Cứ kh? nào chị không làm bà vừa ý, bà lạ? lô? chuyện g?a đình chị để bêu rếu. B?ết chuyện, mấy ngườ? bạn bảo chị: “Đừng nhịn, mẹ chồng 'hư' thì phả? xử!”.
Có lẽ chưa đ?ều gì kh?ến chị Tr?nh (Hàng Nón, Hà Nộ?) thất vọng như thất vọng về mẹ chồng. Trước đây, kh? mớ? t?ếp xúc vớ? bà L?ên, chị ngây ngất và hãnh d?ện kh? có một ngườ? mẹ chồng h?ện đạ? và vô cùng quảng g?ao như bà. Chị cảm tưởng mọ? t?ếng cườ? trong ngô? nhà đều xuất phát nhờ sự hà? hước, yêu đờ? của mẹ chồng mà ra. Chị cảm nhận được sự xở? lở? qua cách nó? chuyện của bà, vậy nên hàng xóm xung quanh có vẻ a? cũng quý mến bà.
Thế nhưng đúng là ở trong chăn mớ? b?ết chăn có rận. Từ kh? về làm dâu, chị mớ? b?ết mẹ chồng không đơn g?ản như chị nghĩ và làm dâu phố cổ cũng khó khăn hơn chị tưởng tượng nh?ều.
Chị và anh Ánh yêu nhau kh? cả ha? chân ướt chân ráo ra khỏ? trường đạ? học và đ? làm. Kh? công v?ệc cũng tương đố? ổn định, anh chị quyết định đưa nhau về d?nh. Anh Ánh là một chàng tra? tốt bụng, thông m?nh, nhanh nhẹn, ưa nhìn. Ngày đầu t?ên, anh đưa chị về g?ớ? th?ệu vớ? g?a đình rất êm xuô?, bố mẹ chồng tương la? ra vẻ rất ưng chị. Đến nhà anh, chị cảm nhận được sự nồng ấm trong không khí g?a đình, sự hạnh phúc qua cách mọ? ngườ? đố? xử vớ? nhau.
Sau kh? cướ?, chị cũng thật thà tìm đến mẹ để g?ã? bày tâm sự về mình. Gặp chuyện buồn, chị không ngạ? ngùng gục đầu vào va? mẹ khóc ngon lành, chị cứ nghĩ mẹ chồng như mẹ đẻ mình vậy.
Chị s?nh ra và lớn lên ở Thá? Nguyên, mảnh đất tươ? đẹp nổ? t?ếng vớ? món chè thượng hạng, chị cũng từng được bố mẹ yêu thương, dạy dỗ, chăm bẵm suốt tuổ? thơ ngọt ngào, nhưng không may bố chị sớm qua đờ? vì bị sốc kh? b?ết mẹ có ngườ? đàn ông khác.
Lúc đó chị còn quá nhỏ để có thể can th?ệp g?ữ gìn má? ấm, mọ? thứ cứ thế tuột qua chị lúc nào không b?ết. 9 tuổ?, chị đã sống vớ? ông bà ngoạ?, số lần mẹ về thăm chị đếm trên đầu ngón tay.
Đến g?ờ kh? được làm con của bố mẹ chồng, chị mong mỏ? chị sẽ bù đắp được sự th?ếu thốn tình cảm thờ? bé. Nhưng rồ? chị vô cùng buồn và tự á? kh? một ngày ngườ? em của mẹ chồng đến chơ? và nó?: “Cháu là cháu sướng lắm đấy. S?nh ra, bố mẹ đã không ra gì mà g?ờ lọt ngay vào g?a đình có bố mẹ chồng tốt. Đúng là chuột sa chĩnh gạo đó”. Chị b?ết câu nó? đó không sa? hoàn toàn nhưng chị không h?ểu mẹ chồng đã nó? gì vớ? dì mà bà bảo bố mẹ chị là "loạ? không ra gì".
Rồ? một ngày chị thực sự bị sốc kh? chính ta? chị nghe thấy mẹ đ? rêu rao vớ? hàng xóm: “Bố mẹ nó là loạ? chẳng ra gì, mẹ thì theo tra? kh?ến bố nó uất mà chết”. Chị đứng trân trân kh? nghe họ lờ? qua t?ếng lạ?. Chị khóc như mưa kh? nghe mẹ chồng còn tự hỏ?: “L?ệu có kh? nào nó sẽ g?ống mẹ nó không nhỉ? Con cá? k?ểu gì mà chẳng g?ống bố mẹ?”
Nuốt nước mắt vào trong, chị ?m lặng tự an ủ? mình: “Có lẽ vớ? ngườ? tính xở? lở? như bà khó tránh khỏ? những lúc lỡ lờ?”.
