lde; là con gá? 21 tuổ? rồ?, em kh&oc?rc;ng thể chờ đợ? anh th&ec?rc;m được nữa”. Dù anh cố năn nỉ: “H&at?lde;y cho anh một năm nữa để anh cố gắng chăm chỉ làm th&ec?rc;m k?ếm t?ền, để lo cho đám cướ? và tương la? hạnh phúc của ha? đứa, để em kh&oc?rc;ng phả? khổ sở v&?grave; lấy một thằng nhà nghèo như anh làm chồng”. Nhưng em vẫn xua tay bỏ rơ? anh.


Em có b?ết từ ngày em nó? t?ếng ch?a tay ấy, anh đ&at?lde; kh&oc?rc;ng có đ&ec?rc;m nào ngủ được ngon g?ấc v&?grave; nỗ? nhớ em, nhớ đến khoảng thờ? g?an ha? đứa hạnh phúc b&ec?rc;n nhau. Nghĩ đến em, nước mắt anh lạ? chực trào ra và cảm g?ác nhó? đau cứ x&ac?rc;m ch?ếm trá? t?m anh.


Chưa đầy một tháng xa nhau, em và ngườ? ấy đ&at?lde; đến gử? anh tấm th?ệp hồng mờ? dự đám cướ?. Anh cườ?&hell?p; nụ cườ? chua chát. Anh đ&at?lde; suy nghĩ rất nh?ều và quyết định sẽ tham dự đám cướ? em.


Dù sao em cũng là ngườ? anh y&ec?rc;u thương nhất. Nhưng em cũng là ngườ? phá tan đ? bao t&?grave;nh cảm ha? đứa đ&at?lde; từng vun đắp. Em là ngườ? đ&at?lde; bóp nát trá? t?m anh&hell?p; nhưng kh&oc?rc;ng v&?grave; thế mà anh hận em, kh?nh ghét em. Anh vẫn muốn được nh&?grave;n thấy ngườ? m&?grave;nh y&ec?rc;u thương rạng rỡ trong n?ềm hạnh phúc!


Trước kh? đến dự đám cướ? em, anh đ&at?lde; tự nhủ lòng m&?grave;nh: “Phả? cố gắng tỏ ra thật vu?, đừng để ngườ? ta thấy khu&oc?rc;n mặt buồn rầu, đau khổ của mày. V&?grave; mọ? ngườ? xung quanh và bạn bè mày nh&?grave;n thấy khu&oc?rc;n mặt rầu rĩ như vậy, họ chỉ thương hạ? mày th&oc?rc;?!”.


Nhưng em b?ết kh&oc?rc;ng, kh? nh&?grave;n thấy cảnh ngườ? ấy trao nhẫn cướ? cho em, anh cảm thấy cuộc đờ? này sao lạ? bất c&oc?rc;ng vớ? anh quá! Anh đ&at?lde; bỏ thờ? g?an thật nh?ều để ở b&ec?rc;n cạnh ngườ? m&?grave;nh y&ec?rc;u và đỡ đần mọ? c&oc?rc;ng v?ệc trong g?a đ&?grave;nh em. Anh đ&at?lde; từng là một thành v?&ec?rc;n quan trọng trong g?a đ&?grave;nh em&hell?p; nhưng sao ngườ? trao nhẫn cho em là ngườ? k?a, mà kh&oc?rc;ng phả? là anh?


Anh chàng k?a, anh ta đ&at?lde; g?úp g&?grave; cho em mà em lạ? chọn làm chồng? Lúc ấy, trong đầu anh lạ? đặt ra những c&ac?rc;u hỏ?: “A? là ngườ? b&ec?rc;n cạnh em để em tựa vào va? kh? em khóc và t&ac?rc;m sự mỗ? kh? em buồn? Hay em lạ? đò? bỏ nhà ra đ? chỉ v&?grave; lớn t?ếng vớ? đứa em gá? s?nh đ&oc?rc;? của m&?grave;nh, mà mẹ em lạ? b&ec?rc;nh vực nó?”. Rồ? em sẽ gọ? đ?ện cho anh bảo rằng: “Em sẽ bỏ nhà ra đ?, anh đừng t&?grave;m em nữa!”.

Sau cú đ?ện thoạ? đó, a? sẽ là ngườ? chạy xe máy thật nhanh để đến nhà em? Em đ&ac?rc;u có b?ết, con đường đến nhà em gập ghềnh như thế mà anh vẫn lao như con th?&ec?rc;u th&ac?rc;n, bất chấp cả t&?acute;nh mạng chỉ v&?grave; kh&oc?rc;ng muốn em sẽ làm đ?ều g&?grave; đó dạ? dột. Và a? sẽ là ngườ? ở b&ec?rc;n cạnh em, phụ g?úp nhà em những ngày mùa gặt lúa, đào mương, tướ? t?&ec?rc;u, nhặt hạt đ?ều, đập đậu&hell?p;?


Kh? nghĩ về những khoảng thờ? g?an đó, anh đ&at?lde; kh&oc?rc;ng thể cầm được những g?ọt nước mắt của m&?grave;nh. Và anh đ&at?lde; bật khóc trong t?ệc cướ? của em&hell?p;


G?ờ đ&ac?rc;y ngồ? nghĩ lạ?, em vẫn cảm g?ác nhó? đau ấy. Phả? chăng trá? t?m anh quá yếu đuố? trong t&?grave;nh y&ec?rc;u? Nhưng sau những g&?grave; mà em dành cho anh, anh vẫn sẽ lu&oc?rc;n chúc cho em m&at?lde;? được hạnh phúc b&ec?rc;n ngườ? mà em đ&at?lde; chọn.


Anh mong ngườ? đó sẽ y&ec?rc;u em như anh từng y&ec?rc;u em, em nhé!

                                                                                                                              Theo Khampha.vn

Tin nổi bật