(ĐSPL) - Sau một cơn bạo bệnh năm 2000, bà Lê Thị Rép ngụ tạ? ấp Bình An (xã Vĩnh Hựu, huyện Gò Công Tây, tỉnh T?ền G?ang) không còn cắt tóc được nữa, mỗ? lần cắt lạ? một lần đau ốm, tóc dà? ra thì tự động bết lạ? thành bú?, cứng như đá...
Má? tóc “thần bí”...
Bà Lê Thị Rép thản nh?ên ngồ? chặt củ? dừa trong kh? chúng tô? đưa ánh mắt tò mò, dò xét má? tóc kỳ lạ từ gốc đến ngọn. Ch?ếc nón lá to bản không thể che hết bú? tóc cao như một hòn nú? nhỏ màu vàng óng ánh.
Bà Rép g?ấu má? tóc dà? dướ? ch?ếc nón lá.
Tay bà Rép ở tuổ? 60 đã lốm đốm đồ? mồ? nhưng vẫn chắc nịch và đều đặn từng nhát dao chẻ đô? từng thanh củ? dừa cha? cứng. Bà cứ lơ đ? từng câu hỏ? của chúng tô? về má? tóc kỳ lạ, g?ọng nhỏ nhẹ phân bua lý do ít kh? “khoe” má? tóc dà? màu nh?ệm: “Tô? không cắt nên nó dà? vậy thô? chứ đâu có gì kỳ lạ”.
Nó? vậy, nhưng qua câu chuyện đứt quãng theo từng nhát dao, chúng tô? h?ểu để g?ữ và chăm sóc được má? tóc dà? gần 2m, nặng hơn 3kg, bà Rép đã phả? dồn hết tâm sức cũng như lòng t?n vào sự kỳ d?ệu của tạo hóa.
Từ nhỏ, bà Lê Thị Rép đã thành tâm theo Phật, cũng ăn chay các ngày lễ quan trọng trong tháng, thường xuyên tụng k?nh n?ệm phật. Tuy nh?ên, mọ? ngườ? ít kh? thấy bà vào chùa cúng bá?, hay lễ phật, chỉ thấy bà loanh quanh ở nhà, lo chuyện đồng án và nhang khó? tổ t?ên.
Cuộc sống bà Rép sẽ vẫn cứ trô? đ? yên ả nếu như không có một sự lạ khó h?ểu xảy ra vào một ngày trong năm 2000. Sau bữa cơm trưa, bỗng nh?ên bà thấy đầu đau như búa bổ, uống thuốc, bắt g?ó, thoa dầu cũng không khỏ?, đ? gặp bác sỹ cũng không tìm ra được nguyên do.
Tuy nh?ên, cơn đau đầu bất thường ấy chỉ d?ễn ra trong khoảng một tuần lễ thì khỏ? hẳn. Con cá? bà Rép chưa kịp mừng vu? kh? thấy mẹ không còn bị những cơn đau đầu kỳ quá? hành hạ, thì lạ? lo lắng gấp bộ? do má? tóc đang đen mượt dần chuyển sang màu xám, rồ? màu bạc, cuố? cùng một màu vàng ánh k?m phủ đầy lên bú? tóc dà? bết cứng.
Màu sắc tóc thay đổ?, sợ? tóc b?ến dạng không thẳng mà xoăn rồ? tự kết lạ? thành lọn và ngày càng thô ráp. Mỗ? sợ? tóc mọc dà? ra bao nh?êu thì sợ? này dính vào sợ? k?a, bết lạ? thành bú?, chặt cứng và dày hơn cả xịt keo. Thờ? g?an đầu, nhìn thấy tóc quá? đản, hễ tóc mọc ra, bết lạ? thành bú?, bà Rép lạ? cắt ngắn đ?. Nhưng mỗ? lần cắt tóc như vậy, bà Rép lạ? bị đau đầu, bệnh nặng không thể ăn uống, phả? khấn vá? và ngồ? th?ền mớ? khỏ?.
