L?ên tục cả 3-4 tháng “ăn trưa” ở nhà chồng tương la? như thế là em hết luôn cả t?ền. Không những không t?ết k?ệm mà còn đem luôn cả t?ền để dành ra t?êu vì mẹ anh rất hay “x?n” bằng cách nhờ mua đồ nhưng không bao g?ờ trả lạ? t?ền.
Mọ? ngườ? g?úp em vớ?, phen này em quyết không lấy chồng, phả? trả lễ hỏ? ch?a tay chồng sắp cướ? rồ? ra sao cũng mặc.
Em và ngườ? yêu đã ăn hỏ?, còn 8 tháng nữa sẽ tổ chức cướ? tức là vẫn chưa làm dâu. Vậy mà nhà chồng cứ làm như thể em đã là con dâu của họ, sa? kh?ến, mắng chử? nhặng cả lên. Còn anh ấy nữa, chưa là vợ chính thức đã bắt đầu nhờn mặt vớ? em rồ?. Em kể ra đây mọ? ngườ? có tức hộ em không.
Từ cơ quan về nhà em xa hơn từ cơ quan về nhà anh ấy. Mẹ anh nắm được đ?ểm này nên thường xuyên “mờ?” em về nhà ở lạ? qua trưa. Trước đây ha? g?a đình chưa qua lạ? em còn quyền để từ chố?, bây g?ờ sắp thành dâu ngườ? ta rồ? nên cũng không t?ện nó? không.
Vậy là một tuần em về nhà bạn tra? ăn trưa đến 3 lần. Em tưởng được mẹ anh “mờ?” nhưng hóa ra mờ? là như thế này: “Con à, ghé chợ mua cho mẹ X, Y, Z” nhưng không bao g?ờ trả lạ? t?ền chợ cho em. Hay: “Con à, trưa nay về sớm dọn dẹp nấu ăn cho mẹ đ? g?ỗ nhé; Con à, nhà hết bột g?ặt, nước rửa bát con t?ện đường mua luôn nhé, mẹ ngạ? đường sá không chạy xe được”.... Và vô số những chuyện sa? vặt khác.
Bình thường tan làm em về thẳng nhà thay áo quần là ngồ? luôn vào bàn ăn chẳng phả? động tay. Đằng này chưa làm dâu mà vẫn phả? lo toan nộ? trợ nhà chồng. Bố mẹ em an ủ?: “Tập làm cho quen dần” nhưng em thấy thế là lỗ, là thua th?ệt. Chỉ mớ? ăn hỏ?, em vẫn còn cả năm để thảnh thơ? ăn chơ?, sao lạ? phả? ô s?n cho nhà chồng?
Chưa làm dâu chính thức mà nhà chồng cứ làm như thể em đã là con dâu của họ, sa? kh?ến, mắng chử? nhặng cả lên (Ảnh m?nh họa)
Vậy mà mẹ ngườ? yêu em bảo “Vì chưa là dâu chính thức nên mẹ chưa để con làm gì. Sau này là dâu mẹ sẽ bảo ban nh?ều hơn”. Chưa làm gì của mẹ anh ấy là nấu ăn, lau nhà, dọn phòng, cọ to?let, mua sắm vật dụng và thức ăn trong nhà.
Không b?ết sau này bà chính thức “bảo ban” sẽ đày đọa em thế nào nữa. G?ận mẹ chồng tương la? nên em trút lên đầu chồng. Vậy mà anh chỉ cườ? hề hề không bênh vực em lấy một câu.
L?ên tục cả 3-4 tháng “ăn trưa” ở nhà chồng tương la? như thế là em hết luôn cả t?ền. Không những không t?ết k?ệm mà còn đem luôn cả t?ền để dành ra t?êu vì mẹ anh rất hay “x?n” bằng cách nhờ mua đồ nhưng không bao g?ờ trả lạ? t?ền. Những khoản t?ền bé như đ? chợ hoặc khoản t?ền lớn như đ? đóng hộ t?ền đ?ện, mua g?úp cá? máy làm đậu nành... Tháng nào bà ấy cũng “đẻ” chuyện ra làm em tốn kém.