Chị cố gắng quên đ? sự v?ệc đó và vẫn tận tâm vớ? chồng, vớ? g?a đình chồng. Ngày ngày đ? làm về đúng g?ờ, chị lao vào làm v?ệc nhà, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Thấy vợ đảm đang, chăm chỉ, anh Ánh vu? lắm. Anh bảo: “Từ ngày có vợ, g?a đình vu? hơn, cơm ăn ngon hơn, nhà sạch hơn”. Nh?ều kh? anh còn vô tư khen vợ trước mặt mẹ: “Tr?nh còn khéo hơn cả mẹ, mẹ nhỉ? Tr?nh làm gì cũng không a? phả? chê”.
Và kh? cả chồng lẫn bố chồng đều khen ngợ? chị, chị cảm thấy mẹ chồng không hà? lòng chút nào.
Một ngày, chị bị mệt và x?n nghỉ làm sớm, về tớ? nhà chị thấy bà đang bớ? tung tủ đồ của chị. Thấy chị, bà có chút ngượng nghịu, song bà cũng không vòng vo, đ? thẳng vào vấn đề: “Đồ lót mà sao con cầu kỳ thế, có bao nh?êu ch?ếc chưa mặc, còn nguyên mác. Mà mẹ góp ý luôn nhé, con dùng những đồ lót phản cảm thế này chẳng khác nào như đàn bà không đàng hoàng. Không phả? con đang có ý định quyến rũ ngườ? đàn ông nào đó chứ?”.
Đến lúc này chị mớ? h?ểu mẹ chồng đang nghĩ chị cũng g?ống mẹ đẻ mình, sẽ là ngườ? không ra gì. Chị g?ả? thích thế nào bà cũng nhất nhất bảo chị “khôn hồn thay đổ? đ?”.
Không những thế, bà còn nó? rõ vớ? chồng chị rằng “nhìn thấy đ?ềm gở về đức hạnh của con dâu”. Anh Ánh h?ểu rõ tính vợ nên anh chỉ gạt đ? và không nghe.
Thấy con tra? bênh vợ chằm chặp, bà càng không hà? lòng. Từ đó, bà ghét con dâu ra mặt. Không dướ? 3 lần chị bắt gặp bà lọ mọ lục lọ? phòng r?êng của vợ chồng chị, lén lút đọc t?n nhắn trong máy đ?ện thoạ? của chị. Trước mặt con tra?, bà luôn vu? vẻ vớ? chị nhưng sau lưng, kh? chỉ có ha? mẹ con, bà lạ? lô? chuyện g?a đình không hạnh phúc của chị ra để đay ngh?ến rằng chị quá sướng kh? lấy được con bà, làm dâu bà.
Chị Tr?nh thấy mình càng nhịn, bà càng không co? ra gì. Chị đã cố gắng 9 bỏ làm 10 những mong g?a đình được êm ấm nhưng càng ngày bà càng được nước lấn tớ?. Cứ kh? nào chị không làm bà vừa ý, bà lạ? lô? chuyện g?a đình chị để bêu rếu. B?ết chuyện, mấy ngườ? bạn bảo chị: “Đừng nhịn, mẹ chồng 'hư' thì phả? xử!”.
Một lần, kh? cả nhà chưa a? xuống ăn, có bà và chị, bà chê chị: “Thức ăn thì mặn, cơm thì nhão. Thế này thì nuốt sao nổ? mà còn khen là sao?”.
Chị quá mệt mỏ? và nó? thẳng vớ? mẹ chồng: “Tạ? con có nghe mẹ chê con vớ? các bác hàng xóm con là đứa bất hạnh, bố mẹ thất đức, sống vô vị nên nấu ăn cũng nhạt toẹt, hôm nay con phả? nấu đậm hơn”.
Sượng sùng, bà ?m lặng, bà b?ết mình đã sa?. Từ hôm đó, chị thay đổ? hẳn thá? độ, chị không vu? vẻ, hăm hở tâm sự vớ? mẹ chồng như trước đây nữa.
Đ?ều chị lo lắng nhất là đ?ều này b?ết đâu sẽ ảnh hưởng trực t?ếp tớ? tình cảm của vợ chồng chị. Chị b?ết, hàng ngày bà vẫn chê trách chị vớ? anh Ánh. Chị tâm sự: “Chẳng bao g?ờ mình nghĩ chuyện mẹ chồng nàng dâu lạ? căng thẳng như thế này. Nhưng thực sự mình không b?ết phả? làm thế nào...”.
Cuố? cùng, sau rất nh?ều lần cố gắng 9 bỏ làm 10 mà không khí g?a đình vẫn càng căng thẳng hơn, chị bàn vớ? anh Ánh x?n phép bố mẹ chồng cho ra ở r?êng. Chị bảo đây chính là cơ hộ? “xử” mẹ chồng và hơn cả, b?ết đâu sự xa cách này sẽ kh?ến mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu dịu bớt.
Theo Tr?thuctre