ĐẠI TƯỚNG!
Theo dòng chảy của thờ? g?an, những câu chuyện hào hùng hay những truyền thuyết cũng lu? dần rồ? mờ nhạt g?ống như hoàng hôn của buổ? ch?ều cuố? ngày đen dần rồ? b?ến mất. Và nếu không có những con ngườ? vĩ đạ?, những huyền thoạ? đã ?n dấu mình lên đó thì có lẽ sẽ chẳng mấy a? nhớ về lịch sử làm gì. Nếu chỉ là những con số được gắn l?ền vớ? những mốc thờ? g?an tạ? những địa đ?ểm đã xảy ra những sự k?ện A, B, C… thì sẽ chẳng bao g?ờ để bạn, tô? ,hay bất cứ a? có thể nhồ? nhét những thứ đó vào trong bộ não của mình dù b?ết rằng mỗ? một cá? đầu luôn dư sức để là nơ? cư chú của hàng ngàn dữ l?ệu bở? lẽ vớ? 100 tỷ nơron thần k?nh thì khả năng để làm v?ệc đó là có thừa.
Xét một cách tổng thể thì lịch sử là để gh? dấu lạ? những sự k?ện quan trọng đã từng d?ễn ra. Đố? vớ? một dân tộc thì lịch sử sẽ cho ta thấy được sự thay đổ? vận mệnh của một đất nước, cho thấy sự khác b?ệt của các thể chế chính trị, phát tr?ển về mặt k?nh tế…và trên hết đó là sự ảnh hưởng tớ? cuộc sống s?nh hoạt của hàng tr?ệu con ngườ? trong quốc g?a đó. Vậy mà đô? kh? chỉ là một con ngườ? nhỏ bé nhưng cuộc đờ? ấy lạ? chính là cả một lịch sử. Đó là “ Đạ? Tướng”!
“Đạ? Tướng”! chỉ thế thô?, không cần phả? gh? chú hay cụ thể gì thêm nữa, chỉ từng đó cũng đủ để gợ? lên hình ảnh về một con ngườ? vĩ đạ? nơ? hàng tr?ệu trá? t?m mà g?ờ đây đang có được những nhịp đập yên bình, đang tưởng nhớ và hướng về nơ? một trá? t?m đã yên nghỉ trên mảnh đất mẹ Quảng Bình. Trá? t?m ấy g?ờ đây đã không còn nhịp đập nữa, hơ? thở ấy g?ờ đây sẽ là một hơ? thở dà? vô tận được ôm ấp và bao bọc trong mảnh đất cộ? nguồn quê cha.
Đạ? Tướng, Đạ? Tướng…và Đạ? Tướng! vị Đạ? Tướng ấy chỉ sắc phong một lần và duy nhất, vị Đạ? Tướng ấy là Tổng Tư Lệnh của quân độ? nhân dân V?ệt Nam, vị Đạ? Tướng ấy đã lãnh đạo độ? quân của mình từ những con số ít ỏ? về quân lực, từ những trang bị đơn g?ản, thô sơ cùng vớ? lố? đánh du kích suất thần cho tớ? chỉ huy tác ch?ến trong hợp đoàn b?nh chủng trong suốt 30 năm ch?ến đấu cách mạng đã dành hết thắng lợ? này đến thắng lợ? khác, là nỗ? kh?ếp sợ của b?ết bao kẻ thù sừng sỏ, là một tượng đà? đầy quyền uy kh?ến cho những tên thực dân, đế quốc phả? cú? đầu kính nể. Ngườ? là một huyền thoạ? ngay từ kh? còn sống trong lửa đạn, ch?ến thuật quân sự của ngườ? đã truyền nguồn cảm hứng cho những ngườ? lính trên khắp thế g?ớ?. Trong thờ? bình ngườ? là tấm gương về lố? sống trong sáng, l?êm kh?ết. Ngườ? g?ản dị hơn bất cứ ngườ? dân bình thường nào khác, không phả? là một huyền thoạ?, ngườ? chỉ nhận mình là một ngườ? lính. Không phả? là một huyền thoạ?, vậy mà hãy xem đây, kh? ngườ? nằm xuống:
Đó là hình ảnh toàn dân đã đổ về bên cạnh số nhà 30 Hoàng D?ệu để v?ếng Đạ? Tướng sau kh? b?ết t?n ngườ? đã ra đ?.
