NGƯỜI ĐÃ MÃI RA ĐI
Đã gác đường trần- Ngườ? về cõ? th?ên thu
Để lạ? nỗ? n?ềm tan vào lòng sông nú?
Quốc tan ư! Cõ? lòng chung- nỗ? buồn cho đoạn cuố?
Của một đờ? ngườ?- đã mã? mã? xa.
Không đâu a? ơ?!
Trên đạ? lộ- trên m?ền hoang- trong nắng vừa lên- lúc bóng ch?ều tà
Ngườ? vẫn đứng lặng nhìn đất nước
Ngườ? đã đ? để hòa vào nhịp bước
Của V?ệt Nam qua muôn nẻo thờ? g?an.
Trăm lẻ ba tuổ?- một vòng những g?an nan
Ngườ? đã thành n?ềm tự hào bất tử
Ngườ? không mất - chỉ là Ngườ? thực sự
Đã hóa thành sao để dõ? bước nhân dân.
Ngàn vòng hoa v?ếng Ngườ? về cõ? nhớ
Quân d?ễu hành t?ễn bước Ngườ? đ?
Lạ lùng thay ch?m vẫn cứ reo th?!
Như t?ếng nhạc đưa ngườ? qua thế g?ớ?.
Con lặng ?m- đâu a? chờ a? đợ?
Dẫu b?ết rằng không ngược bước thờ? g?an
Tự nhủ lòng Ngườ? còn vớ? non ngàn
Sao vẫn lạnh trong ngày buồn đất nước!
Tác g?ả: Đ?nh Hữu V?ệt Trúc
(Trường THPT Quế Sơn - thị trấn Đông Phú - Quế Sơn - Quảng Nam)