Nh?ều lần, H?ền x?n được tăng ca để k?ếm th&ec?rc;m t?ền nu&oc?rc;? vợ con nhưng kh&oc?rc;ng được c&oc?rc;ng ty chấp thuận. Sau đó kh&oc?rc;ng l&ac?rc;u, g&at?lde; phát h?ện m&?grave;nh bị sa thả? n&ec?rc;n đ&at?lde; mua kéo đến kết thúc cuộc đờ? của phó chỉ huy c&oc?rc;ng tr&?grave;nh. Một ngườ? qua đờ?, một ngườ? phả? ch&oc?rc;n th&ac?rc;n suốt đờ? trong trạ? g?amđể lạ? nỗ? đau lớn cho cả ha? g?a đ&?grave;nh.
Hạnh phúc mong manh
Trần Hả? H?ền (SN 1977, huyện Long Hồ, tỉnh Vĩnh Long) s?nh ra trong một g?a đ&?grave;nh có 5 anh chị em. Kh? g&at?lde; bước l&ec?rc;n 11 tuổ?, cả cha lẫn mẹ đều qua đờ?. Từ ngày đó, g&at?lde; chỉ b?ết sống bám vào anh chị, v&?grave; hoàn cảnh, mớ? bước sang lớp 6, g&at?lde; đành nghỉ học phụ g?úp g?a đ&?grave;nh.
Thờ? g?an tr&oc?rc;? qua, anh chị lần lượt lập g?a đ&?grave;nh, ra sống r?&ec?rc;ng, còn g&at?lde; vẫn lủ? thủ? một m&?grave;nh. Buồn b&at?lde;, g&at?lde; đ? phụ thợ hồ vớ? những ngườ? lớn tuổ? ở gần nhà. Suốt ngày bán sức lao động nhưng g&at?lde; cũng chỉ k?ếm được ngày và? chục ngh&?grave;n. Ngẫm buồn cho số phận lạ? được sự tư vấn của nh?ều ngườ?, g&at?lde; quyết định đ? học nghề thợ hàn.
Rồ? g&at?lde; gặp và làm quen vớ? chị Nguyễn Thị Trúc P. Sau một khoảng thờ? g?an hẹn hò, ha? ngườ? quyết định đ? đến h&oc?rc;n nh&ac?rc;n. Năm 2003, chị s?nh được cho g&at?lde; một đứa con tra? kháu khỉnh. G?a đ&?grave;nh khó khăn, có th&ec?rc;m con, ch? ph&?acute; g?a tăng nh?ều, ha? vợ chồng hết sức tằn t?ện mớ? đủ trang trả? cuộc sống.
Làm thợ hàn ở qu&ec?rc;, dù rất cố gắng nhưng cuộc sống ha? vợ chồng vẫn chật vật. Đầu năm 2012, g&at?lde; bàn t&?acute;nh vớ? vợ sẽ bồng con l&ec?rc;n TP.HCM k?ếm c&oc?rc;ng ăn v?ệc mớ?. Cả g?a đ&?grave;nh dắt d&?acute;u l&ec?rc;n thành phố mang theo g?ấc mơ đổ? đờ?. Chỉ trong khoảng thờ? g?an ngắn, H?ền x?n được một ch&ac?rc;n thợ hàn ở c&oc?rc;ng ty x&ac?rc;y dựng Mỹ T&?acute;n đang thực h?ện c&oc?rc;ng tr&?grave;nh ở đường Ha? Bà Trưng, phường Bến Nghé, quận 1 vớ? mức lương tương đố?. Còn chị P. cũng x?n làm c&oc?rc;ng nh&ac?rc;n trong một nhà máy sản xuất l?nh k?ện đ?ện tử, dù lương thấp, nhưng cũng đủ trả t?ền trọ và mua sữa cho con.
Cả ha? vợ chồng đều có c&oc?rc;ng ăn v?ệc làm, cuộc sống cũng có phần “nhỉnh” hơn trước. Ha? ngườ? từng mơ sẽ dành dụm t?ền cho đứa con đầu lòng được đ? học đến nơ? đến chốn, tương la? rộng mở chứ kh&oc?rc;ng phả? suốt ngày “lo sót vó” cho m?ếng ăn, cá? mặc. Thế nhưng, n?ềm mong ước đó chưa kịp trở thành h?ện thực th&?grave; chị phát h?ện m&?grave;nh mang tha? đứa con thứ ha?. Cuộc sống chỉ mớ? ổn định, đứa con thứ ha? đang tựa h&?grave;nh, ha? vợ chồng rất lo lắng nhưng cũng quyết định g?ữ lạ? nu&oc?rc;?.
