(ĐSPL) - Muốn con cái yên tâm học hành, ông C lấy hết tiền để mua một căn nhà. Oái ăm thay, nhà đâu chẳng thấy ông còn bị cuốn vào vòng xoáy của một mối tình vụng trộm.
Theo tin tức trên báo Vietnamnet, ngày 19/3, TAND TP Hà Nội đưa bị cáo Trần Thu Hằng (SN 1969, ở Tây Hồ, Hà Nội) ra xét xử tội 'Lừa đảo chiếm đoạt tài sản'.
Sau khi xem xét, HĐXX đã tuyên phạt Hằng mức án 18 năm tù giam.
Trước đó, vào chiều 11/6/2013, TAND Thành phố Hà Nội đã tuyên phạt bị cáo Hằng mức án 20 năm tù giam. TAND cấp phúc thẩm đã tuyên hủy án sơ thẩm, yêu cầu điều tra lại để làm rõ thêm một số vấn đề liên quan.
Theo đó, dù đã yên bề gia thất, gia đình thuộc hàng khá giả, năm 1995, ông K. (SN 1947, ở Hoàn Kiếm, Hà Nội) có quan hệ tình cảm ngoài luồng với Trần Thu Hằng, khi cô ta mới đang tuổi đôi mươi.
Vị đại gia này đã không tiếc tiền mua cho tình nhân ngôi nhà ở phố Tôn Đức Thắng, Hà Nội.
Sau đó một thời gian, hai người chia tay. Đến tháng 5/2000, Hằng bán ngôi nhà mà người tình mua cho và chuyển đến ở nhà thuê tại quận Tây Hồ, Hà Nội.
Cuối năm 2000, ông K. và cô tình nhân nối lại quan hệ. Lúc này Hằng cho ông K. biết, cô ta đã bán ngôi nhà mà ông K. đã mua cho cô ta ở Tôn Đức Thắng.
Năm 2008, biết bạn mình là ông Nguyễn Văn C (1961, ở Hải Phòng) muốn mua nhà ở Hà Nội, thấy Hằng có ý định bán ngôi nhà ở Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, ông K. đã giới thiệu cho bạn mua ngôi nhà này.
Qua thương lượng trực tiếp với Hằng, ông C đồng ý mua căn nhà với giá 6 tỷ đồng. Hằng nhiều lần bảo ông K. nói ông C chuyển 280.000 USD và 50 triệu đồng.
Những lần nhận tiền, lấy lý do chữ xấu, Hằng nhờ ông K. viết giấy nhận tiền và cô ta ký ở phần nhận. Ông K. ký tên ở phần người làm chứng.
Sau đó, Hằng không giao nhà theo cam kết khiến ông C phải làm đơn tố cáo hành vi lừa đảo này.
Theo báo An ninh Thủ đô, ngày 11/6/2013, TAND Hà Nội phiên xét xử sơ thẩm đối với Hằng về tội 'Lừa đảo chiếm đoạt tài sản'.
Trước khi phiên tòa ngày 11/6/2013 diễn ra, CQĐT đã làm rõ ngôi nhà mà Trần Thu Hằng hứa bán cho ông C trên thực tế là của vợ chồng ông Nguyễn Văn Phượng (cũng ở phường Quảng An) cho bị cáo thuê ở dài hạn.
Để chứng minh cho việc làm của mình là vô tư, khách quan, tại tòa ông K buộc phải thú nhận, cách đây 18 năm, ông chính thức có quan hệ “ngoài luồng” với cô gái từ Tuyên Quang xuống Hà Nội lập nghiệp. Sau đúng 10 năm thậm thụt, trước sự ỉ eo của người đẹp, ông đã giấu vợ, giấu con mua cho Hằng một căn nhà nằm trong một con ngõ ở phố Tôn Đức Thắng. Cuộc tình giữa người đàn ông đầy vị thế xã hội và đã có gia đình với người đàn bà chưa chồng tiếp tục mặn nồng thêm một thời gian nữa thì bất ngờ xảy ra rạn nứt.