Hà Nộ? sáng 05/10/2013 một buổ? sáng có nắng vàng và những cơn g?ó nhẹ, có vẻ như khá là dễ chịu. Nhưng hãy nhìn trên nét mặt của những con ngườ? trên đây, sự ?m lặng cùng nỗ? buồn kéo dà? sâu thẳm, họ hụt hẫng như vừa đánh mất đ? từ mình đ?ều gì đó vô cùng th?êng l?êng cao quý.
Ch?ều hôm trước 18 g?ờ 09 phút Đạ? Tướng đã ra đ?. Nhưng là vị Đạ? Tướng nào, vị Đạ? Tướng đó là của a? mà sao tất cả ngườ? dân lạ? trở nên như vậy. Đúng rồ?! là Đạ? Tướng của lòng dân, là Đạ? Tướng của nhân dân. Hình ảnh đó đã quá rõ,quá mức s?nh động rồ? không cần phả? thêm vào đó một danh từ nào hết.
Đố? vớ? những ngườ? dân có dịp đặt chân tớ? nơ? đây, thì khoảng thờ? g?an này là đẹp nhất trong năm, là khoảng thờ? g?an mà vị Thần Th?ên Nh?ên đã bớt đ? sự lườ? b?ếng, dường như là dịu dàng và có trách nh?ệm hơn kh? mang tớ? những gam màu tươ? đẹp: màu vàng của lá, màu xanh của mặt hồ nước, bình m?nh màu nắng thì thật tươ? tắn, còn hoàng hôn ch?ều xuống thì tím đỏ chân trờ?.
Không phả? mơ đâu V?ệt Nam quê tô? đó,
Đạ? tướng anh hùng,vì dân như vâng trăng sáng tỏ.
Không phả? mơ đâu trờ? thu quê tô? đó,
Nắng đẹp nhẹ nhàng,lá vàng,g?ó chỉ b?ết thì thầm thô? !
Ch?ều 04/10/2013, Đạ? Tướng quyết định đ? ngủ sớm, kh? hoàng hôn tắt đã mang theo những t?a nắng cuố? ngày còn xót lạ?. Đạ? tướng đã cùng ông mặt trờ? chìm sâu vào g?ấc ngủ. Và kể từ đó những buố? sáng t?ếp theo, ông mặt trờ? vẫn đều đặn đem bình m?nh đến, nhưng không a? còn nhìn thấy bóng g?áng của vị tướng g?à nơ? đâu. Ngườ? đã không thể cùng toàn dân đón ban ma? thêm một lần nào nữa. Ngườ? đã đến, cùng vớ? Bác Hồ kính yêu và những vị Anh Hùng mang cách mạng, ngườ? đã dùng ch?ến tranh nhân dân để chống lạ? nào là quân ph?ệt, thực dân , rồ? đế quốc tàn bạo, đánh tan những tên g?ặc d?ệt chủng bạo tàn từ phía tây, đẩy lu? kẻ xâm phạm ngạo mạn từ phương bắc…để đổ? lạ? hòa bình cho toàn dân hôm nay. Ngườ? đã đến trong g?an khó, đem lạ? sự ấm no, bình yên trên ba m?ền tổ quốc. Nay ngườ? đ? và để lạ? cho toàn dân trờ? thu nắng đẹp đẽ muôn vàn.
Phả? chăng đó là tâm nguyện của Đạ? Tướng. Ngườ? mong muốn toàn dân luôn được sống trong yên bình dườ? bầu trờ? tươ? đẹp. Còn ngườ? thì quyết định về vớ? đất mẹ Quảng Bình, nơ? mà ngườ? đã đến trong mùa mưa lũ, ngườ? đã được s?nh ra bên gốc cây mít kh? xung quanh bốn bề nước ngập, cất t?ếng chào đờ? th? thố cùng g?ó mưa !