Bỗng dưng trở thành ác thủ
Từ ngày b?ết vợ mang tha?, H?ền lạ? càng chăm chỉ hơn. B?ết c&oc?rc;ng tr&?grave;nh đang tăng ca, nh?ều lần g&at?lde; quyết định x?n chỉ huy phó c&oc?rc;ng tr&?grave;nh là &oc?rc;ng Phạm Đ&?grave;nh Th. (ngụ quận Gò Vấp, TP.HCM) được làm th&ec?rc;m buổ? đ&ec?rc;m nhưng đều bị &oc?rc;ng Th. từ chố?. Mỗ? lần như thế, g&at?lde; lạ? kể ra hoàn cảnh khó khăn của m&?grave;nh, mong được sự đồng cảm nhưng cũng kh&oc?rc;ng có &?acute;ch g&?grave;. Trong đầu g&at?lde; chợt nghĩ: “Phả? chăng, &oc?rc;ng Th. kh&oc?rc;ng th&?acute;ch m&?grave;nh”.
G?ữa tháng 8/2012, trong lúc làm, H?ền kh&oc?rc;ng làm đúng qu? định n&ec?rc;n bị &oc?rc;ng Th. nhắc nhở. Do t&?acute;nh cố chấp, H?ền cũng g&ac?rc;n cổ l&ec?rc;n c&at?lde;?. G?ận v&?grave; cấp dướ? dám chống lạ? lệnh, &oc?rc;ng Th. cũng nổ? sung. Ha? ngườ? lờ? qua t?ếng lạ? ?nh ỏ?. Trong lúc m&ac?rc;u thuẫn, &oc?rc;ng Th. đò? đánh H?ền nhưng được mọ? ngườ? trong c&oc?rc;ng tr&?grave;nh can ngăn.
Khoảng 14h30 ngày 25/8/2012, H?ền đến c&oc?rc;ng tr&?grave;nh để l&at?lde;nh lương. Lúc này, g&at?lde; nghe th&oc?rc;ng t?n &oc?rc;ng Th. đ&at?lde; báo vớ? cấp tr&ec?rc;n cho g&at?lde; làm v?ệc đến cuố? tháng th&?grave; sẽ sa thả?. Ngay lúc đó, g&at?lde; ngẫm về g?a đ&?grave;nh nghèo khó của m&?grave;nh, rơ? nước mắt n&ec?rc;n chạy t&?grave;m &oc?rc;ng Th. G&at?lde; hết lờ? năn nỉ, x?n &oc?rc;ng Th. rút lạ? y&ec?rc;u cầu cho m&?grave;nh nghỉ v?ệc nhưng kh&oc?rc;ng thành.
H?ền cố thu m&?grave;nh trước ống k&?acute;nh của PV. |
Tr&ec?rc;n đường về nhà, H?ền càng ngẫm, càng buồn. Bỗng nh?&ec?rc;n, trong đầu g&at?lde; lóe l&ec?rc;n suy nghĩ, phả? chăng &oc?rc;ng Th. h?ềm thù vớ? m&?grave;nh n&ec?rc;n mớ? quyết định cho nghỉ v?ệc. G&at?lde; nảy s?nh ý định trả thù. G&at?lde; dừng xe mua một c&ac?rc;y kéo rồ? quay trở lạ? t&?grave;m &oc?rc;ng Th. để đ&ac?rc;m. Đến khoảng 15h20 cùng ngày, kh? &oc?rc;ng Th. đang ngồ? uống nước trước hẻm c&oc?rc;ng tr&?grave;nh, H?ền l?ền cầm c&ac?rc;y kéo lao đến. &Oc?rc;ng Th. thấy vậy đứng l&ec?rc;n &oc?rc;m, g?ằng co một lúc th&?grave; c&ac?rc;y kéo đ&ac?rc;m trúng bàn tay trá? của H?ền.
T&?acute;nh c&oc?rc;n đồ trỗ? dậy, g&at?lde; dồn hết sức lực đ&ac?rc;m một nhát trúng vào cổ kh?ến &oc?rc;ng Th. gục ng&at?lde; ngay tạ? chỗ. Thấy máu, g&at?lde; hoảng hốt vứt kéo tạ? h?ện trường rồ? bỏ chạy th&?grave; bị c&oc?rc;ng nh&ac?rc;n cùng d&ac?rc;n phòng đuổ? bắt. R?&ec?rc;ng &oc?rc;ng Th. được mọ? ngườ? đưa đ? cấp cứu. Tuy nh?&ec?rc;n, kh? đến bệnh v?ện đa khoa Sà? Gòn th&?grave; bác sĩ cho b?ết &oc?rc;ng đ&at?lde; trút hơ? thở cuố? cùng.
Mớ? đ&ac?rc;y, TAND TP.HCM đ&at?lde; mở ph?&ec?rc;n tòa sơ thẩm, xét xử bị cáo H?ền về tộ? g?ết ngườ?. Đứng trước vành móng ngựa, g&at?lde; thừa nhận, uất ức v&?grave; &oc?rc;ng Th. cho m&?grave;nh nghỉ v?ệc n&ec?rc;n nảy s?nh ý định đ&ac?rc;m trả thù. Tuy nh?&ec?rc;n, g&at?lde; kh&oc?rc;ng mong muốn &oc?rc;ng Th. tử vong mà chỉ đe dọa. “&Oc?rc;ng Th. chết kh?ến t&oc?rc;? rất đau lòng”, g&at?lde; l&?acute; nh&?acute;. H?ền cho b?ết, khoảng thờ? g?an ngồ? trong trạ? g?am đ&at?lde; suy nghĩ rất nh?ều. Lắm lúc, g&at?lde; ngẫm, ước g&?grave; thờ? g?an có thể trở lạ? th&?grave; chắc chắn sẽ kh&oc?rc;ng hành xử như thế.