Ông K kể sau khi biết Hằng đã bán căn nhà ông mua tặng và có ý định tìm người khác thay thế, ông đã chủ động chấm dứt quan hệ tình cảm với Hằng. Nhưng rồi ông lại nhanh chóng trở lại sự mê hoặc của người đàn bà xuất thân từ vùng rừng núi xa xôi. Cao trào trong giai đoạn thứ hai của mối tình bất chính này rơi vào giữa những năm 2000. Và rồi ông phát hoảng khi Hằng cho biết cái thai 4 tháng tuổi trong bụng bà ta thời điểm ấy chính là “giọt máu” của ông K. Vậy nhưng sau này khi vụ án xảy ra ông mới biết vì bé gái được người tình sinh ra không phải là cốt nhục của ông.
Còn ở vụ án lừa đảo này, ông thuần túy chỉ là người giới thiệu để “bồ nhí” của mình và ông C mua bán nhà với nhau. Khi Hằng bảo người tình tìm người mua nhà và thậm chí là đôi khi còn tham gia giao dịch giúp, ông không hề biết ngôi nhà đó không phải thuộc sở hữu của “bồ nhí”.
Về phần bị hại, ông C cũng khẳng định diễn biến cuộc mua bán đều thể hiện Hằng là chủ sở hữu tài sản và là người trực tiếp đứng ra bán nhà cho ông. “Trong các lần giao nhận tiền mặc dù ông K là người viết giấy tờ, nhưng Hằng mới là người ký và nhận tiền. Sở dĩ ông K viết giấy nhận tiền là do Hằng nhờ viết hộ với lý do chữ xấu” - bị hại quả quyết.
Ngược lại, Trần Thu Hằng lại đổ vấy cho người tình mới thực sự là chủ mưu chiếm đoạt tiền của bị hại. Lý do mà bị cáo nêu ra là vì ông K muốn có một khoản tiền để làm ăn nên mới nghĩ ra chiêu vờ bán nhà bà ta thuê để cốt sao lấy được tiền từ người bạn.
Tòa cho rằng căn cứ vào lời khai của các bên, tài liệu, chứng cứ trong hồ sơ vụ án hoàn toàn có đủ cơ sở để quy kết Trần Thu Hằng đã phạm vào điểm a, khoản 4, Điều 139-BLHS. Vì lẽ đó, HĐXX quyết định tuyên phạt bị cáo 20 năm tù giam, theo tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.
Ngày 17/10/2013, trong phiên phúc thẩm tại Hà Nội, TAND Tối cao nhận định: Toà cấp sơ thẩm đã kết án bị cáo là có căn cứ, đúng pháp luật.
Tuy nhiên, tại phiên toà phúc thẩm, luật sư bảo vệ quyền và lợi ích cho bị cáo có xuất trình lời khai của một số nhân chứng chứng minh ông K. biết ngôi nhà Hằng đang ở là đi thuê.
Toà phúc thẩm cho rằng đó là tình tiết cần phải được điều tra làm rõ, nên huỷ bản án sơ thẩm, để điều tra, xét xử lại.
Quá trình điều tra lại, Hằng bị bắt tạm giam (trước đó cô ta được tại ngoại). Không còn vẻ yêu kiều đài các như lần hầu tòa trước, ngày 19/3, ra trước vành móng ngựa, Hằng bị còng tay, nhan sắc cũng không còn mặn mà như trước.
Cơ quan công an xác định, cho đến khi gia đình ông K. đến nhà Hằng ở Tây Hồ đánh ghen, lúc đó ông K. mới biết căn nhà mà người tình bán cho bạn mình là nhà cô ta đi thuê.
Tuy nhiên khi ông K. biết việc đó thì hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản của Hằng đã hoàn thành. Qua tài liệu, cơ quan chức năng xác định ông K. không đồng phạm với Hằng.
Bị tình cũ tìm cách kéo mình vào vòng lao lý, trước đó ông K. còn phải cay đắng nhận tin, đứa con mà Hằng nói là con của ông, ông K. đã hết lòng thương yêu chăm sóc lại là con của người khác.
Chân dung Hoa hậu Trương Hồ Phương Nga bị bắt
Kim Thành (Tổng hợp)