Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Kỳ 3: Đi tuyển làm vợ người Hàn sẵn sàng làm "chuyện ấy" khi vừa "chốt"

(DS&PL) -

Không phải cô gái nào có nhu cầu lấy chồng Hàn Quốc cũng đều trúng tuyển ngay ở lần xem mặt đầu tiên. Nhiều cô đi cả năm, cả tháng vẫn không không được lựa chọn...

Không phải cô gái nào có nhu cầu lấy chồng Hàn Quốc cũng đều trúng tuyển ngay ở lần xem mặt đầu tiên. Nhiều cô đi cả năm, cả tháng vẫn không không được lựa chọn bởi không đáp ứng được những tiêu chuẩn mà phía nhà trai đưa ra.

Địa điểm xem mặt bất ngờ

Rời khỏi nhà hàng Hồng Ngọc, chúng tôi lại ngược đường về thị trấn Núi Đèo. Đi theo madam Th. khoảng 4km và dừng xe trước một tòa nhà cao 6 tầng ở ngay mặt đường thị trấn. Một tấm biển lớn với dòng chữ: “North River Restaurant” được đặt dọc theo chiều dài của ngôi nhà, nổi bật giữa dãy phố đông người.

Địa điểm xem mặt "rể" do Madam Th. dẫ PV tới tuyển chồng.

Hai người, một nam, một nữ, có vẻ là nhân viên ở đây, ngồi bên chiếc bàn cạnh lối vào tòa nhà chăm chú nhìn chúng tôi đi xe máy vào mà không nói gì. Dường như họ đã quá quen với madam Th. dẫn các cô gái đến đây, một người đàn ông bước lại gần. Vừa ghi vé xe cho chúng tôi, ông ta vừa buông lời trêu cô gái mặc váy hồng tên P.A. đi cùng tôi và madam Th.: “Xinh gái như thế này chắc chắn là được chọn rồi”.

Rất nhanh, người đàn ông dặn madam Th. đưa chúng tôi lên tầng 4. Trong thang máy, P.A. cùng một số cô gái khác tranh thủ tô son, dặm phấn, “tút” lại nhan sắc trước khi gặp mặt “chồng tương lai”.

Cửa thang máy mở ra, tôi thấy 4 cô gái họ do một người đàn bà dẫn tới đã ở hành lang trước cửa phòng 403 và 404 từ lúc nào. Hóa ra khách sạn này người Hàn Quốc thuê phòng để ở trong những ngày ở Việt Nam cũng biến thành địa điểm xem mặt, chọn vợ.

Chúng tôi đứng ở ngoài hành lang một lúc thì có một cô gái tóc dài, mặc váy đen ngắn bước ra từ phòng 403. Hình như cô nàng là phiên dịch của công ty. Cô bước lại gần chỗ chúng tôi rồi nói với các bà mối: “Không tuyển 18 tuổi nhé”. Thấy vậy, madam Th. nhanh nhẹn trả lời: “Ở đây toàn trên 20 thôi con ạ. Đây 93, 94, 95. Chưa đứa nào có chồng, có con cả”.

Cô gái váy đen quan sát tôi một lúc rồi cầm tay tôi dẫn vào phòng 403. Trong phòng, điều hòa bật mát rượi. Tường được sơn màu xanh nước biển nhạt, khá dịu mắt. Ngay gian ngoài kê bộ sofa để tiếp khách. Một người đàn ông còn khá trẻ, mắt một mí, đeo kính, mặc sơ mi trắng, quần âu (tôi đoán là chú rể) ngồi trên ghế; một người đàn ông khác gầy hơn, đeo kính đen, đội mũ đen, áo sơ mi kẻ sọc, quần ngố, tay cầm máy ảnh chỉ chỗ cho tôi ngồi rồi nhanh chóng biến mất.

Tiêu chuẩn chọn dâu kỳ lạ

Tôi vừa ngồi xuống, cô gái lúc trước bắt đầu hỏi thông tin của tôi: Tên tuổi, chiều cao, cân nặng, hoàn cảnh gia đình, anh(chị)... và phiên dịch sang tiếng Hàn Quốc cho chú rể nghe. Đặt tay lên cằm chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng chú rể nói điều gì đó về tôi bằng tiếng Hàn với cô phiên dịch. Cô phiên dịch quay qua hỏi tôi về công việc đang làm ở Việt Nam.

Một “chú rể” tham gia tuyển “cô dâu”.

Giống như những lần trước trao đổi với các chú rể, tôi cho biết bản thân đang làm công nhân ở một công ty Nhật ở Hải Phòng. Bất ngờ, cô gái phiên dịch hỏi kỹ hơn về công ty tôi làm, lương tháng, công việc... Mất vài giây suy nghĩ, tôi trả lời do tên công ty quá dài và bằng tiếng Anh nên tôi không thể nhớ được. Công ty chuyên về may mặc xuất khẩu, nếu chịu khó tăng ca làm thêm thì lương cũng đủ chi tiêu. Cô gái gật đầu và dịch lại câu trả lời của tôi. Chú rể vẫn mang dáng vẻ suy nghĩ như lúc đầu tôi nhìn thấy, lặng im không nói gì.

Cô gái nhanh chóng nói sơ qua về người đàn ông này cho tôi biết: “Chú rể 43 tuổi, nhà cách thành phố Seoul khoảng nửa tiếng lái xe. Anh ấy làm lái cẩu, lương 5.000 USD”.