Vậy là, bà đành sống chung vớ? má? tóc dà? kỳ quá?. Tóc dà? ra, bết cứng lạ?, bà quấn thành nh?ều vòng theo bán kính nhỏ dần. Dù không dùng dây hay bất cứ vật l?ệu nào để cố định, má? tóc vẫn g?ữ nguyên vị trí và vào nếp, cao dần trông g?ống như một ngọn nú? nhỏ, vững chã? và huyền bí.
Đến nay, “ngọn nú?” nhỏ bằng tóc của bà Rép đã cao hơn 30cm, kh? xõa ra, má? tóc có hình thù g?ống như một con rồng nhỏ. Phần tóc kết lạ? thành bú? có mù? thơm thoang thoảng, bà Rép cho b?ết: “Tô? không gộ? được phần bú? tóc, kh? nào da đầu ngứa và có cảm g?ác khó chịu tô? mớ? gộ? đầu. Tô? chỉ cho dầu gộ? lên phần chân tóc và da đầu, thoa đều rồ? xả vớ? nước cho thật sạch. Mặc nh?ên, tô? không đả động gì đến phần bú? tóc, mỗ? lần gộ? lạ? treo bú? tóc lên cây xà ngang.”
Kh? nghe chúng tô? nhắc đến một số nhân vật kỳ lạ sống ở vùng khác cũng có má? tóc dà? kỳ quá? như bà, bà lạ? ngẩng đầu lên t?ếp lờ?: “Tô? cũng có nghe nó? về những ngườ? có má? tóc dà? g?ống mình nhưng đ?ều k?ện g?a đình khó khăn nên muốn đến xem thực hư cũng không đ? được”.
... và những chuyện ly kỳ
Ngồ? ngoà? sân chẻ củ? mà bà Rép cũng phả? lấy qua? nón lá bằng vả? che kín vùng mặt chỉ để hở đô? mắt. Hàng xóm bà Rép cho b?ết: “Kh? đ? làm đồng hay chẻ củ? trước sân, bà Rép đều che kín mít khuôn mặt, bả cũng ít kh? đến chỗ đông ngườ?, quanh quẩn ở nhà và đồng ruộng. Bả che vậy để không a? nhìn thấy rõ khuôn mặt, bả không thích ngườ? ta đồn đạ? lung tung về má? tóc của mình”.
Thế nhưng, bà Rép càng che chắn cẩn thận, ngườ? dân càng tò mò và h?ếu kỳ hơn. Bà con ấp Bình An kh? thấy chúng tô? tìm đến thì thúc g?ục và dẫn đường đến nhà bà Rép. Mọ? ngườ? chỉ mong qua báo chí sẽ h?ểu được má? tóc kỳ lạ của bà. Nhưng không ngờ, a? nó? cỡ nào, năn nỉ hết lờ? bà cũng không tháo vả? che, không cho chúng tô? chụp ảnh.
Bà Rép ch?a sẻ: “Mỗ? lần chụp ảnh, tô? đều bị hành đau đầu, không ăn uống gì được. Một lần duy nhất cách đây cũng lâu, tô? cho một ngườ? chụp ảnh má? tóc của mình. Sau lần đó, tô? đổ bệnh thập tử nhất s?nh kh?ến mọ? ngườ? lạ? có chuyện để bàn ra tán vào. Từ đó, tô? ngạ? và không t?ếp xúc nữa”.
Không b?ết có sự trùng hợp nào không, kh? câu chuyện bà Rép sống ở ấp Bình An có má? tóc dà? được nh?ều ngườ? b?ết đến thì cũng là lúc, g?a cảnh ngày càng đ? xuống, con cá? của bà làm ăn thất bạ?, đứa cháu nộ? tra? cũng đột nh?ên bị động k?nh nửa tỉnh nửa mê. Năm nay, cậu bé đã 12 tuổ? mà gương mặt như mớ? lên 5, lên 6 tuổ? cũng như không b?ết gì ngoà? cườ? và khóc.
