Chùm thơ: Kính v?ếng Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp
ĐÔI MẮT NHÂN VĂN
Mắt Ngườ? nay dẫu khép ngàn thu
Sương khó? ch?ều tang đã mịt mù
Vẫn dõ? trờ? quê phòng đ?ểu dữ
Còn nhìn đất mẹ chắn sâu hư
Nước nguồn mát thấm muôn b?nh sĩ
Lửa nú? rụ? th?êu vạn kẻ thù
Có ánh nhân văn ngờ? mắt ấy
Bở? Ngườ? t?m vẫn ấm ngàn thu.
TRÁI TIM VẪN ẤM
Bở? Ngườ? t?m vẫn ấm ngàn thu
Nhớ cuộc trường ch?nh nhớ ch?ến khu
G?ọt máu con em ngoà? trận mạc
Nắm xương đồng chí g?ữa lao tù
Nay sáng rì rào nghe b?ển nhắc
Hằng đêm man mác thấm trờ? ru
Thổn thức chưa yên bề g?ấc ngủ
Cành non thấp thoáng bóng ch?m gù.
TÁI SINH
Cành non thấp thoáng bóng ch?m gù.
Một g?ấc mơ đờ? quá chỉn chu
Bác b?ết chồ? đâm từ địa l?ệu
Ngườ? hay lộc nảy tự th?ên trù
Vũng Chùa chẳng lánh nơ? phàm luỵ
Đảo Yến nào xa chốn tịnh tu
Thao thức – non sông cần Bác lắm
Ngườ? về đâu phả? chuyến ph?êu du.
BỀ BỘN
Ngườ? về đâu phả? chuyến ph?êu du
Bề bộn g?ang sơn bão trá? mùa
Gánh nặng t?ền nhân còn phó thác
Đường xa hậu thế vẫn trao thưa
Nhân tâm nộ? đố? mong dung hợp
Hộ? nhập bang g?ao há hững hờ
Th?ền quán so? đường lên cõ? hạnh
Bến trờ? neo đậu được hay chưa.
THẮNG HAY THUA
Bến trờ? neo đậu được hay chưa.
Trí dũng ngàn năm chỉ mớ? vừa
Vị kỷ tham quyền phơ? lắm rứa ?
“Dĩ công v? thượng”(*) trốn nh?êu mô ?
Mình quên vì nước mần răng được
Phả? nhớ thương dân nữa lợ? nờ
Tư tưởng sáng ngờ? không dễ học
Nửa vờ? không ch?ến, thắng hay thua.
(*) Lờ? Bác Hồ dạy Đạ? tướng, cũng là một trong những nộ? dung tư tưởng HCM – v?ệc công, v?ệc nước phả? là trên hết.
T?ếng Quảng Bình:
- Lắm rứa: lắm thế
- Nh?êu mô: bao nh?êu, ở đâu
- Mần răng được: làm sao được
- Nờ: kìa
LỊCH SỬ KHÔNG ĐÙA
Nửa vờ? không ch?ến, thắng hay thua
Lịch sử nào dung những chuyện đùa
Văn M?ếu khắc gh? trang h?ển hách
Cụ Rùa lặng đỡ tấm vô tư
Nỏ (*) t?n quạnh quẽ mình Nguyên G?áp
Phả? chịu cô đơn một Ngọn Cờ (**)
Còn Đảng còn Dân còn Đất nước
Hồn th?êng x?n Bác độ trì cho.
(*) Nỏ - không - t?ếng Quảng Bình
(**) Cô đơn Ngọn Cờ là bản nhạc Đạ? tướng ưa thích, sáng tác của nhạc sĩ Trần T?ến. Ngườ? từng đệm đàn p?ano cho Trần T?ến hát bà? này.
VỮNG CƠ ĐỒ
Hồn th?êng x?n Bác độ trì cho.
Ngườ? lính v?nh quang của Cụ Hồ
Nhất trí, nhất nhân, nhất dũng lược
Bách g?ao bách thắng, bách mưu cơ
Bao lâu Á? Quốc tìm Chân Lý
Vạn thuở Vua Hùng đến Tự Do
Lệ Thuỷ trăm năm về Nú? Thọ
Rồng T?ên Âu Lạc vững cơ đồ.
NGƯỜI SỐNG MÃI
Rồng T?ên Âu Lạc vững cơ đồ.
Thế g?ớ? nhân tình vẫn ước mơ
Thánh Võ muôn đờ? nghe t?ếng hát
Thần Văn vạn thưở lắng câu hò
Cá? tô? hoàn lạ? đất trờ? nhận(*)
Mặt mũ? chưa thành Bác g?ữ cho(*)
Ngân vọng chuông ch?ều xao bóng nú?
Hoà trong tâm ý vạn bà? thơ.
(*) Trên ch?ếc đạ? hồng chung ở Nú? Thọ, gh? tên bà Đặng Bích Hà (phu nhân Đạ? tướng) cung t?ến, một mặt có khắc ha? câu thơ của Đạ? tướng Võ Nguyên G?áp:
“Cá? tô? hoàn lạ? đất trờ?
Trả tô? mặt mũ? muôn đờ? chưa sanh”
TRONG LÒNG DÂN
Hoà trong tâm ý vạn bà? thơ.
G?à trẻ đau thương mắt lệ mờ
Chót mũ? Cà Mau lên Lũng Cú(*)
Tận hòn Song Tử tớ? Cha Lo(*)
B?ển ngườ? t?ễn b?ệt dường vô tận
Nhân loạ? tôn v?nh chẳng bến bờ
Vô Thuỷ vô Chung – Ngườ? bất tử
Trong lòng Dân Nước nố? sau – xưa.
(*)Những địa danh tận cùng đất nước
Tác g?ả: Phan Tự Trí
(Trảng Dà?, B?ên Hòa, Đồng Na?)