G?ang vớ? Tuấn quen nhau qua sự g?ớ? th?ệu của một ngườ? bạn. Cả ha? đều đ&at?lde; lớn tuổ? (Tuấn 34, còn G?ang 29) n&ec?rc;n xác định th?ết lập mố? quan hệ ngh?&ec?rc;m túc, nếu hợp nhau th&?grave; sẽ t?ến đến h&oc?rc;n nh&ac?rc;n.
G?ang là g?ảng v?&ec?rc;n của một trường cao đẳng ở Hà Nộ?. Tuy nh?&ec?rc;n, do ngoạ? h&?grave;nh kh&oc?rc;ng được x?nh xắn, n&ec?rc;n c&oc?rc; kh&oc?rc;ng có nh?ều ngườ? theo đuổ?. Dù đ&at?lde; trả? qua một và? lần hẹn hò, nhưng kh&oc?rc;ng lần nào đ? đến một kết cục hạnh phúc. Còn Tuấn kh&oc?rc;ng học đạ? học hay trung cấp g&?grave; cả, anh tốt ngh?ệp lớp 12 rồ? đ? làm c&oc?rc;ng nh&ac?rc;n đ?ện nước. Sau đó, anh tự mày mò, học hỏ? rồ? đứng ra thu&ec?rc; 4-5 ngườ? thợ, nhận thầu lắp đ?ện nước cho các c&oc?rc;ng tr&?grave;nh x&ac?rc;y dựng. Từ v?ệc chỉ nhận được những c&oc?rc;ng tr&?grave;nh nhỏ, đến nay độ? thợ do anh quản lý cũng đ&at?lde; nhận hợp đồng làm thầu phụ cho nh?ều c&oc?rc;ng tr&?grave;nh lớn, có những c&oc?rc;ng tr&?grave;nh là khu chung cư cao tầng, khu trung t&ac?rc;m tương mạ?&hell?p;
Kh? được ngườ? ta g?ớ? th?ệu về Tuấn, G?ang hơ? lăn tăn về tr&?grave;nh độ của anh. Nhưng c&oc?rc; nghĩ, ngườ? được cá? này, mất cá? k?a. Có ngườ? học hành tử tế, bằng cấp này nọ mà đố? xử vớ? vợ con cũng kh&oc?rc;ng ra g&?grave;. Chỉ cần ngườ? ta tốt t&?acute;nh là được. Còn xét về k?nh tế, lương c&oc?rc; cũng chẳng bằng thu nhập của anh. Mà b&ac?rc;y g?ờ, c&oc?rc; cũng kh&oc?rc;ng còn trẻ trung g&?grave; nữa, chả còn nh?ều cơ hộ? để lựa chọn. Nghĩ vậy, G?ang quyết định nhận lờ? ngườ? bạn, l?&ec?rc;n lạc vớ? Tuấn.
Sau nh?ều lần nó? chuyện, nhắn t?n qua đ?ện thoạ?. G?ang và Tuấn cũng có buổ? gặp mặt đầu t?&ec?rc;n. Ấn tượng ban đầu của G?ang đố? vớ? Tuấn kh&oc?rc;ng tốt lắm, bở? anh hơ? thấp. C&oc?rc; cao 1,53m, vậy mà kh? đ? g?ày cao gót 7 ph&ac?rc;n, anh còn thấp hơn c&oc?rc; một chút. G?ang đoán, Tuấn chắc kh&oc?rc;ng được 1,6m. Hơn thế, kh? nó? chuyện, cũng g?ống như những lần trước trong đ?ện thoạ?, Tuấn toàn nhắc đến chuyện t?ền nong, k&ec?rc;u nghèo, kể khó.
Trước đ&ac?rc;y, trong những lần nó? chuyện qua đ?ện thoạ?, G?ang còn nghĩ, chắc v&?grave; chưa quen nhau, anh kh&oc?rc;ng có chuyện g&?grave; để nó?, n&ec?rc;n mang c&oc?rc;ng v?ệc vào trong c&ac?rc;u chuyện. Mà c&oc?rc;ng v?ệc gặp khó, anh than v&at?lde;n cũng kh&oc?rc;ng trách được. Lúc đó, c&oc?rc; chỉ b?ết t&?grave;m cách an ủ? anh.
