Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Nữ giáo viên xinh đẹp nỗ lực vượt qua cú sốc bị bỏng nặng toàn thân vì sự cố nổ bóng bay

(DS&PL) -

Từng tuyệt vọng và muốn tìm đến cái chết nhưng Trang dần nhận ra rằng, quãng đời đã mất đi rồi không thể lấy lại, nếu đã không chết được thì phải sống, tích cực và tốt đẹ

Từng tuyệt vọng và muốn tìm đến cái chết nhưng Trang dần nhận ra rằng, quãng đời đã mất đi rồi không thể lấy lại, nếu đã không chết được thì phải sống, tích cực và tốt đẹp hơn.

Ở thời điểm hiện tại, thoạt nhìn, Lý Đài Trang (SN 1993, quê ở Thái Nguyên) không có vẻ gì khác mọi người xung quanh. Dáng người cao ráo, mái tóc dài ngang lưng, khuôn mặt khả ái. Người ngoài nói rằng Trang thật xinh đẹp và tự tin. Thế nhưng, gần 4 năm qua, cô luôn sống trong nỗi mặc cảm và tự ti.

Cú sốc về vụ nổ bóng bay biến Trang từ một cô giáo mầm non xinh đẹp thành ngọn đuốc sống, những vết sẹo chằng chịt ở chân và tay, bên tai "nhô" lên một thớ thịt nhỏ.

Lâu lắm rồi, Trang chưa được ngủ tròn giấc. Nỗi ám ảnh tiếng băng ca y tá đẩy trong đêm sặc mùi thuốc sát trùng. Tất cả vẫn còn nguyên vẹn, trong tâm trí cô gái 27 tuổi.

Nỗi ám ảnh khủng khiếp

Trong 40 ngày điều trị, cô sống bằng thuốc và băng gạc. Ảnh: NVCC

Được biết, trước đó, tháng 9/2016, Lý Đài Trang đến trường chuẩn bị cho buổi lễ khai giảng. Một quả bóng bay có chiều dài bằng chiếc xe ô tô con bất ngờ phát nổ đúng lúc cô đi ngang qua, "ôm" lấy toàn bộ cơ thể Trang, bén lửa từ đầu đến chân. Người cô bốc cháy, quần áo và cả tóc, tất cả xảy ra chỉ trong vòng một tích tắc.

Trang nhìn bàn tay mình đầu tiên. Đôi bàn tay xinh đẹp cô luôn "tự hào" bỗng chốc đầy rẫy máu, trồi lên mảng da thịt màu hồng. Đôi chân cũng vậy.

Gom hết sự bình tĩnh, Trang vội vàng chạy đến bể bơi của trường. Cô nhảy xuống, nhưng bể không một tí nước. Thấy chiếc vòi bên cạnh, cô cầm lên, xả nước từ trên đầu xuống chân, trước khi được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thái Nguyên.

Trên đường chuyển xuống Viện Bỏng Quốc gia, Trang được các bác sĩ cắt hết lớp quần áo cháy, sơ cứu và thay băng. 2 tai phồng rộp, đỏ chót như quả cà chua.

Nhập viện, Trang được yêu cầu tắm lạnh. Cô nằm trên một chiếc bàn phẫu thuật, xung quanh rất nhiều y bác sĩ. Họ lấy bông gạc, cào trên người cô hết phần da bong. Đau đớn, nhưng cô không thể kháng cự.

Tắm xong, bác sĩ bảo phải cắt tóc và cạo trọc, Trang không đồng ý. Nhưng thời điểm đó, "không cạo thì không thể cứu được". Gia đình và bạn bè ra sức thuyết phục. Cô gật đầu chấp nhận khi 2 hàng nước mắt bắt đầu tuôn rơi. Từ đó, cô bước vào "cuộc sống địa ngục".

