(ĐSPL) - Chỉ vì muốn độc ch?ếm lãnh địa mà 2 nhóm cửu vạn đã lao vào hỗn ch?ến. Hậu quả, ngườ? chết, kẻ vào tù, để lạ? phía sau bao mảnh đờ? bất hạnh...
Khát vọng đổ? đờ? nằm lạ? nơ? b?ên ả?
Lương Hồng Vĩnh s?nh ra trong một g?a đình nông dân nghèo đông anh em tạ? quê lúa Thá? Bình. Cha V?ệt là ông Lương V?ết Vu? (63 tuổ?) bị l?ệt ha? chân từ nhỏ, mẹ Vĩnh là bà Nguyễn Thị Vang (51 tuổ?) cách đây và? năm bị ta? nạn g?ao thông nên gần như không thể lao động được gì ngoà? v?ệc lặt vặt. Vĩnh còn một cô em gá? 9 tuổ?, đang học lớp 2. Để nuô? cha mẹ và em gá?, V?ệt phả? nghỉ học kh? mớ? tốt ngh?ệp t?ểu học, gánh mọ? gánh nặng g?a đình trên đô? va? bé nhỏ chưa kịp lớn hết.
Để nuô? 4 m?ệng ăn và có t?ền trang trả? thuốc men cho cha mẹ, học phí cho em gá?, hàng ngày Vĩnh phả? đ? làm thuê từ sáng đến ch?ều tố?. Thương cậu bé nhà nghèo, h?ền lành lạ? rất h?ếu thảo, bà con chòm xóm có v?ệc gì đều kêu Vĩnh tớ? làm để em có t?ền mua gạo nuô? g?a đình. Một ngày đầu năm mớ? 2013, nghe mọ? ngườ? nó? ở Móng Cá? (Quảng N?nh) dễ làm ăn, ngày 1/3/2013, Vĩnh cùng vớ? 2 ngườ? bạn đồng cảnh ngộ trong thôn góp t?ền mua vé xe đến vùng b?ên, g?a nhập độ? quân cửu vạn, vác hàng k?ếm sống. Một tuần lang thang nơ? đất khách, Vĩnh và 2 ngườ? bạn may mắn được một bác cửu vạn g?à g?ớ? th?ệu cho mố? bốc hàng tạ? bến sông N?nh Dương (Móng Cá?). Ngày đầu t?ên 3 chàng tra? trẻ Lương Hồng Vĩnh, Phạm Tuấn A., Hoàng Quý Đ. làm v?ệc không b?ết mệt nhọc, được chủ hàng trả công cho mỗ? ngườ? 150.000 đồng. Cầm t?ền công trên tay, Vĩnh vu? lắm, cậu nhẩm tính, nếu cứ chăm chỉ làm v?ệc, ngoà? t?ền mua thuốc cho bố mẹ, đóng t?ền học cho em, mỗ? tháng cậu ta cũng tích cóp được một khoản t?ền kha khá để cướ? vợ.
Khoảng 12h ngày 9/3/2013, trong kh? ngồ? chờ đò của chủ hàng vận chuyển vả? từ Trung Quốc đỗ bến, 3 chàng thanh n?ên Lương Hồng Vĩnh, Phạm Tuấn A.. Hoàng Quý Đ. bị một nhóm gồm 5 đố? tượng lạ mặt đến yêu cầu rờ? khỏ? bến sông vì đây là lãnh địa bốc vác của họ. Thấy vô lý, Tuấn A. lên t?ếng cự cã? thì ngay lập tức 3 thanh n?ên bị 5 đố? tượng trên lao vào tấn công.
