Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Nhậu "ôm" ven đồng tôm, bìa rừng ở miền Tây

(DS&PL) -

Chỉ cần vài trăm ngàn đồng là có thể vào quán bình dân ven đồng tôm, bìa rừng để vừa uống bia vừa ôm hôn tiếp viên, thậm chí là được mơn trớn ngay tại chòi nhậu.

Chỉ cần vài trăm ngàn đồng là có thể vào quán bình dân ven đồng tôm, bìa rừng để vừa uống bia vừa ôm hôn tiếp viên, thậm chí là được mơn trớn ngay tại chòi nhậu.

Bia ôm bình dân

Dọc đường về thị xã Vĩnh Châu (tỉnh Sóc Trăng) có vài quán nhậu gần đồng tôm thuộc phường Khánh Hòa. Chủ quán đa số không ngụ tại đây mà ở TP.HCM hoặc các tỉnh lân cận đến thuê mặt bằng, tuyển tiếp viên không chỉ nhậu giỏi mà phải biết ca cổ.

Qua khỏi cầu Mỹ Thanh khoảng 5 km, quán ca cổ bên lề tỉnh lộ 935 có nhiều tiếp viên đến từ An Giang, Bạc Liêu, Trà Vinh... Trong đó chỉ vài cô tuổi đôi mươi, còn lại lỡ thì hoặc thôi chồng, thường ngồi bệt trước cửa đánh bài nhiều giờ liền mỗi khi vắng khách.

Trong vai nông dân vừa trúng mùa tôm, phóng viên được chủ quán giới thiệu món cua gạch rang muối với gà vườn hấp bia để bồi dưỡng sau những ngày vất vả. Sau đó chủ quán quay sang giục tiếp viên trang điểm gấp để tiếp khách.

Hơn 10 phút uống tạm chai "nóng" trong khi chờ ướp lạnh, Trang - cô gái có nước da bánh mật đến từ Cà Mau vén màn vải vào phòng, sặc mùi nước hoa. Ở tuổi 30, qua "một lần đò" nhưng Trang vờ e ấp như thiếu nữ mới lớn. "Em ngồi với anh nha?", Trang hỏi rồi giới thiệu: "Cô gái sắp vô ngồi với bạn anh cũng dễ thương… như em".

Nữ tiếp viên một quán ở huyện Thới Bình (Cà Mau) nhậu với khách trong phòng ngăn bằng phên tre, rèm vải.

Không ăn mặc hở hang, bốc lửa như bia ôm thành phố, tiếp viên quán nhậu "hương đồng cỏ nội" ở Vĩnh Châu chủ yếu quần soóc, áo thun, nhậu nhiệt tình, không đổ bia... Khi đã ngà say, một cô gái tên Liễu (quê Trà Vinh) trải lòng rằng nhà nghèo, cha mất sớm, phải bỏ học giữa năm lớp 9 để kiếm tiền phụ mẹ, nhưng 3.000 m2 đất nuôi tôm luôn thất mùa, không đủ lo cho 3 đứa em.

Bốn năm trước cô theo bạn bè lên TP.HCM tìm việc. Sau 3 tháng làm trong quán nhậu ở quận ngoại thành, Liễu trao "cái ngàn vàng" cho một thanh niên con nhà giàu để lấy 30 triệu đồng gửi về quê giúp mẹ nuôi em.

Từ đó, Liễu cặp bồ thường xuyên hơn cho đến ngày biết mình mang thai 3 tháng. Không xác định được giọt máu đang mang trong người là của ai, Liễu quyết định bỏ thai, trở về miền Tây làm tiếp viên quán nhậu ở Cần Thơ nửa năm mới xuống Sóc Trăng tìm quán mới.

Sau 2 giờ nhậu, phiếu tính tiền Liễu mang vào chỉ hơn 700.000 đồng. Trong đó 28 chai bia 336.000 đồng (12.000 đồng/chai), gà hấp 180.000 đồng, đĩa cua gạch rang muối 200.000 đồng, 4 khăn lạnh 8.000 đồng.

Theo chủ quán thì cua, gà, tôm tép không mua ngoài chợ mà đặt hàng bà con trong vùng nên giá rẻ, chủ yếu lấy công làm lời. Với tiếp viên, dù cuộc sống khó khăn nhưng ít cô nào chèo kéo xin thêm tiền bo của khách. Nhiều cô bị khách ép nhậu say gục tại bàn cũng chỉ được 50.000 - 70.000 đồng.