Trang mất 1 tháng nằm tại khoa Cấp cứu, trải qua 4 cuộc phẫu thuật ghép da. Tuần đầu tiên, cô không được uống thuốc giảm đau. Sang tuần thứ 2, các bác sĩ bắt buộc tiêm thuốc mỗi lần thay băng, vì bệnh nhân không thể chịu đựng thêm sự đau đớn. Trang bất lực và ám ảnh. Cô phải uống nhiều loại kháng sinh, thuốc điều trị, tiêm truyền đến tê cứng chân tay.

Được chuyển xuống Khoa Phục hồi chức năng, chứng kiến cuộc sống của các bệnh nhân bỏng, Trang càng thêm sợ hãi. Lần đầu tiên đặt chân xuống đất sau gần một tháng nằm im trên giường bệnh, cô gần như mất cảm giác.

Kết thúc 40 ngày điều trị, Trang được xuất viện về nhà. Nỗi đau thể xác vẫn nguyên vẹn. Không một viên giảm đau, mỗi ngày trôi qua, cô chịu đựng những cơn đau dồn dập. Đến nỗi, cô không còn cảm giác đau nữa, mặc cho vết thương chảy máu. Cô sống bằng thuốc kháng sinh, nhiều lần tự cầm kéo cắt đi từng vết thương.

Hình ảnh xinh đẹp của Trang sau gần 4 năm.. Ảnh: NVCC

Nghị lực vượt qua nỗi đau

Quá khó để chấp nhận bản thân, Trang rơi vào trầm cảm suốt một năm trời. Ngày nào, Trang cũng khóc. Nỗi ám ảnh đi vào từng giấc ngủ. Mỗi khi nhắm mắt, nghe tiếng động bên ngoài, Trang lại cảm tưởng như chiếc xe băng chạy dọc hành lang bệnh viện.

Cô nhiều lần nghĩ đến tự tử, nhốt mình trong phòng và đập phá đồ đạc. Đó là những tháng năm bi kịch không ai ngờ với một cô gái khi đó chỉ mới 24 tuổi.

Sau nhiều lần dằn vặt, suy nghĩ, trăn trở, Trang quyết định sống mạnh mẽ nhưng không thể vui vẻ chấp nhận ngay được. Cô mất một thời gian dài để thích nghi với hoàn cảnh hiện tại. Cô bắt đầu để tóc dài, tìm mua những bộ đồ phù hợp với bản thân và học cách trang điểm… Dần dần cô trở nên yêu đời và cuộc sống hơn. Dẫu vậy, Lý Đài Trang đôi lúc vẫn tủi thân khi ai đó nhắc đến những vết sẹo trên cơ thể.

Dù không thể đi xe máy, bàn tay sau phẫu thuật không được khả quan, Trang vẫn nỗ lực kiếm tìm cơ hội việc làm. Cô lên mạng xã hội, khảo sát những lĩnh vực, ngành nghề phù hợp. Cô hiểu, các nhà tuyển dụng không chỉ nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của mình, với đôi bàn tay co rút, một vài ngón dính vào nhau như thế sẽ làm được gì.

Hiện tại, Lý Đài Trang đang kinh doanh online. Cô chủ động đóng gói hàng hoá, tự chủ kinh doanh. Để phát triển hơn nữa, cô xin bố mẹ lên Hà Nội. Bỡ ngỡ và khó khăn ban đầu không thể ngăn nổi nỗ lực phi thường của Trang. Từ đó, cô cảm thấy may mắn so với những bệnh nhân bỏng khác, khi cô vẫn còn tay và chân, tự kiếm tiền nuôi sống bản thân.

Phía trước Trang cuộc sống còn dài, mặc dù những vết bỏng đã dần hồi phục nhưng những di chứng để lại sau này sẽ theo cô suốt cuộc đời. Thế nhưng, Trang bảo cô sẵn sàng đương đầu với mọi thứ. Cô luôn tâm niệm phải sống sao cho thật tốt để sau này không có gì phải hối tiếc với bản thân mình.

Vũ Đậu (T/h)

Tin nổi bật