Sau sự v?ệc đó, con cá? bà cho rằng, chính vì mọ? ngườ? b?ết chuyện bà Rép có má? tóc dà? nên bị ông bà quở phạt rồ? cấm bà không được t?ếp xúc và kể về nguồn gốc của má? tóc dà? kỳ quá?(?).
Bức ảnh đầu t?ên bà cho ngườ? khác chụp kh?ến các cơn đau đầu đến vớ? mình (ảnh g?a đình cung cấp)
Em gá? bà Rép, bà Lê Thị Rép Em (56 tuổ?, ngụ ấp Bình An, xã Vĩnh Hựu, huyện Gò Công Tây) cho b?ết: “Từ sau kh? căn bệnh nhức đầu kh?ến tóc mọc ra không thể cắt, chị tô? dờ? nhà vô vườn dừa, ở sâu trong ruộng để ít ngườ? tớ? lu?, chứ ngày trước chị ấy sống chung vớ? tô? ở ngô? nhà ngoà? lộ lớn. Mấy năm nay, chị Rép ít qua lạ? thăm v?ếng ngườ? thân, chỉ ở nhà trông nhà và co? chừng thằng cháu bị tâm thần nhẹ, cho mấy đứa con đ? làm, rồ? đ? ruộng làm lúa, trồng hoa màu thô?”.
Dù phả? nuô? má? tóc dà? gần 2m và nặng hơn 3kg, da dẻ, cơ thể của bà Rép vẫn khỏe khoắn. Năm nay, bà Rép vừa tròn 60 tuổ? nhưng đ? đứng, làm v?ệc còn rất nhanh nhẹn, đầu óc bà còn rất m?nh mẫn, l?nh hoạt.
Ngô? nhà bà Rép nằm nép mình dướ? mấy tán dừa sa? trá?, nhà bà lúc nào cũng đóng cửa rào, thó? quen lạ lẫm vớ? ngườ? dân quê, nơ? con ngườ? ta h?ếu khách hơn bất cứ đâu. Bà Rép chấp nhận sống ẩn mình để tránh đ?ều t?ếng không tốt cho con cá?. Ở tuổ? 60, bà vẫn mang nh?ều muộn ph?ền, vẫn lo, vẫn thương cho con cháu còn quá khó khăn, lạ? mang thêm bệnh tật.
Đã có lúc, bà nghĩ: “Nếu mình nổ? t?ếng nhờ má? tóc dà? này, chắc sẽ k?ếm thật nh?ều t?ền từ những ngườ? h?ếu kỳ tìm đến đây tham quan thỏa trí tò mò. Nhưng chính cá? ý nghĩ “nhà quê” ấy kh?ến tô? trả g?á bằng bao lờ? đàm t?ếu và đồn thổ? của ngườ? dân xứ Gò Công Tây. Rồ?, con cháu khổ lây vì mình đem cá? màu nh?ệm ra bán cho th?ên hạ nhìn ngắm nên bị ông bà trách phạt”.
Nay bà Rép chỉ b?ết tụng k?nh n?ệm phật, sống vu? vầy và có ích bên con cháu, để lòng thanh tịnh nghĩ về cá? th?ện, chứ không để tạp n?ệm vấy bẩn má? tóc dà? thần bí mà tạo hóa không dễ cho con ngườ?.
Sống g?ản dị, không mê tín dị đoan Ông Lê Văn Quang, trưởng ấp Bình An (xã Vĩnh Hựu, huyện Gò Công Tây, tỉnh T?ền G?ang) cho b?ết: “Từ nhỏ, bà Lê Thị Rép là ngườ? rất thật thà, chất phác không có chuyện tuyên truyền mê tín dị đoan, sống hòa đồng vớ? thôn xóm. Thế nhưng, bà cũng ít cho a? xem tóc của mình, bà chỉ luẩn quẩn ở nhà, làm ruộng. Hoàn cảnh g?a đình cũng khó khăn, bà có ha? ngườ? con tra? nhưng anh nào cũng nghèo, nên bà tự lo cho bản thân không để con cá? vướng bận”. |
NGỌC LÀI - HÀ NGUYỄN