(ĐSPL) - Tiếng kêu rầm trong nhà tắm khiến tôi giật mình. Mở cửa phòng tắm ra tôi thấy vợ mình đang ngã vụi dưới sàn nhà.
Tôi và Lan quen nhau từ khi còn học cấp 3, tuy nhiên khi đó cả hai chỉ dừng lại ở mức bạn bè thân thiết. Cho đến khi lên đại học, tôi mới ngỏ lời yêu Lan, phải mất gần 3 tháng cô ấy mới đồng ý làm bạn gái tôi.
Tình yêu giữa tôi và Lan không gặp bất cứ sự ngăn cản nào, mọi thứ cứ tiến triển đều đều cho tới khi cả hai cùng tốt nghiệp đại học thì mới tính đến chuyện cưới xin. Đến lúc đó, gia đình hai bên mới chính thức qua lại.
Nhưng vì mới ra trường nên cuộc sống của hai đứa chưa ổn định. Mặc dù tôi và Lan ra trường đều xin được một công việc ổn định với mức thu nhập khá cao. Nhưng dân quê lên thành phố sinh sống còn quá nhiều khó khăn, mức thu nhập như vậy cũng không đủ để mua nhà. Hai đứa đành thuê tạm căn phòng chung cư mini để đợi vài năm lo đủ tiền sẽ mua nhà.
Được 2 năm tôi và Lan chính thức tổ chức đám cưới. Lúc ấy hai vợ chồng tôi dồn toàn bộ tiền tiết kiệm trong hai năm qua để mua một căn hộ chung cư dành cho người có thu nhập thấp hơn 60 m2. Ban đầu hai vợ chồng tôi trả trước hơn 500 triệu, số còn lại sẽ trả góp theo tháng.
Ảnh minh họa. |
Cuộc sống của hai vợ chồng dần ổn định, cả hai đều thỏa mãn với những gì mình làm được. Cũng vì thế mà vợ chồng tôi quyết định có em bé sớm, không kế hoạch thêm nữa. Nhưng giá như mọi việc cứ thuận buồm xuôi gió thì chả mấy mà số tiền nhà còn lại ấy cũng được trả hết, cuộc sống hai vợ chồng sẽ ổn định. Nhưng nào ngờ, cũng chính vào thời điểm vợ tôi mang bầu được 4 tháng thì công ty tôi gặp chuyện, đứng trước bờ vực phá sản. Nhân viên bị sa thải gần hết, tôi cũng không nằm ngoài danh sách bị cắt giảm biên chế.
Bỗng dưng mất việc, vợ lại yếu, không thể đi lại chỉ nằm một chỗ nên cả nhà mất đi nguồn thu nhập, số tiền gom góp để trả nợ dần cũng mang ra chi tiêu. Chẳng mấy chốc mà mà tiền tiết kiệm để trả nợ cũng cạn kiệt, việc mới thì không xin được, tôi đành xin tạm vào một công ty nhỏ với mức lương hơn 3 triệu đồng/tháng (tôi làm bán thời gian vì còn phải dành thời gian chăm sóc vợ). Từ ngày mang bầu vợ tôi ốm yếu liên miên, nhiều lần hai vợ chồng phải đưa nhau vào viện vì động thai…
Nghèo khó sinh cáu kỉnh, tiền nợ thì cứ chồng chất, tiền chi tiêu gia đình thì vẫn cứ tăng vùn vụt. Cho đến ngày vợ tôi chuyển dạ sinh con, nhưng vì sinh non nên phải sinh mổ, mọi chi phí cho ca sinh của vợ lên tới cả chục triệu, khiến tôi vã mồ hôi.
Lúc mang bầu cô ấy đã ốm yếu, sinh em bé xong cơ thể lại yếu hơn. Thế nhưng vì cuộc sống quá vất vả nên vợ tôi phải làm việc nhà sớm. Vừa làm việc nhà vừa chăm con rất vất vả nhưng vì cuộc sống mưu sinh bên ngoài quá khó khăn nên hễ về đến nhà là tôi lại thái độ khó chịu với cô ấy. Nhiều khi nghĩ lại tôi thấy mình thật có lỗi với vợ.
Vì thế tôi sinh ra rượu chè, cờ bạc… trở thành một người chồng vô cùng xấu xa. Chính tôi là kẻ đã “giết chết” vợ mình.
[poll3]381[/poll3]
Tôi vội vàng bế đứa con sang gửi hàng xóm rồi đưa vợ vào viện. Nào ngờ khi vào đến nơi cơ thể vợ lạnh ngắt, co rúm. Bác sĩ nói vợ tôi vì sinh non, sinh mổ nên cơ thể quá yếu lại gặp lạnh nên sốc, dẫn đến cảm đột ngột, nguy cơ cao sẽ phải nằm một chỗ do liệt nửa người. Tôi nhìn vợ đau đớn bật khóc nức nở. Chỉ vì sự ích kỷ, keo kiệt của mình mà tôi đã “giết chết” vợ mình.
THANH THANH