Anh Y Ploi (35 tuổi, ở xã An Phú, TP. Pleiku) bị bệnh hiểm nghèo nhưng đã nhận tới 4 đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi, có hoàn cảnh khó khăn để nuôi dạy, ngoài ra anh còn mở lớp dạy đàn miễn phí cho trẻ em nghèo.
Theo báo Dân Trí, từ một ngôi nhà bỗng vọng lại tiếng đàn guitar. Trong gian chính của ngôi nhà, một người đàn ông và khoảng 20 đứa trẻ đang say sưa chơi đàn. Thỉnh thoảng, người đàn ông đến bên từng đứa trẻ hướng dẫn cách bấm hợp âm, đây chính là lớp dạy đàn miễn phí của anh Y Ploi.
“Đây là lớp dạy đàn miễn phí đầu tiên của mình ở làng Phung này. Lớp mở hơn 2 tháng và có 22 cháu người Jrai theo học, đứa nhỏ nhất 9 tuổi, đứa lớn nhất 15 tuổi. Mình dạy các cháu về thanh nhạc và cách chơi các loại nhạc cụ như đàn guitar, đàn organ, trống cajon. Mình mong muốn các cháu có thể phát huy năng khiếu âm nhạc để sau này tự tin hơn trong giao tiếp hoặc xả stress nếu cần. Đây cũng là mở một hướng đi với cháu nào muốn dấn thân vào hoạt động nghệ thuật”-anh Ploi chia sẻ trên báo Gialai.com.
Anh Y Ploi (bìa trái) dạy đàn cho các em học sinh. Ảnh: Dân Trí |
"Vào năm 2002, mình bắt đầu mở các lớp dạy nhạc miễn phí cho trẻ em nghèo. Trước đây, các lớp dạy miễn phí chủ yếu ở làng Plei Pông Phrao. Sau đó mình đi dạy miễn phí tại các làng khác ở xã An Phú, Diên Phú, Biển Hồ. Đây là lớp dạy đàn miễn phí đầu tiên của mình ở làng Phung này. Căn nhà này là của chú Phom, một người bạn tâm giao cho mượn phòng để mở lớp học cho mấy đứa trẻ làng này. Lớp mở được hơn 2 tháng và có 22 cháu người Jrai theo học. Đứa nhỏ 9 tuổi, đứa lớn 15 tuổi. Mình dạy các cháu thanh nhạc và chơi 4 nhạc cụ: đàn guitar, đàn organ, trống cajon. Ở đây các cháu đến học chủ yếu là vì đam mê, chẳng phải đi kêu gọi gì đâu, chúng tự tìm đến học đấy”, Y Ploi bộc bạch.
Khi được hỏi về gia đình, giọng anh Y Ploi bỗng trầm buồn: “Vì mắc bệnh hiếm gặp, nên tôi không lập gia đình. Tôi có 4 đứa con nuôi nhưng chúng ở với tôi không được lâu. Chắc là do chưa đủ duyên”.
2 năm nay, do gia đình anh Y Ploi gặp nhiều biến cố khiến khó khăn chồng chất, lý do là mẹ anh phát hiện bị ung thư, bố già yếu, 7 đứa em còn đang ăn học. Tuy vậy, Ploi vẫn duy trì các lớp dạy đàn miễn phí. Chuyện trò về những việc nghĩa của mình, anh trầm ngâm: “Mình thấy họ khó khăn thì giúp thôi, không nghĩ gì cả. Mình giúp họ, họ giúp mình, cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. Mà mình cũng được nhiều người giúp lắm đấy. Nhờ vậy mà mẹ mình có tiền chữa bệnh, các em trong nhà được ăn uống đủ đầy hơn”.
Ông Y Nới-Trưởng thôn Bông Frăo-cho biết: “Dù gia cảnh khó khăn nhưng trước đây anh Ploi vẫn nhận con nuôi. Dân làng thấy thương nên cho gạo phụ giúp anh ấy. Hiện giờ, Ploi còn dạy đàn miễn phí cho trẻ con ở làng. Con trai tôi từng được anh ấy dạy đàn miễn phí lúc nhỏ đấy”.
Kiều Trang (T/h)