Sau này em khôn hơn không cả nể mà từ chố? luôn không về nhà chồng tương la? ăn trưa nữa. Mẹ anh có gọ? đ?ện hờn trách thế nào em cũng cương quyết nó? không. Thế là bà trở mặt.
Bà nhắn t?n nó? em “đã tạo cơ hộ? để gần gũ? nhà chồng sau này về làm dâu dễ sống hơn mà không b?ết đường”. “Mẹ thấy con chẳng thân th?ết vớ? nhà chồng gì cả”… Thật sự em bất ngờ. Trước mặt mọ? ngườ? bà ăn nó? xun xoe nhỏ nhẹ không ngờ sau lưng lạ? sắc sảo ghê gớm thế.
Tuy không ghé nhà ăn trưa thường xuyên nhưng em vẫn thỉnh thoảng ghé chơ? song không ngồ? lâu. Em hoàn toàn có quyền làm thế vì đã phả? dâu của họ đâu. Một lý do nữa em không thích ngồ? chơ? lâu vì mẹ anh rất hay sa? vặt. Mẹ anh nhác làm, đến lên lầu lấy quần áo tắm mà cũng nhờ em.
Từ bận đấy bà lạnh nhạt hẳn. Lúc nó? chuyện chỉ k?ếm cớ bắt bẻ mắng và dạy đờ? em. Tuy vậy bà vẫn lợ? dụng bằng cách gọ? đ?ện nhờ em mua sắm lặt vặt. Nhưng không phả? lúc nào em cũng mua mang đến mà thỉnh thoảng từ chố? do cuố? tháng con hơ? kẹt t?ền. Em nó? để chồng em mua cho vì anh mớ? có khoản t?ền này khoản t?ền k?a là bà gắt “chưa bắt chuột đã lo ỉa bếp”.
Bây g?ờ thì em b?ết vì sao bà gắt. Chồng tương la? của em thuộc dạng ngườ? bám váy mẹ, sống chết chỉ b?ết đến mẹ, lương tháng anh đưa gần hết cho bà. Cuố? tuần còn bỏ em để chở mẹ đ? tẩm quất. Hỏ? thế có bất công không?
Chưa hết ạ, có khoảng 2,3 lần em ngủ lạ? qua đêm nhà chồng sắp cướ? vì có chút v?ệc r?êng. Lần nào em cũng ngủ r?êng chứ không chung phòng vớ? anh ấy. Hồ? trước không sao nhưng bây g?ờ ghét em nên bà đ? rao khắp nơ? rằng em hư hỏng, mớ? ăn hỏ? đã đến nhà chồng ăn dầm nằm dề. Bà xách mé vớ? hàng xóm khéo rằng: “Tô? sẽ có cháu trước kh? kịp đám cướ? con”.
Có lần bà còn nhắn t?n “Ngữ con, nếu không có thằng ngu con mẹ lấy thì ma nó rước”. Xích mích sao thì xích mích, em rất hã? và dị ứng cách nó? này (Ảnh m?nh họa)
Có lần bà còn nhắn t?n “Ngữ con, nếu không có thằng ngu con mẹ lấy thì ma nó rước”. Xích mích sao thì xích mích, em rất hã? và dị ứng cách nó? này. Thế mớ? b?ết con ngườ? mẹ anh g?ả tạo khủng kh?ếp.
Nghe ngườ? yêu em nó? lạ? là bà mắng anh: "Dạy vợ từ thuở bơ vơ mớ? về. Ch?ều quá g?ờ nó leo lên đầu nhà chồng ngồ?, bảo không nghe nữa rồ?”. Anh ấy cũng g?ận vì em không nghe theo lờ? mẹ anh. Trong kh? em nghĩ mình chẳng làm gì sa? cả.
Chưa cướ? mà tương la? làm dâu làm vợ của em u ám quá. Chồng thì bất tà? co? mẹ hơn vợ. Mẹ chồng thì đanh đá ghê gớm. Em thà ở g?á còn hơn sống trong địa ngục vớ? những ngườ? đó. Chị em thấy em có sa? đ?ểm nào không? Em mà lấy chồng thể nào cũng b? kịch như các chị ở đây. Em hủy hôn là đúng phả? không ạ?
Theo Afam?ly