(ĐSPL) - Trước thông tin nhiều ủy viên Thường vụ của Quốc hội có ý kiến cho rằng, nên bổ sung quy định cho phép người Việt Nam được chơi tại các casino, nhiều người lo ngại điều này sẽ nảy sinh hệ lụy xấu.
Đặc biệt, mối lo không ít người tán gia, bại sản vì máu mê cờ bạc cũng là một viễn cảnh mà nhiều người đã nghĩ đến. Do đó, nhiều ĐBQH và chuyên gia cho rằng, cần thiết phải tạo ra vùng cấm hoặc dùng các rào cản khác để hạn chế người tham gia.
Câu chuyện “thông đường” và lập “rào cản”
Nhiều ĐBQH đã có chung ý kiến nên đưa nội dung cho phép người Việt chơi ở các casino vào dự thảo Nghị định về hoạt động kinh doanh casino.
Điều này có nghĩa, trong tương lai gần người Việt chơi ở các casino sẽ trở thành hiện thực, mặc dù hiện tại vẫn có không ít ý kiến phản đối về vấn đề này.
Luồng ý kiến đồng ý cho người Việt vào chơi ở các casino cho rằng, việc cấm không mở cửa cho người Việt vào chơi tại các casino trong nước thì họ sẽ ra nước ngoài đánh bạc. Hàng năm, số tiền người Việt đưa đi đánh bạc tại các casino nước ngoài gây “chảy máu” lượng ngoại tệ lên tới hàng trăm triệu USD.
|
Mở cửa cho người Việt vào casino: Cần những "vùng cấm" nhất định! |
Điều này gây thất thu lớn cho ngân sách mà không ngăn chặn được việc người Việt vẫn đến các casino để tiêu khiển. Vấn đề đặt ra hiện nay là phải quản lý như thế nào để giảm thiểu những hệ luỵồ cho xã hội mà loại hình kinh doanh này gây ra.
Bởi, “trò chơi” này đã từng khiến nhiều gia đình phải tán gia bại sản, thậm chí bán cả nội tạng để chuộc thân khi tham gia chơi bạc tại các casino ở Campuchia.
Trao đổi với PV báo Đời sống và Pháp luật, ĐBQH Nguyễn Thị Khá, Ủy viên ủy ban Các vấn đề Xã hội cho rằng, việc cho phép người Việt vào các casino đánh bạc là hợp lý trong điều kiện hiện nay. Điều lo lắng nhất hiện nay là chúng ta chưa có kinh nghiệm quản lý casino.
Trong khi đó, nhiều tỉnh thành lại chạy đua xin mở loại hình kinh doanh này. Việc quy hoạch casino vẫn chưa hoàn thiện, chúng ta chưa có tiêu chí cụ thể những nơi nào mới được phép mở nên xảy ra tình trạng nhiều tỉnh thi nhau lập dự án.
Ở những nước cho phép mở casino và cho phép công dân nước họ vào chơi ngay cả các nước như Mỹ, Trung Quốc, những nơi có “thiên đường casino” thì họ tìm cách để casino chỉ được mở hạn chế ở những nơi thưa dân cư, hay tách biệt dân cư như giữa sa mạc hoặc ngoài đảo hoang.
Do đó, trong quy hoạch của chúng ta cũng phải yêu cầu bắt buộc phải tách casino ra khỏi khu dân cư đông đúc. Quy hoạch casino càng xa khu dân cư càng tốt để những ai muốn đến đánh bạc đều phải là người có tiền và phải mất nhiều thời gian di chuyển.
Đồng quan điểm với ĐBQH Nguyễn Thị Khá, nhiều chuyên gia khi được hỏi đều cho rằng, cần thiết phải có những rào cản khác để hạn chế tối đa người Việt tham gia chơi bạc ở casino.
Cờ bạc sẽ nảy sinh tính chất ăn thua, càng thua thì càng muốn gỡ và như thế nhiều người sẽ tán gia bại sản với hình thức này. Ngoài ra, các dịch vụ như cầm đồ, vay lãi nóng, bảo kê xã hội đen sẽ nở rộ ăn theo các địa điểm đóng casino nên công tác quản lý sẽ là thách thức vô cùng lớn.
Đặc biệt, nhiều tổ chức sẽ tiến hành rửa tiền “bẩn” bằng hình thức thắng bạc và casino sẽ là một nơi lý tưởng để rửa tiền. Do đó, không thể đặt casino ở những nơi đông dân cư như thành phố, sẽ khó quản lý.
