Nhập thông tin
  • Lỗi: Email không hợp lệ

Thông báo

Gửi bình luận thành công

Đóng
Thông báo

Gửi liên hệ thành công

Đóng
Đóng

Chuyện cổ tích về màu hoa đỏ

(DS&PL) -

(ĐSPL) - Con không giỏi văn, cũng chẳng hay làm thơ. Nhưng nói về Cô thì con có đầy cảm xúc.

(ĐSPL) - Con không g?ỏ? văn, cũng chẳng hay làm thơ. Nhưng nó? về Cô thì con có đầy cảm xúc.

Đọc bà? thơ của Cô "Chuyện cổ tích tháng mườ?" làm con suy nghĩ....! Nghĩ về Cô, về cuộc sống, về nghị lực sống ph? thường đang chất chứa trong Cô! Con v?ết...!

Con v?ết cho Cô, cho con và cho những đứa con yêu của mình. Con v?ết để tr? ân vớ? ngườ? Thầy cũ, để nhắc nhỡ mình và để các con yêu b?ết rằng trên đờ? này vẫn còn nh?ều câu chuyện cổ tích tuyệt vờ? đến vậy!

CHUYỆN CỔ TÍCH VỀ MÀU HOA ĐỎ 

À ơ?! Mẹ kể con nghe,

Câu chuyện cổ tích về một màu hoa đỏ...

 

Có một loà? hoa nở rộ g?ữa mùa hè,

Mang sắc đỏ như rừng rực lửa.

PHƯỢNG - Tên hoa - Tên của một ngườ?,

Cô g?áo cũ của những trò năm cũ!

 

Nhớ quá đ? thô? ngày đầu Cô đến lớp,

Dáng nhỏ x?nh x?nh, đô? mắt b?ết cườ?,

Tóc bú? cao, ch?ếc áo dà? g?ản dị,

Thanh thoát nụ cườ?, Cô để lộ răng duyên.

 

Đám trò nhỏ của Cô ngày ấy,

Một chút hồn nh?ên, chút dạ? khờ.

Long lanh sáng trong từng ánh mắt,

Cả b?ển trờ? dào dạt sóng yêu thương....

 

Không b?ết tự bao g?ờ...

Từng bà? g?ảng của Cô - đốt lòng trò nhỏ,

Thêm yêu thương chấp cánh vạn ước mơ.

Gó? cả trờ? thương trong từng bà? thơ nhỏ,

Cô trả? lòng mình trong những áng văn.

Cô rót vào t?m của từng trò nhỏ,

Cả một tình yêu, cả một tình ngườ?...

Như cánh phượng k?a nhị vàng, cánh đỏ

Kết thành chùm - Những đốm lửa lung l?nh.

Như góp sức cho hè thêm cháy bỏng,

Cho tháng năm mã? đẹp tuổ? học trò.

Một màu hoa rực đỏ g?ữa trưa hè,

Mang hương sắc cho đờ? thêm mật ngọt.

 

Rồ? cứ thế, Cô - Trò gắn bó,

Mang yêu thương đến vớ? yêu thương....

 

Nhưng bỗng đâu,

Một ngày Cô không còn đến lớp,

T?ếp những ngày sau... và sau nữa... Đâu rồ?...

Ánh mắt thân thương, g?ọng g?ảng bà? đầm ấm,

T?ếng bước chân quen, dáng nhỏ hôm nào?

 

Đâu đó vang lên bà? ca cũ:

"Cháy hết mình cánh phượng nhẹ nhàng rơ?..."

Khúc hát ngân vang .... đau nhó? lòng trò nhỏ,

Thương cánh phượng k?a - Thương quá một ngườ? Thầy!

Nhựa sống trong t?m đương thờ? ấp ủ,

Bao ước mơ, khát vọng, tình yêu...

Bỗng vụt tắt bở? cơn cuồng g?ó lạnh,

Cuốn trô? đ? tuổ? mộng, đờ? hoa,

Cho cánh hoa k?a không còn thắm nữa,

Không tươ? nguyên, không rừng rực g?ữa trờ?....

 

Nhưng không!

Dẫu g?ó cuồng có làm hoa rơ? xuống,

Cá? nắng k?a làm hoa phả? tàn pha?.

Song, chút nhựa sống vẫn còn nơ? hoa ấy,

Sẽ âm thầm cháy mã? cánh hoa xưa....

 

Như chính Cô - Không bao g?ờ khuất phục,

Trước những cơn đau của bệnh tật h?ểm nghèo.

Như chính Cô - Vẫn đang âm thầm sống,

Cho chính mình và cho cả những trò yêu!

 

Phượng chỉ nở mỗ? kh? vào hạ,

Nhưng PHƯỢNG của các trò mã? tỏa ngát hương thơm.

PHƯỢNG mã? thắm - một màu hoa đỏ,

Màu của tình yêu - nghị lực sống ph? thường!

 

À ơ?! Mẹ kể con nghe,

Có một huyền thoạ? về màu hoa PHƯỢNG đỏ...

 

LÊ THU HẰNG (TP. Hồ Chí M?nh, ngày 10/12/2013)

Tin nổi bật