Cô gái dừng nói với tôi và quay sang nói chuyện với chú rể bằng tiếng Hàn. Sau khoảng vài ba câu nói chuyện, người này bắt chéo hai bàn tay lại hình chữ X ra hiệu từ chối. Cô gái phiên dịch cảm ơn tôi rồi nhanh nhẹn mở cửa phòng đưa tôi sang phòng 404 ở ngay kế bên.

Giống như bước vào phòng 403 lúc trước, tôi gặp chú rể ở phòng 404 trong chớp nhoáng. Cũng hành động bắt chéo tay từ chối sau khi nghe phiên dịch nói về thông tin cá nhân của tôi, tôi mở cửa ra ngoài với đầy thắc mắc trong lòng.

Gặp lại cô gái phiên dịch ở phòng 403 đang đứng nói chuyện với madam Th., tôi bước đến gần và hỏi: “Chị ơi, có phải các anh ấy (chú rể-PV) không thích con gái đi làm công ty phải không?”. “Ừ. Các anh ấy thích lấy con gái ở nhà nội trợ hơn”, Cô gái phiên dịch đáp.

Nghe thấy cuộc nói chuyện của tôi với cô phiên dịch, P.A. quay ra bắt chuyện với tôi. Cô nàng cho biết, mình là người Quảng Ninh, có chị gái đã từng lấy chồng Hàn qua madam Th. nên bố mẹ cô nàng tin tưởng gửi cô sang Hải Phòng cho madam.

“Trước đây, mình cũng bị một anh từ chối vì lý do mình làm công nhân ở công ty. Vì quá ưng anh này, mình hỏi lại: “Bây giờ em bỏ việc anh có đồng ý lấy em không?” thì anh ấy phũ phàng đáp: “Em bỏ công việc hiện tại thì em sẽ làm gì, hay tôi sẽ phải nuôi em”” – P.A. tâm sự.

P.A. chép miệng nói thêm, công nhân cũng là một nghề mà không hiểu tại sao nhiều chú rể lại có tiêu chuẩn chọn dâu kỳ lạ đến thế. Thêm vài cô gái xinh đẹp khác vào phòng 403, 404 để ứng tuyển nhưng đều lắc đầu đi ra. Có cô bị chú rể chê quá thấp, quá bé; có cô trượt mà cũng không hiểu lý do tại sao.

“Dường như chú rể tại những địa điểm sang trọng như thế này có tiêu chuẩn chọn dâu cao hơn hay sao ấy”, P.A thì thầm nói với tôi.

Chúng tôi đi xuống dưới sảnh lấy xe máy. Madam Th. gọi với lại dặn mấy hôm nữa sẽ xem mặt rể ở bên thành phố Hải Phòng. Cụ thể thời gian, địa điểm sẽ thông báo sau, và yêu cầu chúng tôi phải bật điện thoại 24/24 để có thể sẵn sàng đi xem rể bất cứ lúc nào.

Sẵn sàng làm “chuyện ấy” khi vừa “chốt”

Mấy hôm sau, vào giữa tuần, madam Th. gọi điện thoại giục chúng tôi đi xem mặt chú rể. Vẫn địa điểm cũ là nhà hàng Hồng Ngọc. Một cô gái tóc ngắn, mặc áo bó sát, váy đen cũn cỡn có vẻ lưỡng lự sau khi từ phòng “phỏng vấn” chú rể đi ra. Ngay lập tức, người dẫn mối của cô gái tiến tới thuyết phục. Cộng thêm những lời động viên của cô bạn đi cùng, cô gái này đã mỉm cười gật đầu đồng ý. Các cơ trên mặt madam dẫn mối của cô như giãn ra hết cỡ, vui mừng dẫn lại phòng “phỏng vấn” vừa rồi để “chốt” dâu-rể.

Mấy phút sau, cửa phòng bật mở. Cô gái và chú rể khoác tay nhau bước ra trong sự chúc mừng của các madam. Theo hướng dẫn, cặp đôi này đưa nhau lên tầng 2 của nhà hàng Hồng Ngọc để có không gian riêng tìm hiểu nhau kỹ hơn.

D.L. – cô bạn của tôi đã lấy chồng Hàn Quốc 5 năm trước cho biết, sẽ không có phiên dịch khi cả hai vào phòng riêng như thế. Lúc đó, mình cần phải vận dụng hết khả năng và ngôn ngữ mà mình biết để nói chuyện với chú rể. Sau đó sẽ xin số điện thoại để liên lạc với nhau, chủ yếu là liên lạc qua Kakaotalk.

“Họ cũng có thể đòi hỏi và sẵn sàng làm “chuyện ấy” với mình ngay tại lúc đó” – D.L. cho biết.

Tiếng madam Th. bỗng vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện của tôi với D.L. qua điện thoại: “Ở đây hết rể chọn dâu rồi con ơi. Bây giờ di chuyển đến số 6 đường Trung Lực bên Hải Phòng để xem rể tiếp nhé. Đây là chỗ người quen giới thiệu. Bây giờ bu có việc bận, không đi cùng sang đấy được. Con với P.A đi nhé. Bu dặn người ta rồi...”.

(còn tiếp)

Nhóm PV

Tin nổi bật