Bầu trờ? những ngày qua đẹp thật, thờ? g?an trô? đ? thật nhẹ nhàng , êm đềm và ngườ? cũng ra đ? êm đềm như vậy. Nắng vàng thì đẹp lắm, nhưng Đạ? Tướng ơ?! Ngườ? có b?ết không. Những cơn mưa tí tách, dồn dập, rồ? hố? hả. Những cơn mưa bất chợt, kéo dà? và hụt hẫng đã trả? khắp trên những con đường chồng chéo. Những cơn mưa không phả? từ phía trên bầu trờ? đổ xuống mà đó là những g?ọt nước từ lưng trừng nơ? khóe mắt tuôn ra. Từ những cựu ch?ến b?nh vẫn quen gọ? ngườ? là “ Anh Văn”, cho tớ? thế hệ thanh n?ên được b?ết đến ngườ? qua những trang sử sách, hay đứa trẻ được lắng nghe về một huyền thoạ? qua những câu truyện kể, tất cả lúc này đều không thể ngăn được dòng nước mắt rơ?. Và còn đây:
Đạ? tướng sẽ ra đ?, đ?ều này a? cũng rõ,
S?nh lão bệnh tử đờ? ngườ? khó tránh thay.
Ấy thế mà hôm nay, vẫn trách ngườ? vộ? vã!
Bằng Lăng bên nhà lá đỏ rực buồn rơ?.
Một chứng nhân lịch sử t?ễn đưa một huyền thoạ?,
Cứ ngỡ rằng cả ha? là mã? mã?,
Nhưng g?ờ đây chỉ còn một ở lạ?,
Cụ Rùa ngậm ngù? trên mặt nước Hồ Gươm!
Nú? rừng ơ?, hỡ? những cao nguyên lộng g?ó. Sông Hồng ơ? và cả những ch?ến khu Cao-Bắc-Lạng. M?ền Nam ơ?, mặt trận g?ả? phóng dân tộc ơ?. Vĩ tuyến 17 đã không còn là nơ? ch?a cắt. Hãy gọ? ngườ? về vớ? dả? đất hình chữ S của chúng ta. Đừng để ngườ? đ?, hãy níu chân ngườ?, để bầu trờ? này thêm một lần có Bác. Hụt hẫng, vô vọng, buồn sâu thẳm, tất cả chẳng thể g?úp được gì ngườ? vẫn thế ra đ?. Vẫn b?ết rằng vớ? một vĩ nhân như Đạ? Tướng thì dù còn sống con cũng không thể nào gặp được, ấy vậy mà vẫn buồn lắm, thương lắm, nhớ lắm… con đã khóc kh? b?ết t?n ngườ? mất, ngày hôm nay con lạ? khóc kh? v?ết lên những dòng này. Mưa vẫn rơ? dù trờ? cao đầy nắng, mắt vẫn thật buồn thương ngườ? lắm ngườ? b?ết không !
Vớ? những ch?ến công h?ển hách và tình yêu mà Đạ? Tướng đã dành cho toàn dân thì không một ngôn từ nào có thể d?ễn tả hết, và như ngườ? thấy đấy, tình cảm yêu mến, kính trọng của toàn dân dành cho Đạ? Tướng thì cũng không thể nào đo đếm được. Là thế hệ trẻ hôm nay, con luôn ý thức bản thân phả? sống sao cho thật tốt, phả? hoàn th?ện mình, luôn lấy hình ảnh ngườ? là tấm gương toàn d?ện về tà? về đức, về văn và về võ vớ? mong muốn có thể đóng góp một phần sức lực cho Tổ Quốc để xứng đáng vớ? bầu trờ? hòa bình mà Đạ? Tướng đã cùng những ngườ? Anh Hùng mang lạ?. Luận ngữ có câu: “Văn không võ văn nhu nhược, võ không văn võ bạo tàn”!. Cảm ơn ngườ? nh?ều lắm vì bầu trờ? ngày hôm nay!
Lờ? cuố? con x?n cầu nguyện cho l?nh hồn Đạ? Tướng được an nghỉ, chắc hẳn g?ờ này Đạ? Tướng đang ở bên cạnh Bác Hồ kính yêu cùng các cố lão thành cách mạng hàn huyên, tâm sự. N?ềm vu? này ngườ? vu? lắm phả? không!!!.
Tác g?ả: Nguyễn Văn L?nh
(Tam Dương-Khánh Dương-Yên Mô-N?nh Bình)