Phải kiểm soát và cần có luật
Cũng liên quan đến vấn đề này, trao đổi với Đời sống và Pháp luật, TS. Bùi Ngọc Sơn (Viện Kinh tế Chính trị thế giới) thừa nhận những mặt tích cực mà casino có thể mang lại cho kinh tế Việt Nam như việc giới nhà giàu ở châu á và Việt Nam đã khá đông và casino sẽ là nhân tố quan trọng lôi kéo cánh nhà giàu tiêu tiền. Đối với người có tiền thì casino là một trò tiêu khiển, tuy nhiên với những người nghèo đó sẽ là một cạm bẫy.
Ông Sơn cho rằng, việc người nghèo bán ruộng vườn, đất đai, vay lãi nặng để sang Campuchia đánh bạc cho thấy, tác hại mà casino mang lại. Do đó, nếu cho người Việt được đánh bạc ở trong nước, nhiều người lo ngại nạn cờ bạc sẽ được dịp bùng nổ và dẫn đến hệ lụy cho xã hội.
|
Mở cửa cho người Việt vào casino: Phải kiểm soát và cần có luật. |
Để hạn chế tình trạng trên, TS. Bùi Ngọc Sơn cho rằng, chúng ta phải tuyên truyền cho người nông dân, dân nghèo hiểu được tác hại và những cạm bẫy ở các casino. Để cho họ hiểu, sân chơi của casino là dành cho giới nhà giàu chứ không phải của người nghèo.
Do đó, muốn vào casino chơi thì bắt buộc phải chứng minh được tài sản và nguồn gốc số tiền và nghề nghiệp. Vì thế, nếu chúng ta cho người Việt vào chơi thì cần có những quy định để phân hóa được đối tượng, không khuyến khích, cổ vũ cho chơi cờ bạc. Chúng ta cần đặt ra điều kiện mở casino để hạn chế người giàu ra nước ngoài đánh bạc chứ không thể mở ồ ạt.
Các nước khác đã làm được việc đó rất tốt và thu về nhiều tiền thuế. Vấn đề ở đây là phải có luật và phải kiểm soát được vấn đề an ninh trật tự... Điều này, chúng ta phải học tập kinh nghiệm quản lý từ nước ngoài.
Bàn về vấn đề này, nhiều người tỏ ra lo ngại, nếu mở cửa cho người Việt vào chơi mà không có vùng cấm thì rất khó để kiểm soát. Bởi với bản tính hiếu kỳõ nhiều người sẽ tìm đến đây chơi, thử vận may. Cờ bạc mang nặng tính chất ăn thua, cay cú, việc đánh mất mình là điều rất dễ xảy ra. Trước thắc mắc này, ĐBQH Nguyễn Thị Khá cho biết, nên có quy định rõ ràng, người có bao nhiêu tiền thì được vào chơi còn lại thì cấm. Không thể có chuyện, có vài triệu đồng cũng nướng sạch ở các casino như thế sẽ rất phức tạp.
Cùng với đó, những thắc mắc như việc công chức có được chơi casino hay không cũng cần phải được bàn đến và quy định rõ vào Luật Công chức. “Phải minh bạch được tài sản và tiền chơi, tránh tình trạng “tiền bẩn”, tiền vay, cầm cố nợ nần để đi casino cầu may, đổi vận rồi xảy ra hệ lụy xấu”, vị ĐBQH này nói.
Mối lo và những ẩn họa
Bàn về vấn đề này, theo TS. Nguyễn Minh Phong thì về lâu dài có lẽ nên ủng hộ cho phép nhưng rõ ràng thời điểm hiện nay, điều này còn chứa đựng nhiều lo ngại.
Khi Nhà nước cho phép, dù là thí điểm thôi, thay vì làm ăn chính đáng, người dân lại có thể hăng say đánh bạc.
Thậm chí, người dân còn có thể công khai đánh bạc ngoài khu vực cho phép với tâm lý: “Tôi có tiền thì tôi đánh bạc ở đâu chả được”. Từ đó dẫn tới những hệ lụy về kinh tế, xã hội mà chúng ta không thể không tính tới.
Người dân sẽ mất thời gian hơn, tốn tiền nhiều hơn, vay nợ nhiều hơn, phá sản nhiều hơn vì đánh bạc.
Nguồn lực đầu tư sản xuất sẽ loãng đi để thay vào đó là “chảy” vào luồng dịch vụ đánh bạc. Đó là chưa kể hàng loạt tệ nạn xã hội cũng có thể bùng phát như: Mại dâm, đòi nợ thuê, trộm cắp...