Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Nàng dâu chết lặng khi nghe mẹ chồng mắng: "Lúc nào cũng về nhà ngoại, có giỏi bế nhau đi luôn đi"

(DS&PL) -

Mẹ chồng luôn muốn con trai và con dâu ở nhà với gia đình chồng, hạn chế tối đa đi ra ngoài, thậm chí về thăm nhà ngoại cũng không thích.

Bà nội luôn muốn con trai và con dâu ở nhà với gia đình chồng, hạn chế tối đa đi ra ngoài, thậm chí về thăm nhà ngoại cũng không thích.

Mới lấy chồng được 1 năm nhưng cô dâu trẻ V.C.N (Hà Nội) cảm thấy mình lâm vào tình trạng bế tắc vì cách sử xự độc đoán của mẹ chồng. Đau đớn, thất vọng không biết tỏ cùng ai, vì thế cô lên mạng chia sẻ câu chuyện của mình.

Chỉ sau vài giờ đăng tải trên một diễn đàn tâm sự, câu chuyện đã thu hút được đông đảo sự quan tâm của các chị em. Nhiều người bày tỏ sự đồng cảm, một số khác cho rằng "đây là chuyện thường tình mà các nàng dâu phải trải qua".

Mở đầu dòng tâm sự, cô dâu trẻ viết: "Em năm nay 24 tuổi, vừa lấy chồng được 1 năm. Một năm nay, em luôn nhận được hết ngạc nhiên này đến bất ngờ khác từ mẹ chồng mình".

Tiếp đó, cô bắt đầu kể câu chuyện gia đình mình: "Em và chồng quen và yêu nhau từ hồi đại học. Trải qua rất nhiều hiểu lầm, giận hờn, cuối cùng sau 5 năm yêu bọn em cũng đi đến chuyện kết hôn.

Thực ra, ban đầu mẹ chồng em cũng không đồng ý bởi anh ấy là con trai cả, có sự nghiệp đàng hoàng, gia đình kinh tế khá giả nên bà trông mong có cô con dâu gia thế tương xứng hoặc cao hơn để phụ giúp chồng. Thú thực, gia đình chồng em có địa vị cao hơn, cả hai bố mẹ chồng đều làm cán bộ, có chút chức quyền, trong khi nhà em làm buôn bán nhỏ, kinh tế không bằng nhà chồng.

Tuy nhiên, dù cấm cản cũng không thể ngăn trở tình yêu chung thủy của anh ấy dành cho em nên cuối cùng nhà chồng cũng đồng ý cho hai đứa lấy nhau.

Mẹ chồng không muốn con dâu mang cháu về thăm nhà ngoại. Ảnh minh họa

Ngày em lên xe hoa, mẹ chồng em mặt sưng mày sỉa chỉ vì lúc nhà gái ra về cô dâu là em khóc như mưa. Theo ý bà, em lấy được con trai bà là phúc 3 đời, còn khóc cái nỗi gì?

Rồi đến những ngày tháng sau đó thì đúng là thảm kịch của cuộc đời em. Lắm lúc nghĩ quẩn, em chỉ muốn ly hôn để tìm cuộc sống mới, tuy nhiên, chồng em một mực níu giữ, anh nói nếu xa em anh sẽ không thể tiếp tục sống trên đời này.. 

Sau đám cưới, mẹ chồng suốt ngày kiếm cớ hỏi em: "Mày đã làm gì với số tiền tao cho (hôm cưới mẹ chồng cho chúng em 11 triệu đồng làm vốn) rồi?". Rồi bà hỏi: "Mày tiêu gì, mua gì với số tiền đó?". Lúc đó, em chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, em buồn lắm!

Sau khi sinh xong, em ở nhà trông con còn chồng em đi làm. Ngày nào cũng như ngày nào, khi chồng ở nhà thì mẹ chồng cứ quanh quẩn trong phòng ngọt ngào chơi với cháu.

Nhưng chỉ cần chồng em không có mặt là bao nhiêu bức xúc, bực tức bà trút xuống đầu em. Hôm nào tâm trạng bà vui vui thì bà gọi "con" xưng "mẹ" ngọt xớt, nhưng chỉ vài phút sau đã có thể gào lên rồi "mày, tao" xỉa xói em.

