KÍNH DÂNG BÁC VÕ NGUYÊN GIÁP
Đạ? tướng ơ?!
Ánh mắt mườ? phương
Cũng chút hờn ghen một làng An Xá
Đã nuô? ông nên dáng nên ngườ?
Con cua đồng vạt cả? ven sông
Ngụm nước, hồn quê
Thấm tình
Đất Quảng
Ông là ngườ?
Đ? qua thế kỷ
Nên âm vang cứ nhân nghĩa tràn đầy
Sợ? râu vàng ủ lạ? buổ? tàn đông
Để nghe t?ếng ch?m chín ch?ều thương nhớ
Con theo Bác
từ lúc nằm nô?
Cùng cha mẹ khắc sâu lòng trung nghĩa
Lờ? độ lượng
Lắng nghe và ch?a sẻ
Tình của Ngườ? ôm trọn cả non sông
Đêm gố? đầu
G?ấc ngủ không yên
Bác cứ nghĩ v?ệc dân v?ệc nước
Một quả t?m
Bao lần nứt nẻ
Một con ngườ? sông nú? tạc gh?
Trang lịch sử
Vàng son muôn thuở
Cùng Đ?ện B?ên chấn động địa cầu
Ông lá? đò
Ba lần cập bến
Má? chèo chao non nước Lạc Hồng
Đò vẫn xuô? mà Ngườ? bỏ bến
Khăn tang lòng
Trắng lệ bắc nam
Bác yên nghỉ
Vũng Chùa – Đảo Yến
Mưa tháng mườ? t?ễn b?ệt Ngườ? đ?
Con t?m nghỉ
Nhịp t?m ngừng
Mặt trờ? đỏ
Của ngườ? dân V?ệt
Thế g?an ơ?! mưa nắng vẫn còn
Lờ? b?a mộ
V?nh danh Ngườ? yêu nước
Mắt mô? mềm nhỏ lệ cả trờ? xanh.
Tác g?ả: Lê Văn Hảo
(TP. Tuy Hòa, Phú Yên)