H?ền rơ? nước mắt kh? được hỏ? về g?a đ&?grave;nh: “Từ kh? t&oc?rc;? ngồ? tù đến nay, vợ có vào thăm một lần. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng trách v&?grave; lúc bị bắt, c&oc?rc; ấy đang mang tha?. Lúc s?nh con, ngườ? phụ nữ cần có chồng b&ec?rc;n cạnh, nhưng kh? c&oc?rc; ấy s?nh, t&oc?rc;? lạ? đang ngồ? trong tù. G?ờ, chắc chắn, c&oc?rc; ấy sống khổ cực lắm. T&oc?rc;? chỉ mong, dù m&?grave;nh có bị xử như thế nào th&?grave; c&oc?rc; ấy cũng cố gắng gượng để nu&oc?rc;? ha? đứa con”.
Nỗ? đau da? dẳng
Trong g?ờ nghị án, chị P. lặng ?m t&?grave;m cho m&?grave;nh một góc vắng ngồ? để tránh ánh mắt hằn học của ph&?acute;a g?a đ&?grave;nh bị hạ?. Chị b?ết, trong chuyện này, chồng m&?grave;nh có lỗ? n&ec?rc;n chỉ lặng lẽ nuốt những dòng nước mắt.
&Oc?rc;ng Th. là ngườ? h?ền lành, &?acute;t nó?. &Oc?rc;ng đ&at?lde; có vợ và có bốn đứa con. Tuy nh?&ec?rc;n, trước đ&ac?rc;y, có lúc, &oc?rc;ng đ&at?lde; “say nắng” vớ? một ngườ? phụ nữ khác. Từ đó, ngườ? vợ phả? một m&?grave;nh bươn chả? nu&oc?rc;? đàn con thơ. Trong số những đứa con của &oc?rc;ng Th., đứa con đầu t?&ec?rc;n là ngườ? g?ỏ? nhất. Từ kh? cha bỏ đ? vớ? ngườ? phụ nữ khác, anh phả? lăn lộn làm rất nh?ều nghề như phụ thợ hồ, dạy kèm... để k?ếm t?ền học đạ? học lạ? vừa có thể g?úp đỡ mẹ. Đến b&ac?rc;y g?ờ, các con của &oc?rc;ng Th. đ&at?lde; lập g?a đ&?grave;nh, có cuộc sống r?&ec?rc;ng.
Mức án chung th&ac?rc;n của H?ền sẽ là nỗ? thống khổ lớn nhất của ngườ? vợ đang &oc?rc;m ha? đứa con thơ. |
Trước kh? vụ án xảy ra chừng ha? năm, &oc?rc;ng Th. quay trở lạ? vớ? ngườ? vợ đầu. Cả g?a đ&?grave;nh đều tỏ ra th&oc?rc;ng cảm vớ? &oc?rc;ng Th. Bở? kh? đ&at?lde; “say nắng”, có con vớ? ngườ? phụ nữ khác th&?grave; rất khó để dứt bỏ. Mặc dù có vợ ha? nhưng ngườ? th&ac?rc;n trong g?a đ&?grave;nh cũng như ph&?acute;a b&ec?rc;n nhà vợ cả đều tỏ ra t&oc?rc;n trọng mỗ? kh? được hỏ? về nạn nh&ac?rc;n.
Con gá? của &oc?rc;ng Th. ch?a sẻ, kh? còn nhỏ, nh&?grave;n bạn bè có cha chăm sóc, dạy dỗ còn m&?grave;nh chỉ có mẹ th&?grave; rất buồn. Nhưng lớn l&ec?rc;n, b?ết suy nghĩ, chị cũng như anh em của m&?grave;nh đều cảm th&oc?rc;ng cho cha n&ec?rc;n mọ? chuyện trở n&ec?rc;n nhẹ nh&ot?lde;m hơn. Ha? năm trở lạ? đ&ac?rc;y, và? ngày, chị lạ? đến c&oc?rc;ng tr&?grave;nh, lúc đưa cho cha cha? nước, lúc lạ? đưa bịch thức ăn. B&ec?rc;n cạnh đó, ngườ? th&ac?rc;n của &oc?rc;ng Th. cũng tỏ ra vu? mừng kh? g?a đ&?grave;nh được hòa thuận. Nhưng, cũng v&?grave; đ?ều đó n&ec?rc;n nỗ? đau kh? mất &oc?rc;ng lạ? càng tăng l&ec?rc;n gấp bộ?.
Huy L?nh - ĐSPL
Án chung th&ac?rc;n |