Thật lòng mà nói, nhiều lúc em chỉ muốn cãi nhau tay bo với mẹ chồng cho bõ tức nhưng vì chồng nên cứ nhịn. Chồng em làm sai gì bà cũng không nói nhưng sau đó lại kéo em ra để "lên lớp" dạy bảo, nói em phải về nói cho chồng biết. Theo ý bà, đã lấy nhau rồi thì tự bảo nhau chứ bà không muốn nói".

Nói tới đây, cô dâu trẻ cho hay bản thân cô rất buồn bã vì cách ứng xử của mẹ chồng. Chưa kể, bà luôn hạn chế các mối quan hệ xung quanh cô. 

Cô viết: "Trừ những dịp hiếu hỉ phải đi thì cứ thỉnh thoảng nếu hai đứa muốn xin phép đi chơi đâu hay ăn tối ở ngoài là bà lại khó chịu ra mặt.

Em vừa sinh con xong, phải đẻ mổ. Thế là bà cứ suốt ngày giao rảng với mọi người đến thăm con dâu là cái loại không biết đẻ. Không biết cho con bú nên mới bị tắc sữa.

Đêm con quấy khóc, bà lại chửi em không biết chăm con. Bà nói bà thuê ô sin nhưng ai cũng chỉ ở được nhà em không quá 2 ngày đều bỏ về quê vì mẹ chồng em quá soi mói.

Con được 3 tháng, em bàn với chồng cho em đưa con về ngoại mấy hôm. Em chưa kịp xin, bà vào phòng nhìn thấy đống hành lý nên hất hàm hỏi: "Đi đâu đây?". Em trả lời: "Tí nữa con xin phép mẹ cho con đưa cháu về ngoại...".

Em chưa kịp nói hết câu thì: "Tao nói cho cái loại mày biết nhé. Ngày hôm nay mà mày bước chân ra khỏi cửa thì mày đừng bao giờ quay lại cái nhà này nữa. Mày tưởng mày lừa con trai bà mà mày lừa được bà à? Bà biết thừa bản chất của mày rồi đấy".

Em chẳng nói được câu gì, nước mắt cứ rơi như mưa. Ngay sau đấy, chồng em gọi taxi đưa vợ về. Mẹ chồng em gọi điện cho mẹ đẻ em và bảo: "Tôi nói cho bà hay, tôi lo cháu nhỏ bế đi bế lại bị ốm lại khổ tôi nên nói nó mấy câu thế mà nó cứ thế bế con đi luôn. Tôi không chấp nhận được".

Những lần sau đó, nếu mỗi lần con em bị ốm hay sụt sịt, bà đều lấy lý do là do em mang con về nhà ngoại chơi (mặc dù lần đi chơi đó cách hàng tuần lễ rồi). Bà tuyên bố: "Lúc nào cũng về nhà ngoại, có giỏi bế nhau đi luôn đi. Chứ đi đi về làm cháu tao ốm".

Nếu chồng em có bênh vợ nói: "Mẹ chửi nhà con ít thôi" thì sau đó bà lập tức xỉa xói em: "Mày thâm trầm độc địa gì ở đây. Định chia rẽ tình cảm mẹ con tao. Mày xúi con trai tao cãi lại bố mẹ à?....".

Từ những va chạm trong cuộc sống mẹ chồng-nàng dâu, cô gái trẻ dần hiểu được hôn nhân không phải màu hồng như cô tưởng. Kết thúc dòng chia sẻ, cô trải lòng: "Lúc mới về làm dâu, em luôn nghĩ mình phải chịu nhịn một chút, lâu ngày nhà chồng sẽ hiểu con người mình. Nhưng giờ đây em quá thất vọng rồi, hóa ra khi con người ta có định kiến về mình thì dù mình làm gì cũng rất khó thay đổi được.

Em muốn hai người ra ở riêng, nhưng chồng em là con cả, không đời nào mẹ chồng em đồng ý vì sợ mang tiếng và làm "gương xấu cho các em". Nhưng từ đáy lòng em, đã không còn trông chờ gì tình thân từ mẹ chồng nữa. Có vậy, dù bà đối xử với em không tôn trọng, khắt khe em cũng không bị tổn thương hay ấm ức quá nữa".

Minh Khôi

Tin nổi bật