LÀN GIÓ THU BAY XA
Một buổ? ch?ều,
Cơn g?ó lạnh thổ? nhòa đô? mắt
Ha? hàng m? ướt đẫm lệ trào
Làn khó? bay về nơ? xa thẳm mênh môngbóng tà!
Một sáng
Vẫn sáng mùa thu ấy.
Mà g?ờ đây, chẳng còn thấy bóng Ngườ??
Đàn ch?m non không còn “anh cả”
Nháo nhác bay trong t?ếng g?ó mong manh.
Ngọn g?ó chảy về m?ền trong xanh,
Vô tận!
Nghẹn ngào.
Ô?! Ngườ? anh hùng dân tộc!
Ngườ? s?nh ra từ bàn tay khó nhọc,
Nơ? Trường Sơn của sỏ? đḠg?an nan.
Ngườ? s?nh ra trong mùa nước đỏ
Và cực nhọc của ngọn g?ó nóng trờ? Tây
- ngọn g?ó thổ? vào t?m Đất V?ệt
nỗ? đau mất nước…
Rồ? từ dòng nước quê hương
Ngườ? nhấn ch?̀m quân g?ặc.
Từ bàn tay Tổ quốc
Ngườ? làm nên cơn đ?̣a chấn Đ?ện B?ên.
Thổ? làn g?ó tự do đến bao dân tộc nô lệ.
Từ Trường Sơn đá sỏ?
Ngườ? dựng nên trường thành đ?̉nh cao
Của lòng yêu nước, của những v?̀ sao
Trên mũ ngườ? l?́nh g?ả? phóng quê nhà.
Và trên lá cờ phấp phớ? nơ? Thống Nhất d?nh.
Rồ? cánh ch?m lạ? t?ếp tục bay xa
Đạp sóng b?ển Đông, g?ữ đảo quê nhà.
Và bay cùng đất nước đ? lên.
Ngày hôm nay.
Cánh ch?m ấy lạ? bay
Bay về nơ? vô tận
Nơ? có Bác và bao đấng h?ền nhân.
“Ngọn nú? lửa phủ tuyết trắng”
Nhưng sức nóng sẽ lan tỏa
Ra khắp V?ệt Nam, khắp hoàn cầu,
Sưở? ấm những cánh ch?m bé bỏng
Những cánh ch?m của ngày ma? đất nước.
Nay
Đàn ch?m non đất V?ệt
Nguyện lấy hết sức mạnh từ trá? t?m
Để đ? t?ếp con đường cha anh
Đưa đất nước t?ếp tục đ? nhanh trên con tàu ấm no hạnh phúc.
Cùng lờ? thề sắt son trong máu
Về chủ quyền đất nước th?êng l?êng nơ? cánh đồng làng mạc ngọn g?ó
nơ? sóng vỗ trong nắng ch?ều đảo xa…
Tác g?ả: Phạm Quang Huy
(Ema?l: v?etnampqhuy@gma?l.com)