Bác Ngô Văn B. (lá? đò - là nhân chứng cho vụ v?ệc) kể lạ?: "Vào khoảng g?ữa trưa, kh? tô? đang chở hàng gần đến bến thì thấy có t?ếng t?ếng la hét thất thanh trên bờ sông. Có một nhóm khoảng 5 - 6 ngườ? tay lăm lăm dao, tuýp sắt đập, chém loạn xạ kh?ến 3 thanh n?ên gục tạ? chỗ. Sau kh? gây án, các đố? tượng bỏ chạy. Còn các nạn nhân được đưa vào bệnh v?ện Đa khoa Móng Cá? cấp cứu. Một trong ba nạn nhân bị đâm thấu bụng, tử vong ngay tạ? chỗ, một nạn nhân khác trong tình trạng nguy kịch còn một ngườ? khác bị thương ở tay. Vì khoảng cách ở xa nên bác không nhìn rõ nhóm đố? tượng gây án, chỉ nhìn thấy bọn chúng là những thanh n?ên to khỏe, đầu trọc lóc như dân g?ang hồ...".
Nhận được t?n báo, cơ quan CSĐT công an TP.Móng Cá? nhanh chóng phố? hợp cùng phòng Kỹ thuật hình sự công an tỉnh Quảng N?nh t?ến hành khám ngh?ệm h?ện trường và khám ngh?ệm tử th?. Danh tính nạn nhân được xác định là anh Lương Hồng Vĩnh (SN 1984), trú tạ? thị trấn T?ền Hả?, huyện T?ền Hả?, tỉnh Thá? Bình. Kết quả khám ngh?ệm tử th? cho thấy, nạn nhân bị đâm 4 nhát vào lưng và đù? phả? làm đứt động mạnh, tĩnh mạch dẫn đến tử vong.
Quá trình đ?ều tra, cơ quan công an đã làm rõ, ngày 9/3, nhóm của Vĩnh đến khu vực bến sông thuộc địa phận khu Hồng Hà, phường N?nh Dương (Móng Cá?) để bốc dỡ hàng thuê và bị một nhóm cửu vạn khác thanh toán. Bằng các b?ện pháp ngh?ệp vụ, khoanh vùng đố? tượng, cơ quan công an đã nhanh chóng xác định nhóm đố? tượng đã gây ra cá? chết của Vĩnh gồm: Trần Văn Chính (SN 1989 trú tạ? phường Thượng Lý, Hồng Bàng, Hả? Phòng), Bù? Văn Tuyển (s?nh năm 1985 tạ? Ân Th?, Hưng Yên) và Nguyễn Văn Cường (1982), Nguyễn Ngọc Hà (SN 1972), Trần Văn Hùng (1984) cùng trú tạ? Hả? Phòng. Tất cả bọn chúng đều ra Móng Cá? làm cửu vạn.
Chỉ sau đúng một ngày làm cửu vạn tạ? "m?ền đất hứa", g?ấc mơ đổ? đờ? của chàng thanh n?ên nghèo Lương Hồng Vĩnh đã mã? mã? phả? chôn vù? nơ? b?ên ả?.
Quặn lòng khóc con
Ra Quảng N?nh dự ph?ên tòa sơ thẩm xét xử những kẻ thủ đã đang tâm g?ết hạ? con mình tạ? TAND tỉnh đúng ngày g?a đình làm lễ cúng 49 ngày cho con tra?, ông Lương V?ết Vu? nghẹn ngào cho b?ết: Nghe t?n Vĩnh mất, cả g?a đình ông bàng hoàng, đau đớn tột cùng. 1h sáng, th? thể Vĩnh được đưa về nhà trong trạng thá? bầm dập. Bà Vang (mẹ Vĩnh) ngất lên ngất xuống, không t?n nổ? cậu con tra? mạnh khỏe của bà g?ờ đã không còn trên cõ? đờ? này nữa.
Ôm chặt d? ảnh Vĩnh, ông Vu? nước mắt lưng tròng:“Vĩnh nó là đứa con rất ngoan, h?ếu thảo, làng trên xóm dướ? đều khen ngợ?. Tạ? nhà chúng tô? nghèo quá, vì thương mẹ, thương tô? nên cháu nó phả? đ? làm ăn xa. Nó bảo là nó ra Quảng N?nh tìm công v?ệc ổn định để lập g?a đình, rồ? làm chỗ dựa tuổ? g?à cho chúng tô?. Thế mà ông trờ? nỡ lòng nào cướp nó khỏ? vòng tay chúng tô?, bắt nó phả? ra đ? trong đau đớn như thế...”.
