Do điều kiện, tôi và người ấy hàng tuần phải đi trực 1-2 đêm cùng nhau. Vào các đêm trực, tôi và người ấy lại quấn lấy nhau ân ái.
Tôi đã nhiều lần muốn viết về chuyện của mình cho nhẹ nhõm trong lòng nhưng không có dịp. Khi đọc bài hơn 9 năm làm người tình trong bóng tối, tôi thấy có bóng dáng tôi trong đó và tôi viết lên tâm sự của mình. Nếu tôi cứ cất giấu chúng trong lòng thì chắc chắn tôi sẽ chẳng có giây phút nào được sống bình yên.
Tôi đã có chồng và 2 con trai, cuộc sống ổn định ở cơ quan tuyến huyện. Đến một ngày, chồng tôi chuyển công tác lên Tổng công ty và anh ấy xin tôi chuyển lên cùng cho phù hợp công việc và cuộc sống gia đình.
Tôi được phân công về công tác tại 1 phòng trong Công ty trực thuộc Tổng. Trưởng Phòng thường giúp đỡ tôi thích nghi trong công việc và giúp đỡ 1 số vấn đề gia đình. Đối với tôi, ban đầu đơn giản suy nghĩ là sự quan tâm giúp đỡ của lãnh đạo đối với 1 nhân viên mới. Một vài lần nhìn ánh mắt của anh ấy, tối thấy có chút bối rối. Tôi tự nghĩ là do tôi cảm nhận.
Rồi 1 ngày Tết cách đây gần 10 năm, quê ngoại tôi có Lễ hội truyền thống. Vợ chồng tôi mời mọi người về nhà dự Lễ hội. Buổi trưa, mọi người vui vẻ uống rượu. Tôi cảm giác người ấy uống nhiều và có vẻ say.
Nhìn người ấy loạng choạng ra xe máy đi về, không hiểu sao, tôi thấy không yên. Đợi người ấy đi 5 phút, tôi lấy xe đi theo. Đến gần nhà riêng của vợ chồng tôi, tôi bảo người ấy và cậu lái xe đi về nhà tôi nghỉ.
Sau khi uống nước, cậu lái xe xin phép ra về, hẹn chiều quay lại đón. Còn người ấy nằm lăn ra đi văng ngủ. Tôi mang chăn ra cho người ấy đắp thì bất ngờ, người ấy choàng tay ôm lấy tôi. Tôi hốt hoảng, bất ngờ nhưng vẫn để yên.
Người ấy say quá và hôm đó không có chuyện gì xảy ra. Tôi không sao về lễ hội được vì người ấy vẫn ngủ say trên đi văng. Buổi chiều, chồng tôi về nhà, anh có vẻ ngạc nhiên và không vui. Anh gọi người ấy dậy và đưa thẳng về nhà người ấy.
Mọi chuyện không dừng lại ở đó. Sau 1 tuần, trong 1 buổi trực đêm cùng, người ấy ngồi nói chuyện và có vẻ ân hận. Người ấy xin lỗi tôi về chuyện hôm ấy, tôi đã nói không có gì. Đến gần nửa đêm, khi tiễn ra cửa phòng, bất chợ người ấy quay lại ôm ghì lấy tôi.
Không hiểu sao hôm ấy tôi không có phản ứng gì và chuyện gì đến cũng đã xảy ra. Tôi cũng có chút áy náy, nhưng do điều kiện tôi và người ấy gặp nhau hàng ngày, hàng tuần phải đi trực 1-2 đêm. Vào các đêm trực, tôi và người ấy lại quấn lấy nhau và sự thực là những lần sau đó tôi có cảm xúc và tôi thỏa mãn khi quan hệ.
Những ngày sau, chúng tôi sắp đặt buổi trực cùng nhau để “trao đổi tình cảm” ngay tại công ty. Chúng tôi bố trí khéo léo để gặp nhau, nên trong cơ quan, dù có người có chút nghi ngờ, xong không ai có bằng chứng.
Tôi cũng đã từng suy nghĩ và băn khoăn. Nhưng tôi nghĩ vẫn chăm lo cho chồng, cho con, không bỏ mặc gia đình là được. Chỉ là tôi tìm cách nào để giấu chồng cho kín thôi. Tôi có thể chấp nhận vừa yêu người ấy lại vừa chung sống cùng chồng của mình.
Đã nhiều lần, chồng tôi có chút nghi ngờ, nói bóng gió. Vì anh đã từng tham gia nhiều cuộc hội họp ăn uống trên cơ quan cùng các đồng nghiệp của tôi nên nghi ngờ. Nhưng anh vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra.
Giờ đây, tôi muốn dừng lại bởi các con tôi đã lớn. Cháu lớn đã tốt nghiệp Đại học, tôi luôn lo lắng rồi có chuyện gì đó xảy ra với gia đình tôi. Chúng tôi gặp nhau không thường xuyên nữa. Nhưng những đêm trực, người ấy gọi hay nhắn tin là tôi lại không sao dừng lại được. Về nhà, tôi lại cố gắng bù đắp cho chồng và các con.
Chuyện đã gần 10 năm rồi. Người ấy giờ đã là Giám đốc công ty. Chúng tôi thỉnh thoảng vẫn gặp gỡ và quan hệ. Nhiều lần tôi đã muốn dừng lại, trở về làm tròn trách nhiệm của một người vợ đúng nghĩa nhưng không sao dừng lại được.
Xin mọi người hãy giúp tôi, tôi không muốn phải làm gì để có lỗi với ai.
Theo Tri thức trẻ