Còn lần này, gặp nhau trực t?ếp, sau một hồ? nó? chuyện tr&ec?rc;n trờ?, dướ? đất, Tuấn lạ? trở về chủ đề cũ. Vẫn là những c&ac?rc;u than như trước đ&ac?rc;y: B&ac?rc;y g?ờ khó khăn quá em ạ, anh nhận c&oc?rc;ng tr&?grave;nh mà kh&oc?rc;ng xoay nổ? vốn. Nh?ều kh? chán. Những lờ? an ủ?, ch?a sẻ th&?grave; đ&at?lde; dùng trước rồ? n&ec?rc;n lần này G?ang chỉ b?ết mỉm cườ? nghe anh nó?. Được thể, anh càng thao thao bất tuyệt về những vấn đề mà c&oc?rc; kh&oc?rc;ng h?ểu, v&?grave; c&oc?rc; có phả? ngườ? trong nghề đ&ac?rc;u&hell?p;
Ngược lạ? vớ? G?ang, ấn tượng ban đầu của Tuấn đố? vớ? c&oc?rc; có vẻ khá tốt. Sau lần gặp đầu t?&ec?rc;n, anh t&?acute;ch cực l?&ec?rc;n lạc hơn.
G?ang mang t&ac?rc;m sự này ch?a sẻ vớ? đứa bạn th&?grave; được an ủ?: Th&oc?rc;? mày th&oc?rc;ng cảm cho ngườ? ta. Anh ấy làm b&ec?rc;n lĩnh vực x&ac?rc;y dựng, năm nay k?nh tế khó khăn, đặc b?ệt là bất động sản. Chắc anh ấy &?acute;t bạn bè, gặp mày co? như là tr? kỉ, dốc hết mọ? nỗ? muộn ph?ền. Vớ? lạ?, cũng có thể họ xác định l&ac?rc;u dà? vớ? mày, n&ec?rc;n mớ? nó? ra những khó khăn như thế, để mày đừng có đặt h? vọng quá nh?ều vào k?nh tế của ngườ? ta. Cả ha? cũng lớn tuổ? rồ?, ph?&ec?rc;n ph?ến th&oc?rc;?, đừng kỹ t&?acute;nh quá kẻo lạ? bỏ qua một cơ hộ? tốt.
Thấy bạn nó? cũng có lý, mặc dù kh&oc?rc;ng có nh?ều cảm t&?grave;nh Tuấn, G?ang vẫn quyết định g?ữ l?&ec?rc;n lạc, cho m&?grave;nh th&ec?rc;m cơ hộ? bồ? đắp t&?grave;nh cảm. Thế nhưng, càng gặp nh?ều G?ang càng thấy thất vọng.
G?ang c&oc?rc;ng nhận là cuộc sống khó khăn, đ&oc?rc;? kh? k&ec?rc;u này, k&ec?rc;u nọ cũng th&oc?rc;ng cảm được. Nhưng lần hẹn hò nào, Tuấn cũng k&ec?rc;u ca, phàn nàn về c&oc?rc;ng v?ệc khó khăn th&?grave; c&oc?rc; chán v&oc?rc; cùng. Hỏ? ngày nghỉ lễ 2-9 anh có về qu&ec?rc; kh&oc?rc;ng th&?grave; anh bảo: Dạo này anh đang kẹt t?ền quá n&ec?rc;n chẳng muốn về
- Nhà anh có hơn trăm c&ac?rc;y số, về th&?grave; tốn kém mấy đ&ac?rc;u ạ.
- Nhưng l&ac?rc;u l&ac?rc;u m&?grave;nh mớ? về, còn quà cáp cho các cháu, rồ? bạn bè gặp nhau tụ tập, ăn uống cũng tốn lắm chứ.
Cứ thế, nó? đến chuyện g&?grave;, Tuấn cũng có lý do để k&ec?rc;u than. Từ k&ec?rc;u mệt, đến eo hẹp tà? ch&?acute;nh. Thấy anh như vậy, G?ang cũng chẳng dám đề nghị hẹn hò thường xuy&ec?rc;n để h?ểu nhau hơn. Hơn ha? tháng quen nhau mà c&oc?rc; vớ? anh chỉ gặp nhau được 4 lần, dù chỗ ở của c&oc?rc; và anh chỉ cách nhau chưa đến 3km. Hơn nữa, mỗ? lần gặp nhau thấy anh k&ec?rc;u ca, c&oc?rc; lạ? cảm thấy mệt mỏ?.
G?ang kh&oc?rc;ng b?ết, c&oc?rc; có n&ec?rc;n t?ếp tục mố? quan hệ này kh&oc?rc;ng, bở? càng ngày c&oc?rc; càng thấy chán. Nhưng nếu dừng lạ?, c&oc?rc; sẽ mất đ? một cơ hộ?, mọ? ngườ? lạ? bảo c&oc?rc; đ&at?lde; kh&oc?rc;ng x?nh lạ? còn khó t&?acute;nh, kén chọn&hell?p; Còn nếu t?ếp tục, có thể c&oc?rc; và Tuấn sẽ lấy nhau, bở? đ&at?lde; có lần anh đề cập đến chuyện kết h&oc?rc;n. Nhưng G?ang sợ, nếu lấy nhau về l?ệu c&oc?rc; có chịu được t&?acute;nh t&?grave;nh suốt ngày k&ec?rc;u than của anh?
Theo Eva