Tại Cà Mau, trước đây đường vào trung tâm thị trấn Thới Bình có rất nhiều quán treo biển "cà phê đặc biệt". Từ khi mở rộng đường về TP.Cà Mau, các quán này thưa dần, nay chuyển sang kinh doanh cà phê võng kèm nhậu bình dân.

Một quán có tên như nghệ sĩ cải lương mắc 4 - 5 chiếc võng cạnh quầy nước ngọt. Gần bếp có 2 phòng được ngăn phên tre, rèm vải. Thấy khách uống nước nằm thở dài trên võng, bà chủ gợi ý vào trong uống bia với nữ tiếp viên "cho đời thêm vui".

"Khu vực này có đến 3 - 4 quán nhậu bình dân, tiếp viên ngồi với khách. Nhậu xong, anh muốn chở em đi đâu cũng được", cô gái gợi ý.

Cũng giống như Sóc Trăng, nhậu "hương đồng cỏ nội" ở thị trấn ven sông Trẹm này giá rẻ, bia chỉ 15.000 đồng/chai, đĩa cánh gà chiên 150.000 đồng. Phiếu tính tiền, chủ quán ghi PV (phục vụ) 100.000 đồng, trong đó nữ tiếp viên được chia 70.000 đồng.

Kích dục tại chòi

Vượt biển Tây sang huyện đảo Phú Quốc (Kiên Giang) nhậu bình dân. Được xe ôm hướng dẫn, khách không khó tìm quán ven đường CMT8 tại thị trấn Dương Đông. Những quán này có tiếp viên từ đất liền ra phục vụ, tồn tại nhiều năm, xây cất lụp xụp hoặc dựng chòi cạnh bìa rừng.

Chòi nhậu ở Phú Quốc (Kiên Giang).

Vào quán Chị Năm, khách được dắt ra chòi, xung quanh đầy hoa mua tím. Bà chủ quê An Giang cho biết quán chỉ bán rượu, khách muốn bia thì sẽ sang tiệm tạp hóa mua giùm, đá không tính tiền. Khi biết khách cần "chân dài", chủ quán gọi điện cho 3 cô gái khoảng 25 - 27 tuổi chạy đến. Trong chòi nhậu không có ghế, mọi người ngồi bệt xuống sàn gỗ.

Theo tiếp viên tên Thủy, cô quê Vĩnh Long, đã thôi chồng sau nhiều lần cãi nhau khi còn làm công nhân ở Bình Dương. Sau khi ôm con về quê gửi mẹ, Thủy lên TP.HCM bán bia ôm nửa năm rồi theo tàu cao tốc ra huyện đảo hành nghề bán phấn buôn hương.

Hơn nửa giờ vừa uống bia vừa nắm tay vẹo má "chân dài", khách nói có "nhu cầu". Nghe vậy, Thủy không ngại ôm rồi kích dục tại chỗ và mặc cho thanh niên này khám phá thân thể trước mặt bạn nhậu.

Nhìn đồng nghiệp mơn trớn cùng khách, cô gái quần soóc lửng áo thun xanh ngồi đối diện cũng vén áo người ngồi cạnh lên khỏi bụng rồi mơn trớn. Theo tiếp viên này, cô chưa có chồng nhưng mất "cái ngàn vàng" cách nay 3 năm khi cần tiền gửi về quê khi gia đình có người đau bệnh.

Chiều xuống, khách gọi tính tiền thì một nữ tiếp viên cho số điện thoại với lời nhắn "tối cần em phục vụ". Tương tự đất liền, nhậu bình dân 3 người ở huyện đảo chỉ tốn 700.000 đồng và 300.000 đồng "lì xì" các nữ tiếp viên. 

Đúng như lời bà chủ, bia không kê giá, chỉ 300.000 đồng/thùng, thịt bò xào khổ qua 150.000 đồng/đĩa, cánh gà 120.000 đồng và rượu chuối hột 1 lít 15.000 đồng. 

"Huyện đảo nhiều công trình đang thi công, công nhân rất nhiều và không phải ai cũng lắm tiền. Tôi bán bình dân khách đến ủng hộ đều, ngày kiếm vài trăm ngàn tiền lãi", chủ quán chia sẻ.

* Tên quán và tiếp viên đã thay đổi.

Tin nổi bật