Bị cáo Trần Văn Chính (đứng thứ 3 từ trá? sang).
Trong suốt cả ph?ên tòa, ông Vu? không nó? thêm một lờ?, chỉ gục đầu vào d? ảnh con, lặng lẽ khóc!.
Ngồ? ở hàng ghế đố? d?ện, ông Trần Văn P. (59 tuổ?) cha của bị cáo Trần Văn Chính, kẻ đã gây ra cá? chết của Vĩnh xoắn 2 bàn tay vào nhau, cú? gằm mặt. Kh? thấy bóng dáng cậu con tra? được dẫn g?ả? vào phòng xử, ông mớ? ngẩng mặt lên, 2 hàng nước mắt chảy dà? trên gò má nhăn nheo. Ông chua chát nó?: “Chính là con tra? út trong g?a đình, nên từ nhỏ nó đã thích làm theo ý mình, không bao g?ờ nghe ngườ? khác góp ý. Năm 2010 nó theo bạn ra Móng Cá? k?ếm t?ền. Nó bảo ở vùng b?ên dễ sống. Kh? Chính gây án, nó mớ? cướ? vợ được một năm. Chồng vào tù, vợ Chính là Trần Thị M. (SN 1990) cũng bỏ nhà đ? đâu không rõ. Thằng Chính s?nh năm rắn đó (SN 1989) nhưng mà nó là con rắn độc ...".
Quệt ngang dòng nước mắt đang chực chảy, ông P. thở dà?, thẫn thờ nhìn vào khoảng không mịt mù trước mắt. Lòng ông đau xót kh? nghe cậu con tra? mà mình luôn nâng n?u lạnh lùng kha? nhận hành v? phạm tộ?. Mỗ? lờ? Chính nó? như một mũ? dao đâm vào tâm can ông, ta? ông như ù đặc theo những lờ? con nó?: "Thưa quý tòa, g?ang hồ muốn có số thì phả? g?ành số, cửu vạn cũng vậy. Muốn tồn tạ? ở cá? nơ? đất chật ngườ? đông này, Vĩnh không chết thì tô? phả? chết...". Ông không thể ngờ, chỉ chưa đầy 3 năm xa ông, con tra? ông lạ? trở lên hoang dạ? đến thế?! Chỉ đến kh?, nghe tòa tuyên mức án dành cho Chính, ông P. mớ? bừng tỉnh.
Ha? ngườ? cha g?à, mỗ? ngườ? mang một tâm trạng khác nhau cùng đồng thanh khóc nấc lên thành t?ếng kh?ến tất cả những ngườ? dự khán đều rơ? lệ.
243 tháng tù g?am là cá? g?á phả? trả cho hành v? mất nhân tính của Chính và đồng bọn, nó không quá dà? đố? vớ? Chính nhưng nó g?ống như một cá? án tử treo lơ lửng trên đầu những ngườ? đang sống như bố mẹ Chính. Bước vộ? về phía ngườ? cha của bị hạ?, ông P. khẩn khoản: "Con dạ? cá? mang, trăm ngàn lần x?n ông và g?a đình tha tộ? cũng không hết, chỉ mong ông cho g?a đình tô? được đ? lạ? g?a đình ông để trả nghĩa thay cho cháu nó". Đô? tay sần sù? thô ráp cứ s?ết chặt d? ảnh của con, mã? hồ? lâu ông Vu? mớ? nghèn nghẹn: "Cha mẹ s?nh con, trờ? s?nh tính, ngườ? chết cũng đã chết rồ?. Mong cháu cả? tạo tốt, để làm lạ? cuộc đờ?…".
Ph?ên tòa kết thúc, Chính được dẫn g?ả? lên ch?ếc xe bịt bùng, ngườ? cha g?à tộ? ngh?ệp ngất xỉu kh? cánh cửa của ch?ếc xe thùng đóng sập lạ?.
Huyền Trần